Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 388: Thấy Lý Hải Bình (length: 8254)

Bạch Trà đưa Từ Sanh Sanh trở về khách sạn trước.
Nàng đi mua mấy quyển tài liệu học tập trước, tính toán thời gian không sai biệt lắm thì gần giờ tan học buổi chiều thứ hai, đến cổng trường Lý Hải Bình.
Đương nhiên trường học bình thường không cho người ngoài vào.
"Ta đến đưa tài liệu học tập cho em họ, nhà nó có chút việc nên nhờ ta mang đến giúp, em ấy là Lý Hải Bình lớp 1 ban Hồng Chí, học lớp 12."
Bạch Trà tỏ vẻ rất tự nhiên.
Từ Sanh Sanh hiện tại đã sớm quen với việc Bạch Trà cứ mở miệng là bịa chuyện, cô bé yên lặng làm người tùy tùng ở bên cạnh, tuy là một người cao to, nhưng lại cúi đầu, trông rất rụt rè.
"Vậy cô bé kia là?" Bảo vệ nhìn tài liệu học tập trên tay cô, rồi lại nhìn Từ Sanh Sanh.
"Em gái ta, năm nay mới vào cấp ba, mà thành tích không tốt, không vào được trường này, mẹ ta bảo ta tiện đường đưa em ấy qua xem phong tục học tập của trường."
"À, được thôi, đăng ký tên, số điện thoại với địa chỉ vào đây."
Bảo vệ lấy sổ đăng ký ra.
Bạch Trà điền vào, giống với thông tin đã đăng ký ở khu nhà Lý Hải Bình.
Tuy là bịa, nhưng địa chỉ đúng là có thật.
Bảo vệ cũng không xem kỹ, tiện tay để qua một bên.
Thực ra ban đầu không cần thiết phải bịa những thông tin này, chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ.
Nhưng lúc đó chủ yếu lo gửi người chuyển phát nhanh cũng là người chơi.
Dù khả năng đối phương vốn dĩ đã có thông tin của nàng, bởi vì gửi chuyển phát nhanh cần thông tin.
Để phòng ngừa vạn nhất thôi.
Vào trường, Bạch Trà rất nhanh dẫn Từ Sanh Sanh tìm tới lớp mục tiêu, lúc này mới vừa tan học năm phút, trong lớp cũng không có giáo viên.
"Chào bạn, có thể giúp mình gọi bạn Lý Hải Bình được không?"
Bạch Trà gọi một nữ sinh đang ở cửa lại.
"À, được, bạn chờ một lát."
Cô nữ sinh nhìn Bạch Trà một cái, rồi đi vào gọi Lý Hải Bình.
"Lý Hải Bình, ra ngoài một chút, có người tìm!"
Cô nữ sinh nói xong liền đi nhanh, một nam sinh dáng người không cao lắm nhưng rất gầy đi ra.
Hắn vừa nhìn thấy Bạch Trà liền ngẩn người một chút, sau đó quay người định đi.
"Lý Hải Bình, ba ngươi nhờ ta đem tài liệu học tập này cho ngươi." Bạch Trà dịu dàng gọi hắn lại.
Lý Hải Bình dừng bước, có chút không thể tin nhìn nàng một cái, cuối cùng lại liếc nhìn xung quanh, đi đến, nhỏ giọng.
"Ngươi có ý gì?"
"Ngươi biết ta." Bạch Trà mỉm cười nhìn thẳng hắn, giống như một người chị dịu dàng đang nhìn em trai mình.
"Ta tốn rất nhiều công sức mới tìm ra được ngươi từ địa chỉ đó, ai bảo ngươi gửi đồ chứ?"
Lý Hải Bình trầm mặc.
Hắn lại liếc nhìn xung quanh, nói: "Có một người nhờ ta gửi, hắn bảo ghi người gửi là Vu Trinh Trinh, đương nhiên ta cũng biết Vu Trinh Trinh kia đã chết, tin tức đổi thành ngươi, ta biết ngươi, ngươi trong trò chơi cũng có chút tiếng tăm."
"Nhưng nếu ngươi muốn hỏi ta người kia là ai, ta cũng không thể nói cho ngươi được, là một người chơi, nhưng thông tin của hắn hẳn là giả, trong trận trò chơi đó ta sắp chết, hắn cứu ta, nhưng điều kiện để cứu ta là nhờ ta gửi một cái chuyển phát nhanh."
"Sau khi ta ra ngoài thì phát hiện ở trước cửa nhà có một hộp chuyển phát nhanh, ta không dám mở ra xem bên trong, trực tiếp lấy đi gửi."
"Tóm lại, không liên quan gì đến ta, ta không quản cái đồ kia là cái gì, ngươi cũng đừng đến nhà ta gây phiền phức."
Bạch Trà bình tĩnh nhìn hắn một hồi.
"Kết bạn đi, hai phút thôi, vào game kết bạn, ta còn vài chi tiết muốn nói chuyện với ngươi."
Lý Hải Bình do dự một giây, đồng ý.
Hắn dẫn bọn họ xuống lầu, tìm một chỗ hầu như không có ai đến, vào game kết bạn với Bạch Trà.
Sau đó Bạch Trà đưa tài liệu trên tay cho hắn.
"Tìm lý do nói là chị họ mang tài liệu đến cho, học hành chăm chỉ đi, yên tâm, ta vốn dĩ không định tìm người offline, việc này thực sự rất nguy hiểm."
Nàng có thể tùy tiện dò được thông tin của người khác như vậy, thông tin của chính nàng hẳn cũng có thể bị người khác dò được.
"Đi thôi, ngươi có thể nói cho ta biết, khi nào thì ngươi có thể trò chuyện cụ thể với ta về thông tin của người đó, dù thân phận của hắn là giả cũng không sao, ngươi cũng biết việc này liên quan đến nhân mạng, là bạn tốt của ta."
Lý Hải Bình mặt mày khó coi gật đầu.
Bạch Trà và Từ Sanh Sanh rời đi.
Sau khi rời cổng trường, Từ Sanh Sanh mới mở miệng.
"Hắn nói đều là thật sao? Em thấy trông hắn cũng chỉ lớn tuổi hơn em một chút, cũng chơi game à... Em còn tưởng chỉ có em là thảm như vậy thôi chứ!"
"Hắn chắc là không nói dối."
Đối với Lý Hải Bình mà nói, chắc chắn hắn cũng sẽ chú ý đến cái chuyển phát nhanh mà trước kia hắn gửi.
Chuyển phát nhanh do bên hắn gửi đi, đương nhiên có thể phát hiện, thông tin bên người nhận thay đổi.
Vậy nên chú ý đến Bạch Trà cũng không có gì lạ.
Hơn nữa chuyện xảy ra ngoài đời thực này thường có nghĩa là người nhận hàng ban đầu bị xóa bỏ.
Sau khi ký nhận chuyển phát nhanh.
Ở một mức độ nào đó, điều này cũng có nghĩa, theo Lý Hải Bình thì hắn thực ra biết số điện thoại của nàng.
Cho nên tương tự với thông tin cá nhân của nàng, nếu người có ý muốn tìm thì đúng là có thể tìm được.
Điểm này cho thấy game không mang lại điều gì tốt đẹp trong cuộc sống thực tại.
Trở về cuộc sống hiện thực, mọi người đều là người bình thường, cho dù có ý muốn tìm đến tận cửa gây phiền phức, thì cũng chỉ có ở trong trạng thái tâm lý vặn vẹo mà thôi.
Dù sao bây giờ là xã hội pháp trị, mình chết trong game, người nhà chỉ quên mình, còn nếu phạm tội ngoài đời thực thì sẽ bị ghi vào hồ sơ, thậm chí có thể ảnh hưởng đến con cái trong nhà.
Nói đi cũng phải nói lại, nếu như phạm tội ngoài đời thực, chết đi trong game thì có bị ghi vào hồ sơ không?
Ừm... Vì vậy vẫn là phải đề phòng.
Chỉ có điều mọi người không vượt quá sức người bình thường, cũng không mang ra được tiền bạc hay tăng phúc địa vị xã hội, đối với rất nhiều người bình thường mà nói, đó là một sự bảo hộ.
"Vậy thì ai là người nhờ gửi chuyển phát nhanh vậy? Thật quá đáng!"
Từ Sanh Sanh cảm thấy chuyện này thật là khó chịu.
"Trước kia lúc em mơ, nếu đó không phải là mơ mà là thật, Vu Trinh Trinh cũng có nói, nói có người bảo với chị ta làm vậy được."
Nếu Bạch Trà là Vu Trinh Trinh thì giả sử vào lúc đó thực sự động tâm, muốn người khác chắn tai cho mình, vậy thì người đầu tiên có thể chọn có lẽ là người lạ.
Giống kiểu người sắp chết vì bệnh, sẽ gói một số tiền lớn vào phong bao lì xì, sau đó vứt ra đường, ai nhặt được chẳng khác nào mua tuổi thọ của người đó.
Bởi vì loại người này không có gánh nặng tâm lý quá lớn, dù sao mình cũng không biết rốt cuộc ai là người nhặt được.
Trong trường hợp biết rõ mục tiêu mà vẫn cố hại người thì phải có một tâm lý vô cùng mạnh mẽ, mà Vu Trinh Trinh không đủ mạnh mẽ đến vậy.
Cho nên lúc đó cô ta mới nhờ Bạch Trà đi lấy chuyển phát nhanh, còn đổi ý một chút.
Bạch Trà lúc đó cũng cảm giác được, đối phương đích thực đã đổi ý, chỉ là nàng lúc đó nghĩ chỉ là một cái chuyển phát nhanh mà thôi.
Lúc đó Vu Trinh Trinh rất lạ, có thể là Bạch Trà nào nghĩ ra được trên đời này lại có trò chơi kiểu này?
Nhưng là đổi ý thì đổi ý, cô ta lại không kiên định đến mức lúc Bạch Trà nói không có gì, lại một lần nữa cự tuyệt.
Mà vẫn ngầm đồng ý.
Cho nên tâm lý của cô ta thực sự không ổn.
Trong trường hợp này, chỉ có thể là có người nói rõ với cô ta, muốn tìm người thay mình vào game, người thế thân này cần phải đáp ứng yêu cầu, mà người đáp ứng yêu cầu chỉ có Bạch Trà.
Vậy người này biết sự tồn tại của Bạch Trà.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận