Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 581: 【 băng tuyết nữ vương 】 nói lại một cái (length: 7767)

"Trải qua muôn vàn gian khổ đến tìm kiếm mẫu thân, cô gái trẻ, khi sắp chạm đến chân tướng thì phát hiện tất cả chỉ là một giấc mộng ảo như bọt biển..."
Nữ vu chậm rãi duỗi tay ra, nhẹ nhàng nâng cằm Bạch Trà, giọng nói tràn ngập mê hoặc.
"Thiếu nữ cảm thấy tan nát cõi lòng, băng tuyết nữ vương thừa cơ gieo sự lạnh lẽo và tĩnh mịch vào lồng ngực nàng, mở ra những đóa anh túc trong suốt, chờ đợi tương lai có một ngày, có người dùng máu tươi tưới vào, làm tim nàng sống lại!"
"Ngươi thích câu chuyện này không?"
Bạch Trà nói: "Nghe có vẻ giống chuyện của Dạ Lang hơn."
Nữ vu bỗng nhiên cười lớn một cách điên cuồng, ngửa cả đầu ra sau, mái tóc xoăn trắng bay múa trong không trung, nanh vuốt giương lên.
"Đúng a đúng a, đây là chuyện của Dạ Lang a ha ha ha ha ha ha!"
Nữ vu buông con bướm đầu ngón tay ra, vừa cười vừa xoay vòng trong bụi hoa.
Sau đó ngay khoảnh khắc tiếp theo, tiếng cười của nàng đột ngột im bặt, nàng lúc này đang quay lưng về phía Bạch Trà, cả đầu nghiêng sang một bên, trong hốc mắt trống rỗng kia, máu lệ chảy xuống.
"Dạ Lang phục sinh mẫu thân, cái giá phải trả là cứu vớt thế giới, vậy ngươi đoán sau này hắn có gặp lại được mẫu thân mình không?"
Hiển nhiên là không.
"Ngươi không phải là mẹ của hắn đấy chứ?" Bạch Trà bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ này.
Nữ vu lại một lần nữa cười lớn.
"Không không không, ta đương nhiên không phải, nhưng ta có thể là."
Bạch Trà trầm mặc.
Nàng biết đại khái nữ vu là thứ gì.
Cho nên nữ vu mãi mãi không chết, bởi vì luôn có nữ vu mới.
Vậy ai bồi dưỡng ra nữ vu?
Là ẩn giả sao?
Thần cũng giống như mỗi vị Bạch Trà nhìn thấy cái gọi là thần linh, bọn thần thích biến người thành hình dáng họ muốn, buộc họ từng bước đi theo vận mệnh đã an bài.
Mỗi một cái gọi là thần linh, tạo dựng một hệ thống vận mệnh không giống nhau, nhưng bản chất đều như nhau.
Vậy còn nàng thì sao?
Mẹ của Dạ Lang chết vì tai họa bất ngờ, vì cứu mẹ, Dạ Lang dấn thân vào con đường cứu thế.
Nhưng sự thật thì từ đầu đến cuối hắn không phải là nhân vật chính, bởi vì câu chuyện này có tên là băng tuyết nữ vương.
Đó chỉ là chuyện kể từ góc độ của Dạ Lang, một cách nhìn khác.
Cứ nghĩ mình cứu thế, nhưng lại không thể về nhà, hoặc đã không thể quay về.
Vận mệnh to lớn từ đầu đến cuối đều không thể thay đổi, cưỡng ép thay đổi cũng chỉ là thay đổi một quá trình.
Bạch Trà liếc nhìn bông hoa trong tay, bông hoa trong tay nàng đã hoàn toàn biến thành màu đỏ máu.
Lấy những bông hoa còn lại trong ba lô ra, có ba bông cũng cùng màu đỏ máu, năm bông còn lại thì màu sắc càng đậm hơn, bông nhạt nhất cũng đã là màu hồng nhạt rồi.
Thời gian của nàng không còn nhiều.
Nữ vu cứ nhìn nàng chăm chú.
"Nghĩ ra chưa? Giết ta hay ở lại cùng ta?"
Bạch Trà bỗng nhiên cười.
"Trước khi đưa ra quyết định thì kể cho ta một câu chuyện nữa đi, chuyện của băng tuyết nữ vương là như thế nào?"
Trong con mắt còn lại của nữ vu lóe lên ánh sáng vui vẻ.
"Được thôi."
Nàng giống như trong ảo cảnh vậy nắm tay Bạch Trà, kéo nàng đi về phía thành trì.
Bạch Trà không cự tuyệt.
"Rất lâu rất lâu về trước, có một vương quốc cổ xưa, mỗi người trong vương quốc này đều có thân bất tử..."
"Nhưng mọi chuyện đều có cái giá của nó, có thân bất tử đồng nghĩa với việc không thể sinh con."
Bạch Trà ngước mắt lên hỏi: "Cả nam và nữ đều không thể sinh, hay chỉ nữ thôi?"
Nữ vu cười rạng rỡ.
"Đương nhiên chỉ có nữ nhân, bởi vì chỉ có phụ nữ mới có khả năng mang thai."
"Mà một khi chọn sinh con thì người phụ nữ đó sẽ mất đi khả năng bất tử."
Bạch Trà nói: "Vậy còn cha?"
"Người cha không mất đi khả năng bất tử, nhưng sẽ biến mất, đó là cái giá phải trả, họ cùng nhau đến một tòa tháp cao, mười tám năm sau mới có thể ra khỏi đó."
Nữ vu nắm tay Bạch Trà, đưa nàng vào đại sảnh thành trì, dẫn nàng đến trước bàn ăn và ngồi xuống.
"Nhưng câu chuyện chúng ta muốn kể không phải là về những người đó, mà là về chủ nhân vương quốc, quốc vương bệ hạ và vương hậu của ngài, khi còn trẻ, quốc vương bệ hạ đã vô cùng ái mộ vương hậu, nhưng trong lòng vương hậu không có quốc vương, mà là em trai ngài, đáng tiếc thay, vương hậu không thể chống lại vương quyền, chỉ có thể gả cho người mình không thích."
"Vương hậu có mái tóc xoăn trắng và đôi mắt màu xanh, như bầu trời trong vắt và mây trắng, quốc vương vô cùng mê luyến nàng, muốn có một đứa con chung của cả hai, vương hậu không đồng ý, vì nàng không muốn mất đi sức mạnh vĩnh sinh."
Không biết từ đâu, nữ vu làm nóng trà lài, rót cho Bạch Trà một chén.
"Có lẽ chỉ cần quốc vương chủ động vào tháp cao, vương hậu sẽ bị ép phải sinh con."
Bạch Trà không uống chén trà kia, nghe vậy hỏi: "Vì sao? Trong tháp cao có ống nghiệm sinh con sao?"
Nữ vu: "..."
Nữ vu mỉm cười nói: "Trong tháp cao có một vị ẩn giả, chỉ cần những người đàn ông đi cầu xin thần, bằng lòng ở lại đó phụng dưỡng ngài 18 năm, họ sẽ có một đứa con của riêng mình."
Nói xong, nữ vu quay người lại lấy ra một chiếc bình hoa đặt xuống, ý bảo Bạch Trà cắm hoa vào bình.
Bạch Trà không cắm, nữ vu cũng không ép buộc.
"Khi phát hiện mình có thai, vương hậu rất đau khổ, nàng không cam lòng, vì sao vận mệnh của mình không thể do mình quyết định? Nàng bắt đầu ngày đêm khẩn cầu trời xanh, thành tâm của nàng đã cảm động tinh tú và mặt trăng."
"Một ngôi sao rơi vào bụng nàng, đồng thời nói cho nàng biết, đứa bé này sau khi sinh ra sẽ là người có quyền năng mạnh mẽ, nắm giữ sức mạnh của luân hồi bốn mùa và ngày đêm, khi công chúa lớn lên, nếu gặp một người tên Dạ Lang, nhất định phải tìm cách giết chết nàng, nhưng không thể tự mình giết, nếu không ngôi sao sẽ trở về vị trí cũ, công chúa sẽ mất hết sức mạnh."
"Mặt trăng đưa cho vương hậu một viên đá, một viên đá màu đen, đồng thời nói với vương hậu rằng bên trong viên đá này có ngọn lửa có thể thiêu rụi tất cả mọi thứ trên thế gian, chỉ có công chúa mới có thể mở ra nó, nhất định phải bảo quản cẩn thận viên đá này, đặc biệt không được để đàn ông lấy đi, nếu không sẽ sinh ra một con quái vật đáng sợ."
Nữ vu cũng đồng thời làm ra một đĩa quả màu đỏ như ảo thuật, chia cho Bạch Trà một quả.
Đây là đang muốn làm Bạch Trà dần dần biến thành bộ dáng trong tranh.
Bạch Trà cũng thực sự phát hiện ra hai bên tóc của mình, như là dài ra một chút.
"Vương hậu có được bảo vật, nhưng ánh hào quang của tinh tú và mặt trăng cũng khiến người tình cũ của nàng chú ý, đối mặt với sự chất vấn của người tình, vương hậu đã kể hết mọi chuyện, vì thế, em trai của quốc vương, Hindek, đã nhân lúc vương hậu sinh con, trộm đi viên đá đen đó."
"Hindek phát hiện trong viên đá này ẩn chứa sức mạnh rất lớn, hắn cũng có thể hấp thụ được, tuy rằng hắn không thể mở ra ngọn lửa trong viên đá đó, nhưng cũng đủ khiến hắn trở nên mạnh mẽ, vì thế, hắn quyết đoán soán ngôi, đồng thời xông vào tháp cao, giết chết quốc vương, ẩn giả cũng không ngăn cản."
"Đến đêm trăng tròn, Hindek biến thành một con sói."
(Hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận