Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 796 - Thượng Giới

Khiến hắn không nghĩ tới là...
Sở dĩ Thanh Loan không dẫn động thiên kiếp là bởi vì huyết mạch Phượng Hoàng!
Trong Truyền thuyết thần thú Phượng Hoàng sinh ra lúc còn nhỏ chính là Vương cảnh!
Mà Thanh Loan chỉ có Vũ Hóa cảnh, đột phá Vương cảnh cũng chỉ đạt đến cảnh giới cơ bản nhất của Phượng Hoàng.
Đương nhiên không thể dẫn tới thiên kiếp!
Dù sao Phượng Hoàng trong mắt thiên đạo thấp hơn vương cảnh mới là kỳ quái!
Đối với điều này, Cố Dương cũng không khỏi cảm khái lắc đầu...
Mà trong lúc cảm khái.
Thanh Loan...
Cuối cùng cũng đột phá đến Vương cảnh!
Anh!
Một hồi tiếng kêu thanh thúy rõ ràng là từ trong miệng Thanh Loan phát ra!
Giờ phút này Thanh Loan hiển nhiên hưng phấn tới cực điểm!
Nàng đột phá!
Nàng thế mà thật sự đột phá đến Vương cảnh!
Cảnh giới bực này nếu là trước kia thì ngay cả nghĩ nàng cũng không dám tưởng tượng!
Nhưng hiện tại dưới sự trợ giúp của chủ nhân, nàng không chỉ có huyết mạch phản tổ, thức tỉnh huyết mạch Thần Thú Phượng Hoàng, còn phục dụng thánh dược, thành công phá vỡ gông cùm xiềng xích, đột phá đến Vương cảnh!
Mà những chuyện này cũng phải cảm ơn chủ nhân!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thanh Loan nhìn về phía Cố Dương cũng tràn đầy cảm động.
"Chủ nhân..."
"Chủ nhân trợ giúp Thanh Loan như thế mà Thanh Loan cũng không biết nên báo đáp như thế nào cho tốt."
Thanh Loan có chút lo lắng nói.
Bởi vì nàng cũng phát hiện, mặc dù mình thức tỉnh huyết mạch Phượng Hoàng, tu vi đột phá Vương Cảnh...
Nhưng đối mặt với chủ nhân vẫn cảm thấy vô lực thật sâu!
Thực lực của chủ nhân quá kinh khủng!
Tu vi của bọn họ đều là Vương cảnh, nhưng thực lực hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
"Ha ha, ngươi là chim của ta, nào có cái gì mà báo đáp hay không?"
Cố Dương khẽ cười một tiếng nói.
Nghe đến đó, Thanh Loan cũng mừng rỡ không thôi.
Chỉ là câu kia của chủ nhân 'Ngươi là chim của ta' nghe cảm thấy là lạ.
Nhưng nàng cũng không thèm để ý điểm này.
"Chủ nhân, để ta chở người bay một đoạn vậy!"
Thanh Loan lập tức duỗi hai tay ra, nằm rạp dưới chân Cố Dương.
"Được."
Cố Dương chậm rãi gật đầu, ngay sau đó đứng trên cái đầu to lớn của Thanh Loan.
Trên thực tế sở dĩ hắn mang theo Thanh Loan, chủ yếu nhất là muốn làm công cụ di chuyển thay thế.
Dù sao...
Cường độ không gian của Thượng giới như thế nào còn không rõ ràng.
Nếu như không thể xé rách không gian thì nói về tốc độ di chuyển tốt nhất là nên có một con tọa kỵ!
Về phần phi chu thì quá mức cồng kềnh.
Thanh Loan chở Cố Dương, tâm tình cũng thoải mái sảng khoái.
Hai cánh rõ ràng không ngừng chấn động.
Một người một chim đã tự do bay lượn ở phía chân trời.
Keng!
Chỉ thấy hai cánh Thanh Loan chấn động, trong nháy mắt có thể xông ra xa vài dặm!
Tốc độ cực nhanh, không hề thua kém một vài cường giả Hoàng cảnh hay thậm chí là Thánh cảnh bao nhiêu!
Mà đây, cũng là điều Cố Dương muốn thấy.
Đối với chuyện này, Cố Dương cũng có chút hài lòng gật đầu.
Dưới sự vỗ cánh tận lực của Thanh Loan, bọn hắn cũng nhanh chóng tới gần chỗ của đại trận truyền tống viễn cổ.
Xôn xao!
Trên mảnh đất hoang mênh mông bát ngát.
Hỏa hồng cự điểu khổng lồ đến che khuất bầu trời rõ ràng là xoay quanh đáp xuống đất.
"Chủ nhân, đây chính là Truyền Tống Trận thông đến thượng giới sao?"
Xoẹt một tiếng!
Cự điểu khổng lồ kia rõ ràng biến thành một tiểu hồng điểu tròn xoe, đáp xuống trên vai Cố Dương.
"Ừm."
Cố Dương gật đầu nhẹ.
Không thể không nói, tốc độ Thanh Loan đi đường đích xác xa xỉ.
Chờ đến Thượng Giới, nghĩ đến việc Thanh Loan có thể giúp là không nhỏ.
Trước mắt chính là vị trí của đại trận truyền tống Viễn Cổ.
Cố Dương đạp trên hư không.
Cúi đầu nhìn một mảnh trụi lủi bên dưới.
So với lần trước, hiển nhiên mảnh sơn mạch này đã có thêm chút màu xanh lá.
Đã có chút sinh cơ.
Không còn tử khí trầm trầm như lúc trước nữa, lúc đó một luồng sinh cơ cũng không còn.
Rất khó để người ta hoài nghi xem nơi này có cất giấu bí mật gì hay không.
Nghĩ đến đây, Cố Dương liền lắc đầu.
Bàn tay to trực tiếp hướng không trung vẫy một cái.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong nháy mắt.
Từng trận pháp được trực tiếp mở ra.
Lộ ra một tòa siêu cấp viễn cổ đại trận bên trong!
Cố Dương mang theo Thanh Loan trực tiếp đáp xuống trận nhãn bên trên đại trận.
"Đây là viễn cổ truyền tống đại trận đi thượng giới sao?"
Cố Dương không khỏi hơi nhíu mày.
Trước mặt hắn lúc này chính là trung tâm trận pháp, rõ ràng có một bệ đá.
Trên bệ đá có một chỗ lõm, giống như dùng để khảm vào vật phẩm gì đó.
"Đây chính là chỗ đặt Thánh Thạch?"
Cố Dương thấy vậy, liếc mắt liền nhìn ra tác dụng của nó.
Chẳng qua hắn cũng không có vội vã lập tức truyền tống.
Mà là lợi dụng năng lực vận mệnh cẩn thận điều tra tình huống của đại trận này một phen.
Trước tiên phải làm rõ truyền tống đại trận này là truyền tống ngẫu nhiên, hay chỉ định truyền tống!
Nếu không, truyền tống ngẫu nhiên chẳng phải sẽ trở nên rất phiền toái sao?
Trong mắt Cố Dương lập tức có kim mang lưu động.
Tức khắc, tin tức liên quan tới đại trận trước mắt cũng hiện lên ngay trước mắt.
Sau khi tra xét một phen.
Cố Dương thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may, phương vị đại trận này truyền tống hẳn là phụ cận Hắc nguyên thần triều, không phải truyền tống ngẫu nhiên.
Vậy hắn liền yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận