Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần

Ta Tại Quỷ Bí Thế Giới Phong Thần - Chương 203: Hiện thực thẩm tra (length: 8262)

Văn Tinh: ?
Tiêu Hiểu: Ngươi nghe theo những lời đồn đó làm gì, đừng tin, vẫn nên vào phó bản thôi.
Bạch Đào trà ô long: Vậy sao ta chưa từng gặp người có thai?
Tiêu Hiểu: Ngươi mới qua mấy cái phó bản? Thai phụ rất ít, hơn nữa đôi khi nhân vật đóng vai yêu cầu, người ngoài nhìn không ra người chơi đang mang bụng lớn.
Tiêu Hiểu: Với lại nếu thật sự có thai phụ, họ cũng sẽ tự biết giữ gìn, không để lộ mình là thai phụ.
Văn Tinh: Không sai, trong trò chơi, đa số người chơi nữ đều yếu đuối, nếu còn là thai phụ nữa, nhiều người trong phó bản sẽ không muốn hợp tác, vì sẽ vướng chân.
Tiêu Hiểu: Cũng không phải người chơi nữ đa phần yếu đuối, mà do nhiều người chơi nữ tự thấy mình yếu, kỹ năng trò chơi tạo ra dựa theo tình hình của người chơi, người chơi nữ tạo ra kỹ năng thiên về chiến đấu cũng ít.
Tiêu Hiểu: Nhưng thật ra, dù là kỹ năng gì, dùng tốt đều có thể rất mạnh, là do họ tự hạn chế mình.
Văn Tinh: Vậy nên yếu vẫn là yếu, nói nhiều cũng vô ích.
Không khí hai người có vẻ không vui cho lắm.
Bạch Đào trà ô long: Các ngươi nói đều có lý, như ta này, ta thì quá yếu ôi ôi… Văn Tinh: … Tiêu Hiểu: =_= Bạch Đào trà ô long: Hì hì, nói chung cảm ơn hai vị tỷ tỷ đã giải đáp giúp em, thật ra em còn một câu hỏi nữa.
Bạch Đào trà ô long: Vậy kiểu thai phụ này sinh con ra, có phải đứa bé cũng sẽ vào trò chơi không?
Văn Tinh: Không biết, chưa từng nghe qua kiểu nói này.
Tiêu Hiểu: Ừm… Chắc là những đứa trẻ bình thường thôi, mà cho dù có vào trò chơi, có lẽ cũng phải đợi lớn lên, người chơi bình thường đều sẽ chết trong game, với nhiều đứa trẻ, chúng sinh ra đã chẳng nhớ có cha mẹ, chỉ coi mình là cô nhi.
Tiêu Hiểu: Trong trường hợp đó, kể cả khi họ đăng nhập vào trò chơi, liệu có nhớ về cha mẹ không?
Văn Tinh: Nhưng nếu vào game trước khi cha mẹ mất, thì sẽ không quên.
Nói cách khác, nếu ký ức đã bị xóa thì không thể phục hồi lại được.
Trừ phi ngay từ đầu vốn đã không quên.
Bạch Đào trà ô long: Cảm ơn hai vị tỷ tỷ! Yêu hai người nha ~ A a ~ Hai người im lặng, không trả lời nàng.
Bạch Trà đặt điện thoại xuống.
Nàng làm qua loa chút đồ ăn rồi đi nằm.
Không thể nào ngủ được.
Đầu óc nàng rối bời những chuyện xảy ra.
Nghĩ ngợi, nàng lấy điện thoại ra.
Trình duyệt tìm kiếm: Viện điều dưỡng Hạnh Phúc.
Trong điện thoại lập tức xuất hiện một loạt các viện điều dưỡng Hạnh Phúc trên khắp cả nước.
Lướt qua vài lần, Bạch Trà bất đắc dĩ phải thêm chữ viện điều dưỡng Hạnh Phúc thành phố P rồi tìm lại.
Kết quả dòng đầu tiên hiện lên một dòng chữ lớn.
【Viện điều dưỡng Hạnh Phúc thành phố P xảy ra hỏa hoạn, may mắn không có ai thương vong】 Thời gian: 28/4/2020.
Bạch Trà bật dậy.
Con số này, không thể trùng hợp được đúng không?
Thời gian phát hiện phó bản mới trong trò chơi chính là ngày 28 tháng 4 năm 2020.
Trên tin tức, cũng chính là ngày này xảy ra hỏa hoạn.
Nhấn vào tin tức kia thì báo lỗi 404.
Chỉ có thể xem được vài dòng chữ trên giao diện tìm kiếm.
Ngày 28 tháng 4, viện điều dưỡng Hạnh Phúc thành phố P xảy ra hỏa hoạn, toàn bộ tòa nhà bị thiêu rụi, theo điều tra, tòa nhà bị thiêu hủy vốn đang xây dựng dự định làm năm...
Năm gì không rõ, dòng tin tức này không thể mở được.
Vì thế Bạch Trà lại tìm kiếm thông tin liên quan đến vụ cháy ở viện điều dưỡng Hạnh Phúc thành phố P.
Quả thực còn vài trang báo đưa tin.
Nhưng đều không thể mở được.
Một tin duy nhất mở được toàn là mấy bài viết tào lao, nào là viện điều dưỡng Hạnh Phúc vì sao xảy ra cháy nhỉ? Tiếp theo tiểu biên sẽ cùng bạn tìm hiểu, sau đó ba la ba la toàn lời vô nghĩa, cuối cùng lại thêm một câu vụ cháy này có lẽ chỉ là tai nạn thôi, không biết mọi người nghĩ sao.
Bên dưới cũng chẳng có bình luận nào.
Có chút bất thường.
Càng bất thường hơn là, nàng không biết từ đâu ra, có một cửa sổ quảng cáo bật lên, là người máy phục vụ gửi tin nhắn.
"Xin chào! Bên chúng tôi nhận thấy ngài có tìm kiếm thông tin về viện điều dưỡng, viện điều dưỡng Bình An xin chào mừng quý khách, ngài có gì không rõ có thể hỏi tôi nha~"
Vì thế Bạch Trà quay lại trang chủ rồi ném điện thoại lên giường.
Sau đó nàng mở máy tính.
Nàng tính vào diễn đàn hoặc trang post của thành phố P xem chút.
Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng có manh mối về phó bản rõ ràng như vậy, chí ít là có thể tìm manh mối trong thực tế.
Sau khi tìm một vòng, quả thực có người thảo luận về nó, là một bài viết đã bị bỏ quên, không ai trả lời, chỉ có chủ bài viết tự trả lời.
【Tôi muốn biết rốt cuộc tòa nhà bị cháy của viện điều dưỡng Hạnh Phúc kia dùng để làm gì?】 Người qua đường:
Mọi người có ai thấy cái viện điều dưỡng Hạnh Phúc bị cháy tòa nhà kia của thành phố mình không? Cả một tòa bị đốt, lẽ nào không ai phát hiện sao? Sáng ra còn có người thấy tòa nhà bốc khói mới báo cảnh, nhưng lúc đó đã cháy xong rồi.
Hơn nữa điều bất thường nhất là, bảo không ai bị thương vong, nhưng một lúc sau lại có người đi ngang viện điều dưỡng, nghe tiếng la hét trong tòa nhà bị bỏ hoang, không biết có phải oan hồn không, tôi nghi là bị đè xuống rồi.
Dù sao nghe nói trong đó đều là người tâm thần, mà trước kia viện điều dưỡng này chủ yếu là dành cho người lớn tuổi dưỡng lão mà? Vậy lẽ nào toàn người già chết? Mà mấy người già kia thì có vẻ chẳng sao?
Bên dưới không một hồi âm nào.
Bạch Trà nghĩ một lúc rồi đăng nhập tài khoản của mình.
Bạch bạch bạch bạch 2 lâu: Chủ bài viết còn đó không? Tôi cũng tò mò về thông tin anh nói.
Sau đó nàng rời đi.
Lại đi tìm nơi khác, cũng không có gì.
Nhìn đồng hồ, đã gần 10 giờ.
Bạch Trà tắt máy tính rồi đi ngủ.
Khi sắp ngủ, trong mơ màng, có cảm giác nặng nề đè lên người nàng.
Nàng cố giật mình nhưng tứ chi đều bị đè xuống.
Cứ như bị trói vậy.
Nhưng cơ thể đã rất mệt mỏi, mí mắt không mở nổi.
Chỉ thấy lờ mờ trần nhà trắng xóa.
Bên cạnh có bóng người qua lại.
Còn có những âm thanh không thật.
"Đã tiêm cho cô ta rồi, bây giờ ngủ ngay thôi."
"Vậy thì tốt, coi chừng cô ta."
Ý thức của Bạch Trà lập tức chìm vào trong bóng tối hỗn loạn.
Trong bóng tối như có vô số lệ quỷ dữ tợn đang ẩn mình, chúng gào thét lao về phía nàng, quấn lấy nàng, nhưng nàng không tài nào động đậy, không tài nào trốn thoát.
Tim nàng bắt đầu đập mạnh, dưới sự bức bách tột độ, hô hấp cũng bắt đầu trở nên khó khăn.
Nàng lại nghe bên tai vang lên một tiếng chói tai.
Vẫn là thanh âm không rõ ràng đó, thậm chí không phân biệt được nam nữ.
"Tim của bệnh nhân có vẻ có vấn đề."
Vậy thì ra đây là bệnh viện sao?
Hay là viện điều dưỡng Hạnh Phúc kia?
Bạch Trà tiếp tục cố sức giãy dụa.
Cuối cùng, nàng mở mắt trên giường.
Tim vẫn đang đập nhanh, thanh âm lớn tới mức gần như có thể làm ồn ào cả nàng.
Nàng một tay che ngực, một tay hít sâu, cố gắng bình tĩnh lại.
- Buổi chiều gặp lại - Cũng may lần nhổ răng này không bị sốt, thật không dễ dàng. (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận