Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 490 - Thánh thể ẩn tàng của Khuynh Thành, trăm vạn năm sửa đổi tu vi, Nguyên Đan dị biến (2)

Hắn ta lại lợi dụng năng lực Vận Mệnh trực tiếp điều tra Diệp Khuynh Thành.
Mà lúc này đây, tin tức có liên quan đến Tiên Thiên Băng Hoàng Thánh Thể cũng hiện ra trước mắt.
Trong đó cũng nhắc tới tin tức về việc tu luyện ở Chu Tước thánh địa.
Xem ra...
Đây chính là một phen cơ duyên to lớn của Diệp Khuynh Thành!
Hắn cẩn thận nghĩ lại, lúc trước khi gặp Diệp Khuynh Thành, năng lực kiểm tra nhìn thẳng vào số mệnh của mình mới ở vào giai đoạn sơ bộ.
Cho nên lúc trước không thể điều tra ra, hiện tại lại có thể điều tra.
Có lẽ cũng có liên quan tới năng lực của Vận Mệnh thăng cấp.
Mà ngay lúc Cố Dương đang điều tra.
Diệp Khuynh Thành lại có chút do dự.
"Thế nhưng... Ta càng muốn ở bên phu quân hơn."
Diệp Khuynh Thành không khỏi nắm tay Cố Dương, trong mắt đầy vẻ không nỡ.
"Không sao đâu, đối với ngươi mà nói, đây là một phen cơ duyên, nói không chừng đến lúc đó, ngươi có thể trở nên còn mạnh hơn cả ta đó."
Cố Dương nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không xương của Diệp Khuynh Thành, ôn nhu nói.
Nghe đến đây, ánh mắt không nỡ của Diệp Khuynh Thành lại càng trở nên nồng nặc.
Nói thật, nàng đối với việc này cũng là tâm động không thôi.
Dù sao đây cũng có thể là một cơ hội để nàng đuổi kịp bước chân phu quân.
Nếu bỏ lỡ chỉ sợ không có lần sau.
"Vâng phu quân! Ta hiểu rồi!"
Diệp Khuynh Thành hơi xoắn xuýt một lát, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định.
Thay vì ở bên cạnh phu quân không thể làm gì, còn không bằng buông tay đánh cược một lần, chờ học thành công trở về, mình ít nhiều cũng có thể giúp phu quân!
"Vậy Hoàng Nguyệt muội muội, Hoàng Thanh muội muội, sau này xin các ngươi chiếu cố nhiều hơn."
Diệp Khuynh Thành hơi khom người nói với Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh.
"Khuynh Thành tỷ yên tâm, chuyện của ngươi là chuyện của chúng ta, đến lúc đó nhất định Chu Tước thánh địa không có ai dám khi dễ ngươi!"
Hoàng Thanh lập tức vỗ bộ ngực bình thường không có gì lạ cam đoan, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tràn ngập đắc ý.
"Tốt lắm, các ngươi trước tiên trò chuyện đi, còn cách thời gian bí cảnh đóng cửa một đoạn thời gian, ta đi tìm xem còn có cơ duyên nào sót lại hay không."
Nghe đến đây.
Miệng Hoàng Thanh lập tức vểnh lên.
"Ngươi đã mạnh như vậy rồi, đồ vật bên trong bí cảnh với ngươi cũng vô dụng không có tác dụng gì chứ?"
Thấy vậy, Cố Dương nhẹ nhàng gảy trán trắng như tuyết của Hoàng Thanh một cái.
"Ai nha, đau quá!"
"Thịt muỗi dù nhỏ cũng là thịt, cái này gọi là tích tiểu thành đại, con nít biết cái gì?"
Cố Dương khẽ cười một tiếng.
Chợt ngay lập tức lắc mình một cái, biến mất không thấy đâu nữa.
"Tên xấu xa!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Thanh ửng đỏ, nàng ôm trán, nhưng trong ánh mắt rõ ràng lại mang theo ý cười.
Tinh Cửu Vân đứng ở một bên thở dài.
"Ta cũng muốn cùng Cố Dương thân mật cùng nhau nha."
Từ lúc vừa rồi đến giờ nàng ta còn chưa có cơ hội chen ngang.
Dù sao... nàng cũng thật sự không biết nên mở miệng như thế nào.
Nếu luận thực lực.
Nàng không bằng Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh, Diệp Khuynh Thành tuy thực lực không bằng nàng, nhưng thân mật với Cố Dương nhất.
Chỉ có nàng ta có vẻ hơi xấu hổ.
Mặc dù Cố Dương nói muốn đi tìm bảo bối cơ duyên.
Chẳng qua tuy rằng bí cảnh vô cùng khổng lồ.
Nhưng nhiều thiên kiêu ở trong đó tìm kiếm cơ duyên như vậy.
Cơ duyên nên có trên cơ bản đều đã bị lấy đi.
Cho nên cơ bản cũng chỉ còn lại một ít thứ Cố Dương xem thường.
"Được rồi, xem ra không có vật gì tốt."
"Trực tiếp sửa đổi tu vi đi, cũng không sai biệt lắm nên tăng lên rồi."
Cố Dương lắc đầu.
Rồi hắn trực tiếp tìm một khu đất trống không người.
Trực tiếp ngồi xếp bằng trong đó.
Bố trí trận pháp sương mù ở bốn phía xung quanh, làm cho không người nào có thể tới gần hắn.
Đỡ bị quấy rầy.
"Trăm vạn năm sửa đổi... Nhưng, hệ thống có hạn chế, không có cách nào trực tiếp sửa đổi một đại cảnh giới, ta đoán tu vi vẫn không thể trực tiếp đột phá đến Sinh Tử cảnh."
Đối với sửa chữa tu vi, Cố Dương đã có vẻ lạnh nhạt.
Dù sao sửa chữa cũng không đột phá được.
Hắn cũng không quá chờ mong.
Nhưng sửa đổi vẫn phải sửa đổi.
Nếu để cho chính hắn chậm rãi tu luyện tăng lên mà nói thì sao?
Thời gian hao phí vẫn là tương đối nhiều.
Nghĩ đến đây.
Cố Dương cũng chậm rãi nhắm mắt lại.
Tâm niệm vừa động!
"Thay đổi tu vi, thời gian là trăm vạn năm sau!"
Trong nháy mắt xác nhận sửa đổi.
Một cỗ khí tức bàng bạc đến mức tận cùng cuồn cuộn từ trong cơ thể hắn truyền ra.
Ngay sau đó, tu vi của Cố Dương chính là giống như ngồi trên hoả tiễn từ từ không ngừng tăng lên.
Cảnh này nếu bị thiên kiêu Thanh Vực còn lại nhìn thấy.
Sợ rằng cả tròng mắt cũng sẽ lòi ra.
Bọn họ nào từng thấy có người đột phá cảnh giới nhẹ nhàng như vậy?
Ngắn ngủi mấy hơi thở.
Tu vi của Cố Dương chính là đã từ Đan Hư cảnh tầng bảy trực tiếp tăng vọt đến Đan Hư cảnh tầng mười!
Bạn cần đăng nhập để bình luận