Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 966 - Cố Dương: Ta cho các ngươi đi sao?

Đối với việc này, Cố Dương nghe những người này nghị luận, sắc mặt lạnh nhạt, không hề bị lay động.
Hắn được người khác suy đoán là cự đầu trong Tiên nhân chuyển thế là chuyện bình thường, cũng giải thích không được, hắn cũng lười giải thích.
Dù sao, những người này cũng không phải lão bà Mộ Dung Thiên Tuyết, cần gì phải tốn nhiều lời.
"Ha ha, Long Đế, lần này ngươi tính toán hay thật, bọn ta đúng là nhìn nhầm cả rồi."
Cửu Hoàng Đại Đế khinh thường nhìn Long Đế, vẻ mặt lạnh lùng.
"Ha ha, đừng nói nhảm nhiều như vậy, mau chóng đem tiền đặt cược giao ra."
Long Đế nhìn Cửu Hoàng Đại Đế bằng ánh mắt như cười như không, cực kỳ đắc ý.
"Hừ."
Khuôn mặt của Cửu Hoàng Đại Đế cứng đờ, hắn hừ lạnh một tiếng, trực tiếp móc ra một vật, ném về phía Long Đế.
Đó là một phần tiên kim, là một trong những tài liệu chính để rèn đúc tiên khí.
Đương nhiên, ở hạ giới, luyện khí sư có thể rèn ra tiên khí hiển nhiên là không có, bởi vậy, tiên kim, bình thường được dùng để cường đại cực đạo đế binh, làm cho nó chuyển biến hướng về ngụy Tiên khí.
Tuy hết sức lãng phí, nhưng trong ba ngàn giới này cũng chỉ có thể làm như vậy.
Cố Dương nhìn tiên kim kia, mắt lộ tinh mang, hết sức động tâm.
Dù sao, hắn cũng muốn giúp Thiên Tuyệt Kiếm lột xác thành tiên khí, hiển nhiên phải cần tiên kim phụ trợ.
Bằng không muốn Cực Đạo Đế binh lột xác trở thành tiên khí thì đúng là bèo không rễ, không thực tế, sự lắng đọng bao nhiêu năm tháng cũng không tác dụng.
"Ha ha, Cố Dương đạo hữu, nếu như ngươi thích, tiên kim này chính là ta tặng ngươi một thanh. Thù lao thiên thần chi tâm lúc trước, thật sự có chút keo kiệt."
Hiển nhiên Long Đế đã chú ý tới ánh mắt của Cố Dương, ánh mắt hắn lóe lên, khẽ cười một tiếng, trực tiếp đưa tiên kim cho Cố Dương.
Thấy vậy, Cố Dương hơi có chút kinh ngạc nhìn về phía Long Đế.
Long Đế này, thật biết làm Long nha, cũng coi như là có khí phách của Đại Đế.
So sánh với nhau, quả thực vị Cửu Hoàng Đại Đế đã nổi lên lòng tham xấu xa với hắn kia là kẻ Đại Đế làm bậy.
"Vậy ta sẽ không khách khí nhận lấy."
Cố Dương hơi chắp tay, tiếp nhận tiên kim, thả vào trong không gian dành riêng của mình.
"Lão Long, cuộc chiến này các ngươi thắng, nhưng lần sau sẽ không dễ dàng như vậy đâu."
Sau khi Cửu Hoàng Đại Đế nhìn Cố Dương một cái thật sâu, liền nói xong lời này với Long Đế, chính là định bao bọc những người khác rời đi.
"Ha ha, ta cho phép ngươi đi sao?"
Nhưng mà, đúng lúc này, thanh âm lạnh lùng mà lại bá đạo của Cố Dương đột ngột vang lên.
Cố Dương vừa dứt lời, hiện trường quỷ dị yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Cố Dương, không biết Cố Dương là có ý gì.
Dù sao, cuộc chiến lần này cũng coi như đã kết thúc, Cố Dương coi như là rất nổi bật, hiện tại lại bá đạo không cho Cửu Hoàng Đại Đế rời đi.
"Cố Dương!"
Thấy vậy, Long Dao hơi biến sắc, muốn ngăn cản Cố Dương chớ làm loạn.
Long Đế thì nhìn Cố Dương một cái thật sâu, lại liếc nhìn Cửu Hoàng Đại Đế, hắn ta nheo mắt lại, dường như đang nghĩ đến điều gì.
"Cố Dương, tuy rằng ngươi nắm giữ sức chiến đấu của Đại Đế, nhưng đây không phải là vốn liếng để ngươi có thể ngang ngược trước mặt bản đế."
Khuôn mặt Cửu Hoàng Đại Đế lạnh lùng, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Dương, âm thanh lạnh lùng nói.
Mấy người Hoàng Thiên Hỏa cũng lập tức căng thẳng lên.
Suy cho cùng, Cố Dương hoàn toàn là tiết tấu muốn gây chuyện đấy.
Mà một khi đánh nhau, nếu Long Đế ra tay, chiến lực song phương không thể nghi ngờ chính là Cố Dương bên kia chiếm ưu thế.
Sơ sẩy một cái, bọn họ phải ở lại đây.
"Ha ha, con người ta từ trước đến nay đều là người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng nếu người phạm ta thì ta cũng phải phạm."
Cố Dương sắc mặt lạnh lùng, chậm rãi mở miệng.
"Cố Dương, ta thừa nhận lời nói ban đầu của ta có chút kiêu ngạo, nhưng ngươi đã vượt qua ta, mặt của ta đã bị đánh sưng lên, vì sao ngươi còn muốn nhắm vào ta, đối cứng không buông."
Hoàng Thiên Hỏa đứng dậy, mở miệng nói.
"Việc này không liên quan gì đến ngươi, yên tĩnh nhìn xem là được. Đương nhiên, nếu ngươi lát nữa muốn ra tay, ta cũng không ngại tiêu diệt luôn ngươi."
Cố Dương liếc nhìn Hoàng Thiên Hỏa, lạnh nhạt lên tiếng.
Lời này, lại khiến cho Hoàng Thiên Hỏa biến sắc.
Con ngươi của Chuẩn Đế của Phượng Hoàng giới và Long giới cũng đột nhiên co rụt lại.
Ý tứ của lời này của Cố Dương đã rất rõ ràng, hắn đây là tiết tấu muốn tiêu diệt Cửu Hoàng Đại Đế đấy.
Một tên Thánh cảnh, tuyên bố muốn tiêu diệt một vị Đại Đế, quả thực là quá đáng tới cực điểm.
Nhưng lúc trước Cố Dương biểu hiện ra thực lực kinh khủng, để cho bọn họ thật sự hoài nghi Cố Dương có một chút khả năng làm được, cũng không phải là lời nói cuồng vọng.
"Cố Dương, bản đế và ngươi không thù không oán, ngươi lại muốn trấn sát bản đế, không khỏi sát tâm quá nặng. Long Đế, tồn tại bực này sẽ chỉ nguy hại đến sinh linh vô tận của ba ngàn giới. Nếu ngươi có khí khái của Đại Đế, vậy thì từ bỏ thành kiến giữa ta và ngươi, cùng nhau trấn sát hắn."
Khuôn mặt của Cửu Hoàng Đại Đế u ám, nhìn về phía Long Đế, hừ lạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận