Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 257: 【 hủ cốt trọng nhục 】 phụ hảo cảm độ (length: 8397)

Hộp gỗ trông không nhỏ, đột ngột nảy lên một tiếng, âm thanh vang khá lớn.
Tuy nhiên giờ cả phòng đều vang lên tiếng đổ vỡ, cũng chẳng kém tiếng động này là bao.
Bạch Trà đưa tay ra, cái hộp kia lại nảy lên một tiếng.
Dù sao nó nhất định không cho nàng chạm vào.
Rõ ràng khi lấy ra thì, nó không hề làm sao.
Bạch Trà nổi tính ngang bướng, nhanh tay lẹ mắt ấn chặt cái hộp.
Hộp giãy dụa hai lần rồi bình tĩnh trở lại.
Bạch Trà kéo hộp về phía mình, xem xét, phát hiện trên hộp không có khóa, liền mở nó ra.
Trong hộp, là một con rối dây, nằm trên lớp nhung đỏ.
Con rối mặc đồ cổ trang, cũng màu đỏ, hình dạng và cấu tạo không được chuẩn xác, không rõ triều đại nào, chỉ là một bộ đồ cổ trang, đồ nam.
Con rối toàn thân bóng loáng, có vẻ được bảo dưỡng khá tốt.
Đầu không có ngũ quan, chỉ là một đầu gỗ tròn trịa, nhưng các khớp trên người có thể cử động.
Bạch Trà khều nó một chút.
Con rối không nhúc nhích.
Bạch Trà trầm ngâm hai giây, bỗng đưa tay ra về phía thắt lưng con rối.
Ngay khi nàng vừa nắm được thắt lưng định mở ra, con rối rốt cuộc động đậy.
Mà bản thân con rối rất nhỏ, đầu chỉ cỡ bàn tay.
Chỉ thấy con rối đưa bàn tay nhỏ ra, đè lên thắt lưng mình, đầu quay về phía Bạch Trà.
Dù không có mặt, nhưng giờ khắc này, Bạch Trà có thể cảm nhận rõ ràng đối phương đang giận dữ.
Nói thật, con rối không lớn, nhưng sức lực lại không nhỏ, nếu Bạch Trà không dùng sức thì không thể kéo nó ra được.
Nàng cười khẽ, vỗ vỗ đầu con rối, giúp nó đậy hộp lại, lại đẩy nó về chỗ cũ, không làm khó nó nữa.
Nhưng xem ra, những đồ vật bên trong này quả nhiên đều sẽ động.
Đồ trên kệ này không giống là những lệ quỷ hung ác.
Độ an toàn tạm thời vẫn còn cao.
Những đồ trên kệ này tác dụng chính là gây rối.
Bọn chúng luôn tính toán rơi từ trên kệ xuống.
Nhưng sau khi đeo nhãn hiệu quỷ kiến sầu thì, chúng lại ngoan ngoãn vô cùng.
Người chơi bên cạnh còn đang luống cuống tay chân, bên này Bạch Trà đã dùng chổi lông gà dọn dẹp sạch sẽ.
Đương nhiên, cũng có người chơi để ý sự yên tĩnh bên chỗ nàng.
Nhãn hiệu này, nếu không cố tình phô ra ngoài, bình thường không ai thấy được, trừ phi là những nhãn hiệu tương ứng.
Ví dụ như người đuổi bướm và thợ săn quỷ, hai người đeo nhãn hiệu có thể thấy nhãn hiệu của nhau.
Nhưng những loại như quỷ kiến sầu này nhằm vào quỷ quái, thực ra chỉ có quỷ quái mới thấy được.
"Đào Đào, ngươi dùng cách gì mà làm bọn chúng im lặng vậy?"
Thẩm Tiểu Lạc ở góc phía bắc, nàng sắp sụp đổ.
Những đồ này rơi quá nhanh, căn bản không kịp mua đạo cụ, trên đầu nàng có sẵn đạo cụ cũng chỉ là những cái túi kiểu này, phản ứng nhanh chút còn chụp được.
Nhưng hơi chậm một chút là đồ vật sẽ rơi xuống.
"Ta dùng kỹ năng." Bạch Trà nở nụ cười nhợt nhạt suy yếu với nàng.
Nàng vừa nói vậy, Thẩm Tiểu Lạc đương nhiên không tiện hỏi tiếp.
Kỹ năng cá nhân và đạo cụ là hai chuyện khác nhau.
Nếu không phải bản cạnh tranh, còn có thể hỏi kỹ năng của nàng là về mảng nào, nhưng ở bản này hỏi những chủ đề như vậy thì quá kỵ húy.
Phòng livestream của Bạch Trà, mọi người đều đang đoán kỹ năng của nàng.
Vì những fan cũ cũng không biết đây là Bạch Trà, chỉ coi như ngẫu nhiên lướt trúng phòng livestream này.
【Có thể khiến mấy đồ nhỏ đó đột ngột im lặng, là kỹ năng kiểu như câm lặng sao?】 【Khó nói, cũng không thể nói là câm lặng được, rõ ràng là mấy đồ đó bỗng ngoan ngoãn lại thôi】 【Tôi đã nói nàng trông yếu như vậy, vượt qua cửa ải đến giờ không hợp lý, hẳn là kỹ năng thiên phú rất tốt】 【Có ai là fan từng để ý tới nàng trước đây không? Có thể nói cho chúng tôi kỹ năng của nàng là gì được không】 【Quan tâm mấy chuyện đó làm gì? Tôi càng tò mò, nếu họ không khống chế được tình hình, thì ông lão vào làm thế nào?】 Đây đúng là một câu hỏi hay.
Vả lại, ông lão đó cũng vừa tới.
Cửa bị đẩy ra cót két ngay tức khắc, tất cả vật phẩm gây rối đều yên lặng.
Nhưng những đồ đã rơi thì không thể tự mình về chỗ.
Cao sư phụ vừa đẩy cửa vào đã thấy người chơi mặt biến sắc.
Phản ứng của mọi người khác nhau, có người giả bộ đang gom mấy đồ đó, lau bụi trên kệ.
Có người thì luống cuống cố trả đồ về chỗ.
Cũng có người đang cầm khăn giả bộ lau đồ.
Đen đủi nhất có lẽ vẫn là Vương Viên, vì chỗ hắn có đồ gốm sứ vỡ, hắn đang cố che giấu.
Chỉ có góc của Bạch Trà là sạch sẽ.
Cao sư phụ chắp tay sau lưng, đảo mắt qua tất cả mọi người, ánh mắt lướt qua tay, dưới chân và trên kệ của họ.
"Hừ, đám thanh niên bây giờ, một lũ chân tay lóng ngóng."
"Bảo các ngươi dọn dẹp một chút thôi mà cũng làm không xong, còn bày bừa bãi hết chỗ này, đặc biệt là ngươi!"
Cao sư phụ chỉ không ai khác, chính là Bạch Trà.
Bạch Trà ngây người, trên mặt lộ vẻ mờ mịt.
Những người chơi khác cũng vậy, đặc biệt là Vương Viên, vì chỉ chỗ hắn có đồ bị vỡ, nên hắn càng hoảng hơn những người khác.
Nhưng ngón tay Cao sư phụ chỉ lại là Bạch Trà, người chơi duy nhất dọn dẹp sạch sẽ cả khu.
"Hừ, ngươi có phải cũng đang tự cho mình làm tốt lắm đúng không?"
Cao sư phụ giọng âm dương quái khí nhìn chằm chằm Bạch Trà.
"Tất cả các ngươi đều thất bại, toàn bộ 0 điểm, còn ngươi, -10 điểm!"
Điểm âm đương nhiên là Bạch Trà.
Hốc mắt nàng lập tức đỏ lên.
"Vì sao?" Nàng ấm ức hỏi.
"Hừ, quy tắc ở chỗ ta, còn cần ta phải giải thích với một con nhóc miệng còn hơi sữa như ngươi sao? Ta cho các ngươi biết, muốn làm đồ đệ của ta thì nhất định phải đạt điểm tuyệt đối! Xem các ngươi biểu hiện như thế này! Thật quá làm người ta thất vọng!"
【Đinh —— nhiệm vụ ban đầu đã hoàn thành, ngài có thể xem xét độ thiện cảm của Cao sư phụ với ngài】 Trên đỉnh đầu Cao sư phụ, hiện ra một cột màu đỏ trông như thanh máu.
Bên trên có ghi chú rõ độ hảo cảm.
Bạch Trà không xem được người khác, chỉ có thể thấy độ hảo cảm của ông ta đối với mình.
-50.
Bạch Trà lâm vào trầm tư.
Là do vấn đề nhãn hiệu, hay thuần túy do chính mình bị ghét?
Biểu tình của những người chơi khác cũng không giống nhau, nhưng nhìn vẻ bề ngoài thì cũng không rõ được gì.
Cao sư phụ lại nói: "Bây giờ mỗi người chọn một vật đi theo ta, ta dạy các ngươi bước đầu tiên trong việc tu sửa!"
【Đinh —— nhiệm vụ mới đã gửi: Sửa chữa tốt một vật, nhiệm vụ hoàn thành có thể nhận được phần thưởng, phần thưởng sẽ do độ khó và độ hoàn chỉnh của vật sửa chữa quyết định】 Nhiệm vụ này khiến những người chơi vốn định chọn vật đơn giản để làm lập tức do dự.
Nếu hoàn thành nhiệm vụ sẽ có phần thưởng, thì chắc chắn phần thưởng càng khó thì càng tốt, nhưng đương nhiên, độ khó cao cũng đồng nghĩa với nguy hiểm và tỷ lệ thất bại cao.
"Ta cho các ngươi ba phút đồng hồ, chọn xong đồ thì ra ngoài tìm ta."
Cao sư phụ quay đầu bước đi, như một npc phát nhiệm vụ vô cảm.
Bạch Trà liếc nhìn kệ đồ bên mình, càng nghĩ càng quyết tâm, ngồi xổm xuống đưa tay lấy cái hộp kia.
Hộp lập tức nhúc nhích vào trong.
Ý kháng cự lộ rõ.
Bạch Trà chẳng thèm để ý, nàng muốn nó mà! Nàng quỳ rạp xuống đất đưa tay ấn chặt cái hộp.
Hộp gian nan kháng cự sức của nàng.
Bạch Trà cố mãi mà không kéo ra được.
"Haiz, xem ra chỉ có thể chọn cái bên cạnh vậy." Nàng thì thào tự nhủ.
Bên cạnh hộp cũng có một số vật, nghe vậy, cái hộp liền bị đẩy ra ngoài.
Bạch Trà hài lòng ôm hộp.
Những vật phẩm khác cũng vui vẻ, dù sao chúng không phải của chúng.
Con rối trong hộp: "..."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận