Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 599 - Thượng Cổ đại trận, hơi dòm ngó một góc Thượng Giới ! Thiên kiêu tụ hội Chu Tước thành (3)

Trải qua tu luyện, tu vi Sở Linh Nhi cũng tăng lên cực kỳ nhanh chóng.
Bây giờ nàng đã sắp đột phá Sinh Tử cảnh tầng sáu.
Tốc độ đột phá bực này còn không hợp lẽ thường hơn một ít thiên kiêu hàng đầu!
"Cũng không sai biệt lắm... Nên đi thôi."
Trong ánh mắt Cố Dương lóe ra một tia chờ mong.
Vạn vực đại bỉ lập tức phải bắt đầu rồi.
Địa điểm tổ chức chính là ở Chu Tước thánh địa.
"Vừa vặn... Cũng có chút nhớ Khuynh Thành."
"Phu quân, bây giờ chúng ta có nên lên đường không?"
Ngay khi Cố Dương đang cảm khái, Sở Linh Nhi đã mặc quần áo tử tế vào lúc nào không biết nữa.
Trong đôi mắt đẹp tràn đầy hưng phấn.
"Sắp có thể nhìn thấy Khuynh Thành tỷ tỷ rồi sao?"
Nghe lời nói của Sở Linh Nhi, Cố Dương không khỏi cười khẽ một tiếng, đưa tay khẽ sờ lên chóp mũi đáng yêu của Sở Linh Nhi một cái.
Lập tức, Sở Linh Nhi không nhịn được đỏ bừng mặt.
Tuy rằng trong khoảng thời gian này quan hệ hai người đã phát triển vượt bậc.
Nhưng mỗi khi Cố Dương làm ra động tác thân mật này, Sở Linh Nhi vẫn cảm thấy xấu hổ.
Đối với chuyện này, Cố Dương ngược lại cũng có chút hưởng thụ.
"Nên đi rồi."
Chợt Cố Dương trực tiếp ôm lấy eo nhỏ của Sở Linh Nhi.
Hắn vung tay phải lên, không gian lập tức vỡ ra.
Thân ảnh hai người cũng nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Mà động tác của Cố Dương.
Lại dọa cho không ít người gần đó hai chân như nhũn ra.
"Phát sinh chuyện gì? Vừa rồi là cái gì?"
"Ta còn tưởng rằng là vị siêu cấp cường giả nào đó đến rồi!"
"Hình như đã biến mất."
"Cỗ khí tức kia hình như là từ lầu hai khách điếm truyền đến."
Ông chủ khách sạn sắc mặt trắng bệch lên lầu.
Cẩn thận từng li từng tí gõ gõ cửa phòng Cố Dương ở.
Nhưng không được đáp lại.
Sau đó hắn vội vàng lấy chìa khoá ra mở cửa phòng ra.
Nhất thời choáng váng.
"Người... người đâu?"
Hắn rõ ràng nhớ kỹ ở trong phòng này chính là một nam một nữ.
Cũng không nhìn thấy bọn họ rời đi, làm sao lại đột nhiên không thấy đâu nữa?
Ông chủ quán trọ sợ tới mức toàn thân phát run.
"Gặp quỷ rồi!"
Phần lớn người trong thành trì này đều là người bình thường.
Ngay cả tu sĩ Đan Hư cảnh cũng hiếm thấy.
Đối mặt với tình huống như vậy, đương nhiên bọn họ không thể hiểu.
Chỉ cảm thấy là gặp quỷ.
Tin tức này cũng lập tức truyền khắp toàn bộ thành trì.
Thậm chí ngay cả thành chủ đều bị kinh động.
Cố Dương tự nhiên là không biết hắn rời đi lại khiến cho chấn động lớn như vậy.
Nhưng dù có biết thì hắn cũng không quá để ý.
Giờ phút này Cố Dương đang xé rách không gian, nhanh chóng đi về phía Chu Tước thánh địa.
Thánh vực.
Chính là giới vực đứng đầu toàn bộ Đông Hoang.
Chỉ vì nơi này, tọa lạc thế lực mạnh nhất Đông Hoang—— Chu Tước Thánh Địa!
Thánh vực trước kia cũng không tính là náo nhiệt.
Mà đoạn thời gian gần đây vô số cường giả đứng đầu rõ ràng là từ các nơi đến Thánh vực.
Bởi vì qua vài ngày nữa chính là thời gian vạn vực đại bỉ!
Chu Tước thánh địa.
Trong Chu Tước thành.
Lúc này các loại tồn tại cường đại đứng đầu Chu Tước thành đều có thể thấy được ở khắp nơi.
Vương cảnh nhiều như chó, Hoàng cảnh càng tùy ý có thể thấy được!
Những yêu nghiệt đứng đầu càng tụ tập một chỗ.
Tam yêu nam bộ Thất Tinh Vực và Khương Thái Sơ của Khương gia, giờ phút này thình lình cũng đến Chu Tước thành.
Vốn ở trong Thất Tinh Vực có thể nói là làm mưa làm gió, là mấy người coi trời bằng vung.
Sau khi đến Chu Tước thành, đều ẩn giấu khí tức của mình.
Vẻ mặt cũng thập phần thân thiện bình thản.
Nói giỡn sao, phụ cận khắp nơi đều là thiên kiêu hàng đầu.
Mặc dù bọn họ cũng coi như là yêu nghiệt đứng đầu nam bộ.
Nhưng tuổi tác của bọn họ quá nhỏ, chỉ hơn hai mươi tuổi, bởi vậy, nhìn khắp toàn bộ Đông Hoang... bọn họ cũng không tính là cao nhất!
Thiên kiêu mạnh hơn bọn họ, số lượng cũng không ít!
Ví dụ như tên đại hán cường tráng đang ngồi trong tửu quán cách đó không xa uống rượu.
Chính là đệ nhất yêu nghiệt đến từ Đông Hoang Bắc Bộ — Nhậm Vô Địch!
Hiện giờ hắn đã năm mươi hai tuổi.
Siêu cấp yêu nghiệt cảnh giới Sinh Tử tầng mười ba đỉnh phong, nhục thân vượt xa cùng cảnh giới, bây giờ càng ngưng tụ ra đóa hoa thể phách!
Thực lực cực kỳ cường hãn!
Cho dù là Khương Thái Sơ, sau khi nhìn thấy Nhậm Vô Địch, vẻ mặt hắn ta vẫn cứng lại.
Trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng cùng nghiêm túc.
Ánh mắt chếch đi, trên một bàn trà.
Đang có một thanh niên cầm trong tay quạt xếp, vừa thưởng trà, vừa cùng người đánh cờ.
"Đó chính là thiên kiêu mạnh nhất Đông Hoang Đông bộ —— Dịch Vân Kiếm sao?"
Ánh mắt Khương Thái Sơ vô cùng ngưng trọng rơi vào trên người thanh niên kia.
Dịch Vân Kiếm này đến từ Kiếm Ly Vực phía Đông Hoang, nghe đồn kiếm pháp của hắn siêu tuyệt, trước khi Cố Dương xuất thế, còn có danh xưng đệ nhất kiếm hồn Đông Hoang!
Nhưng tuổi của hắn tương đối lớn, hiện giờ đã gần bảy mươi tuổi.
Chỉ là tướng mạo nhìn qua mới khoảng hai ba mươi tuổi.
Thực lực của hắn so với Nhậm Vô Địch còn mạnh hơn.
Sinh tử cảnh tầng mười ba đỉnh phong, hơn nữa ngưng tụ ra ba đạo vũ hóa chi hoa!
Tam hoa tụ đỉnh!
Kỳ thực ở toàn bộ Đông Hoang, có thể xếp vào năm hạng đầu!
"Hơn nữa nghe đồn hắn tu luyện một môn Hoàng cấp kiếm pháp tới đại thành thậm chí gần với viên mãn, không biết là thật hay giả?"
Khương Thái Sơ hít sâu một hơi, trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng.
Chung quanh còn có không ít thiên kiêu đứng đầu.
Mà những thiên kiêu này trời sinh đã có ngạo khí.
Từ xa nhìn lại đã có thể cảm nhận được trên người bọn họ truyền đến khí tức tự tin.
Mà ngay khi bọn Khương Thái Sơ đang nhìn bốn phía, cảm khái vạn phần.
Hai thân ảnh một nam một nữ đi vào Chu Tước thành.
Mà bọn họ tới, trong nháy mắt thu hút vô số ánh mắt.
Khương Thái Sơ cũng không khỏi quay đầu nhìn lại, lập tức hô hấp dồn dập.
"Là... Cố Dương!"
Ánh mắt hắn ngưng lại.
Nhất thời không nhịn được hồi tưởng lại tình cảnh chiến đấu với Cố Dương tại Thiên Cực Thành.
Thanh danh của Cố Dương bây giờ hiển nhiên là truyền khắp toàn bộ Đông Hoang.
Việc hắn đến đương nhiên là khiến cho phần lớn thiên kiêu chú ý.
"Đó chính là Cố Dương sao?"
"Không ngờ hắn đã đột phá đến Sinh Tử cảnh tầng mười ba đỉnh phong rồi?"
"Không biết gì sao? Không chỉ Sinh Tử cảnh tầng mười ba đỉnh phong, hắn đã Tam hoa tụ đỉnh, lúc trước còn dẫn tới dị tượng trên trời rơi xuống!"
"Lại có việc này?"
"Không hổ là đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang!"
Từng đợt tiếng nghị luận kịch liệt không ngừng truyền đến.
Mà Cố Dương thì thần sắc bình tĩnh.
Đối với loại tình cảnh này, hắn đã sớm quen thuộc.
Cùng lúc đó.
Chung quanh cũng là không ít ánh mắt dò xét đánh giá trên người hắn.
"Hắn chính là Cố Dương sao?"
Trên bàn trà, Dịch Vân Kiếm đang hạ cờ lập tức quay đầu, ánh mắt chăm chú đánh giá Cố Dương.
Thần sắc thoáng có vẻ ngưng trọng.
Mà ngay thời điểm vô số thiên kiêu dò xét Cố Dương.
Đột nhiên, một giọng nói to lớn vang vọng đất trời vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận