Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 204 - Gì chứ, đây là chuyện mà người ta có thể làm được sao? (1)

Cố Dương cũng không quá để ý phản ứng của những người xung quanh.
Sau đó trực tiếp lấy đan phương trong nhẫn trữ vật ra ngoài.
"Ồ?"
Nhìn đan phương trong nhẫn trữ vật, Cố Dương lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Trong này không chỉ có đan phương nhất phẩm đến tam phẩm.
Còn có đan phương tứ phẩm thậm chí ngũ phẩm!
Nhưng số lượng tự nhiên là kém hơn so với nhất phẩm đến tam phẩm.
Đan phương ngũ phẩm chỉ có một, chính là đan dược Phá Cảnh Đan.
Không ngờ lão sư của Linh Nhi lại ra tay xa xỉ như thế.
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Cố Dương không khỏi cảm khái, ngay sau đó cũng không do dự.
Bắt đầu lật xem đan phương, đồng thời sửa chữa.
Chờ sửa đổi xong đan phương, Cố Dương cũng không nhàn rỗi một khắc, liền bắt đầu luyện đan.
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Mười ngày trôi qua.
Mười ngày này Cố Dương ra ngoài ăn uống, trừ phần lớn thời gian còn lại hầu như đều đang luyện đan.
Còn những đan phương mà hội trưởng liên minh cấp cho hắn thì hắn cũng đã sớm hiểu rõ.
Trong phòng luyện đan to như vậy.
Một tiếng nổ cực lớn vang lên.
Cố Dương cũng lau đi mồ hôi trên trán.
Nhìn đan dược mới luyện chế ra trong lò đan trước mắt.
Trên mặt cũng không khỏi lộ ra nụ cười.
"Phá Cảnh Đan này đúng là rất khó luyện chế."
Cố Dương có chút cảm khái.
Tuy rằng bây giờ kiến thức lý luận của hắn trên phương diện đan đạo thập phần phong phú.
Nhưng mà luyện chế Ngũ phẩm Phá Cảnh Đan vẫn phải hao phí không ít thời gian.
Về lý thuyết thì rất đơn giản, nhưng thực tế độ khó khi sử dụng thì xác thực không nhỏ.
"Chẳng qua tăng lên cũng không nhỏ."
Cảm nhận được linh lực khổng lồ trong đầu và sự khống chế với linh hồn đã tinh tế tỉ mỉ kia.
Cố Dương đối với việc này thập phần hài lòng.
"Với trình độ của ta bây giờ... có lẽ có thể tự sáng tạo ra đan phương."
Ánh mắt Cố Dương lóe ra tia sáng sắc bén.
Mà ngay lúc Cố Dương cảm khái.
Ngoài cửa truyền đến một trận kinh hô.
"Phò Mã gia, ngươi còn đang luyện đan?"
Cửa phòng luyện đan từ từ được mở ra.
Bà lão hội trưởng liên minh Luyện Đan trợn mắt há hốc mồm đi đến.
Những ngày qua bà ta biết Cố Dương luôn ở tại đan minh luyện đan, cho nên vì không muốn chịu đả kích, cho nên đều không tới đây.
Bà cố ý đợi mười ngày mới tới xem tình hình như thế nào.
Kết quả không nghĩ tới Cố Dương thế mà còn luyện đan!
Đây cũng quá chăm chỉ đi!
Nhưng bà ta vừa mới nói xong, không đợi Cố Dương trả lời, đã thấy được đan dược trong lò đan.
Nhất thời, bà ta lại trừng mắt nhìn.
"Đây là... Ngũ phẩm đan dược Phá Cảnh Đan!?"
"Đúng vậy."
Cố Dương cũng mỉm cười.
"Không thể không nói, luyện chế đan dược ngũ phẩm khó khăn hơn nhiều so với đan dược tam phẩm."
"Ta mất hơn ba ngày mới luyện chế ra một lò Phá Cảnh Đan hoàn mỹ."
Cố Dương cảm khái nói.
Bà lão: "..."
Bà trầm mặc.
Hoàn toàn im lặng.
Thời gian mười ngày, từ hoàn toàn không biết gì cả, đến luyện chế ra ngũ phẩm đan dược Phá Cảnh Đan!
Hơn nữa còn là Phá Cảnh đan hoàn mỹ!
Chuyện này có hợp lý không?
Đây mẹ nó là chuyện mà con người có thể làm được sao?
Bà lão thật vất vả mới từ trong bóng tối mãnh liệt kia đi ra.
Vừa tới Đan Minh, không nghĩ tới lại như bị một trận sét đánh.
Bỏ ra thời gian ba ngày chẳng phải là nói Cố Dương bảy ngày có thể luyện chế Phá Cảnh đan sao?
Hơn nữa phải qua ba ngày mới luyện chế ra Phá Cảnh Đan hoàn mỹ.
Khoe khoang!
Đây là khoe khoang trần trụi!
Nói thật đi.
Đối với sự tình Sở Quốc xuất hiện một vị kỳ tài đan đạo, trong lòng bà lão hết sức cao hứng vui vẻ.
Dù sao đối với Đan Minh bọn họ mà nói, việc này không thể nghi ngờ là một đại hỉ sự!
Nói không chừng còn được tổng bộ ban thưởng nữa.
Phải biết rằng tổng bộ còn tồn tại thất văn thậm chí cửu văn luyện đan sư.
Nếu có thể nhận được sự chú ý của tổng bộ, như vậy phân bộ Đan Minh ở Sở Quốc sẽ lớn mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng chẳng biết tại sao, bà chỉ đơn thuần không vui.
Luôn cảm thấy cả đời này mình đều sẽ sống đến trên thân chó.
Thành tựu ba trăm năm mới đạt tới... Lại là được Cố Dương mười ngày, không, nói chính xác là bảy ngày đã vượt qua.
Ngay khi bà lão rung động tột đỉnh, đến nỗi một câu cũng nói không nên lời.
Cửa Đan Minh lại có vài tên luyện đan sư đi vào.
Trên mặt bọn họ tràn đầy hưng phấn.
Mười ngày này bọn họ đã đi ra từ trong bóng tối Cố Dương mang đến.
Hơn nữa còn thuận tiện có một chút lĩnh ngộ.
Cho nên mới nóng lòng đến Đan Minh, dự định luyện đan thử một lần.
Nói không chừng còn có thể vì chuyện này mà đột phá bản thân!
Nhưng vừa đi vào Đan Minh.
Bọn họ liền ngửi thấy một mùi đan hương nồng đậm.
Vì vậy không hẹn mà cùng nhìn sang phía Cố Dương bên kia.
Ngay lập tức, bọn họ thấy được hội trưởng đang ngây người tại chỗ.
Rồi sau đó, khi thấy hội trưởng lại bày ra vẻ mặt kinh ngạc này.
Ánh mắt của bọn hắn rơi vào trong lò đan trước người Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận