Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 441 - Biến hoá mới của cỏ khô, Thiên Tuyệt kiếm lột xác! Lạc Viêm Thiên tự bế (1)

Bởi vì không biết rõ ràng thời hạn cụ thể của cỏ khô.
Hơn nữa cơ hội sửa chữa chỉ có một.
Cho nên Cố Dương tự nhiên chỉ có thể trực tiếp sửa chữa hướng về thời gian cổ lão, hơn nữa lấy trình độ cỏ khô, nghĩ đến thời gian nó tồn tại đã là cực kỳ xa xưa.
Hắn cũng không lo lắng sẽ sửa đổi quá mức.
Rất nhanh, sửa đổi xong.
Cố Dương cũng lập tức mở mắt ra, ánh mắt chỉ là nhìn chằm chằm vào cỏ khô trước mắt.
Mới bắt đầu.
Cỏ khô vẫn giống như một bãi nước đọng không hề có chút phản ứng nào.
Cố Dương tưởng rằng trăm vạn năm sửa đổi cũng không thể khiến nó phát sinh biến hóa.
Nhưng ngay khi Cố Dương vô cùng thất vọng chuẩn bị thu cỏ khô vào trữ vật giới chỉ.
Đột nhiên, ánh đỏ mãnh liệt!
Trên cỏ khô, một chiếc lá trên đỉnh chóp đột nhiên bộc phát ánh sáng đỏ chói mắt.
Ánh sáng đỏ như máu nháy mắt nhuộm đỏ cả gian phòng.
Thoạt nhìn vậy mà lại có chút quỷ dị!?
Mà trong nháy mắt khi phiến lá biến thành màu đỏ.
Cỏ khô cũng triệt để lâm vào tĩnh mịch, không có biến hóa!?
Thấy vậy, Cố Dương cũng không khỏi tập trung tinh thần.
Hắn ta vội vàng giơ tay hái mảnh lá đỏ máu kia từ trên cỏ khô xuống.
Thả cỏ khô vào trữ vật giới chỉ.
Cố Dương cũng cẩn thận đánh giá phiến lá huyết hồng trước mắt.
Từ trong phiến lá tản mát ra một cỗ khí tức kỳ lạ.
Phảng phất như đang dựng dục cái gì.
Cố Dương cũng không rõ lắm.
Nhưng mà lần này, Cố Dương ngược lại không có nóng lòng trực tiếp nuốt vào như trước đó nuốt Vận Mệnh Diệp.
Trực giác nói cho hắn biết, đồ chơi này nên giữ lại trước thì tốt hơn!
"Thử dùng năng lực của Vận Mệnh thử xem."
Cố Dương dừng một chút, con mắt hơi sáng lên.
Sau đó kim quang chậm rãi hiện lên.
Tra xét một phen, Cố Dương bất đắc dĩ thu hồi ánh mắt.
Kim quang trong mắt cũng nhanh chóng tiêu tán.
"Vẫn là không nhìn ra được."
"Xem ra đồ vật liên quan tới cỏ khô, cho dù có nắm trong tay vận mệnh cũng không cách nào nhìn trộm nguyên do trong đó."
Cố Dương lắc đầu.
Phát ra một tiếng cảm thán.
Trầm ngâm một lát vẫn không nuốt phiến lá đỏ như máu, mà đặt nó vào trong nhẫn trữ vật.
Suy tính trước tiên cứ để thêm một khoảng thời gian rồi tính sau.
Cỏ khô sửa đổi xong.
Cố Dương cũng vẫy tay một cái, một khối cổ ngọc bất quy tắc xuất hiện trong tay hắn.
Khối ngọc cổ này là lúc trước hắn ở trong bí cảnh đánh chết một gã thiên kiêu vương triều ngoài ý muốn đạt được.
Lúc trước hắn đã sửa chữa mười vạn năm.
Cũng không khiến nó thay đổi mảy may.
Bây giờ hắn sửa chữa thời gian trăm vạn năm sẽ có một chút thay đổi đúng không?
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Cố Dương không khỏi hiện ra một tia chờ mong.
Hắn lập tức nhắm mắt lại.
Tâm niệm khẽ động, trực tiếp sửa chữa!
"Sửa đổi cổ ngọc bất quy tắc, thời gian là... trăm vạn năm trước!"
Trong nháy mắt sửa đổi xong, Cố Dương chính là vội vàng mở mắt ra, ánh mắt chăm chú nhìn khối Cổ Ngọc bất quy tắc trước mắt.
Nhưng mà nhìn chằm chằm vào phía trên cổ ngọc không có chút biến hóa nào.
Nhìn thấy điều này, Cố Dương vô cùng kinh ngạc.
"Trăm vạn năm... Vậy mà còn không có bất kỳ phản ứng gì!?"
Một màn này không khỏi làm cho Cố Dương có chút kinh ngạc.
Phải biết cho dù là mạnh như cỏ khô, nhưng ở trong dòng sông thời gian trăm vạn năm cũng xuất hiện biến hóa.
Mà khối ngọc cổ bất quy tắc này vậy mà lại không hề có chút biến hóa nào!?
Rốt cuộc món đồ chơi này là bảo bối bao nhiêu năm trước?
Trong lòng Cố Dương tràn đầy rung động.
Sau một chút chần chờ, Cố Dương lại có chút không tin tà lợi dụng năng lực Vận Mệnh để điều tra một chút.
Rốt cuộc cũng không nhìn ra gì cả.
Điều này làm cho Cố Dương càng thêm rung động.
"Xem ra, Cổ Ngọc này tuyệt đối là một loại bảo vật tuyệt thế không kém gì cỏ khô!"
Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng Cố Dương không cảm thấy mất mát chút nào!
Bởi vì như vậy cũng chỉ có thể chứng minh lai lịch cổ ngọc bất phàm!?
Thậm chí có thể còn cường hãn hơn cả cỏ khô!
Hắn không vội.
Dù sao theo mình không ngừng tăng lên tu vi, đột phá đại cảnh giới có thể tăng lên gấp mười lần thời hạn sửa chữa.
Đến lúc đó...
Cổ Ngọc này tất nhiên là có thể đem nó khôi phục lại hình thái ban đầu!?
Đến lúc đó, Cổ Ngọc rốt cuộc là bảo bối gì, có thể biết được rõ ràng!
Nghĩ đến đây, Cố Dương cũng vung tay phải lên, trực tiếp thu Cổ Ngọc vào trong nhẫn trữ vật.
"Phù... những thứ nên sửa đổi cũng đã sửa xong rồi."
"Đúng rồi, còn có Thiên Tuyệt Kiếm nữa, thiếu chút nữa quên mất!"
Cố Dương vỗ đầu một cái.
Tâm niệm chợt động.
Trong tay phải của hắn, Thiên Tuyệt Kiếm không ngờ lại bị hắn nắm chặt.
Mà trong tay trái...
Một khối Vương Phẩm Linh Kim đã xuất hiện.
Thứ này là phần thưởng của đệ nhất nội viện.
"Đáng tiếc Linh kim cũng không sửa đổi được."
Cố Dương lắc đầu, có vẻ có chút tiếc nuối.
Chợt không chần chờ, trực tiếp đem khối Linh Kim Vương phẩm này đặt trên thân Thiên Tuyệt Kiếm.
Ngay lập tức, Thiên Tuyệt Kiếm đã bắt đầu hấp thu.
Chẳng qua về tốc độ sao...
Chính là có vẻ hơi chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận