Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 832 - Chí Bảo Tiên Giới, Đạo Thiên Tiên Cung (1)

Cố Dương tùy ý vung tay lên.
Trong nháy mắt, trên toàn bộ phế tích có từng đạo quang mang lóng lánh nổi lên, đó là từng chiếc nhẫn trữ vật.
Phần lớn đều là trên người cường giả Thần Cảnh.
Dù sao đối với Cố Dương mà nói...
Tài nguyên của Thánh Cảnh, có chút không đáng chú ý.
Đương nhiên, những tài nguyên này Cố Dương cũng đều giữ lại cho mình.
Nói không chừng ngày sau sẽ cần dùng đến.
Nhưng nhìn tới từng cái nhẫn trữ vật.
Cố Dương cũng không phát hiện có tồn tại tài nguyên đặc biệt gì có thể làm cho chính mình cảm thấy chấn động, cũng không phải nói không có tài nguyên tốt.
Thánh thạch, thần khí, thần pháp vân vân... các loại tài nguyên cần có đều có, số lượng còn không ít.
Chỉ là đối với Cố Dương mà nói Chí Tôn pháp không thể nghi ngờ là càng có lực hấp dẫn.
"Thần triều to lớn như vậy mà ngay cả một quyển chí tôn pháp cũng không có."
Cố Dương không khỏi lắc đầu cảm thán.
Vốn hắn còn nghĩ Hắc Nguyên thần triều nội tình sung túc như vậy, nói không chừng có thể lấy được một hai bản chí tôn pháp.
Lại có thể củng cố nội tình của mình thêm một phần.
Kết quả xem ra...
Mình đúng là suy nghĩ có hơi nhiều.
Nếu Hắc Nguyên thần triều có thể nắm giữ Chí Tôn pháp thì nó đã sớm không thể ở ngoại vực.
Nhưng mà ngay lúc hắn quét dọn chiến trường.
Ánh mắt lại bỗng nhiên rơi vào trong phế tích cách đó không xa.
Chỗ tường đổ đó... giờ phút này nằm yên tĩnh một cuốn sách có phong cách cổ xưa!
Dưới một chưởng kia của mình, bản sách cổ này, thế mà lại bình yên vô sự?
Điều này không khỏi dẫn tới sự chú ý của Cố Dương.
Hắn hơi nhướn mày.
Rồi chợt vẫy tay phải một cái.
Thư tịch phong cách cổ xưa kia trực tiếp bay tới lòng bàn tay Cố Dương.
Cố Dương mở nó ra xem xét.
Sắc mặt cũng là vốn tò mò, dần dần... biến thành khiếp sợ.
"Hízz... Nội dung trong này hóa ra là..."
Hắn hít sâu một hơi, con ngươi co mạnh lại.
Quyển sách cổ này cũng không phải cái gì mà Chí Tôn pháp.
Mà là một quyển bách khoa toàn thư ghi lại một ít kỳ trân dị thú thời kỳ U Cổ.
Tùy ý lật xem...
Cố Dương đúng là ở phía trên đó, thấy được một kỳ trân dị thảo có chút quen thuộc!


Ngộ Đạo Nguyên Thảo



Là chí bảo Tiên giới, tiên vật trời sinh chân chính, lúc thành thục sẽ ngưng tụ thành vài mảnh lá đại đạo, nếu lấy nó ra nuốt vào, có lẽ có thể chạm đến lĩnh vực đại đạo, chính là chí bảo cực kỳ khủng bố!



Dưới tình huống bình thường. chí bảo như thế không ai có thể nhìn thấy, nhưng nghe đồn đã từng có cường giả Tiên Giới đạt được Ngộ Đạo Nguyên Thảo thành thục, lại bị kẻ thù đuổi giết thê thảm. Không thể làm gì được, đành hái ra Đại Đạo Chi Diệp nuốt vào. Kết quả Đại Đạo Chi Diệp quá mức mãnh liệt sôi trào, hậu quả khi dùng toàn bộ là khống chế không được lực lượng kinh khủng kia, Đại Đạo Chi Lực triệt để bạo tẩu, làm Tiên Giới đều bị nổ ra một cái khe thật lớn!



Mà Đại Đạo Chi Diệp bị hái đi kia, chỉ còn lại mấy cây Ngộ Đạo Nguyên Thảo mầm non, nghe đồn thông qua khe nứt khổng lồ kia, ngoài ý muốn rơi vào một mảnh đất cằn cỗi hoang vu!
Theo điều tra chứng cứ, hiện giờ khu vực đó, chính là một mảnh đất thuộc hạ giới, tên là Huyền Minh Đại Lục!



Chúng ta từng dùng thần niệm tiến đến vùng thế giới kia để dò xét, nhưng Ngộ Đạo Nguyên Thảo đã mất đi tất cả đại đạo chi diệp, đạo vận không hiện ra, cũng giống như cỏ khô bình thường, không còn tác dụng gì.

Những miêu tả về cỏ khô chính là tới đây.
Từ trong đó có thể nhìn ra được.
Cường giả sáng tác bản sách cổ này có chút hiểu biết đối với Ngộ Đạo Nguyên Thảo.
Quan trọng hơn là ở đây, lại là nhắc tới Huyền Minh đại lục!
Đây cũng là nguyên nhân khiến Cố Dương càng chấn động!
Càng đừng nói, bốn chữ to 'Huyền Minh đại lục' trên bộ sách này càng được tô tròn trọng điểm!
Cố Dương suy tư một phen, liền hiểu đại khái nguyên do trong đó.
"Xem ra đây là mục đích Hắc nguyên thần triều xâm lấn Huyền Minh đại lục?"
Lúc đầu Cố Dương rất nghi hoặc không giải thích được.
Là thần triều thượng giới, vì sao phải để tâm tới một hạ giới như Huyền Minh đại lục, thậm chí đạt tới tình trạng liều lĩnh.
Điểm này thực sự khiến người ta khó hiểu.
Nhưng bây giờ hắn đã hiểu được đại khái.
Đám người Hắc Nguyên thần triều kia, chỉ sợ là bị sự miêu tả của quyển sách cổ này làm cho choáng váng khi nghe về Ngộ Đạo Nguyên Thảo.
Suy nghĩ một chút cũng thấy đúng.
Dù sao...
Đây chính là chí bảo của Tiên giới!
Càng là tồn tại khủng bố có thể giúp người nắm giữ đại đạo!
Hắc Nguyên thần triều những người kia thấy được điểm này, thậm chí bỏ qua những lời cuối cùng lão tổ nhà mình lưu lại.
Cũng như cỏ khô bình thường, không có tác dụng gì.
Hiển nhiên.
Tác giả sáng tác quyển sách này đã đi qua Huyền Minh đại lục, thậm chí là tìm được cỏ khô.
Chẳng qua phát hiện Ngộ Đạo Nguyên Thảo trong truyền thuyết kia không khác gì cỏ khô bình thường cho nên mới thất vọng rời đi.
Cũng nói đến điểm này trong thư tịch.
Kết quả không nghĩ tới hậu bối của ông ta lại vì vậy mà tạo thành một loạt bi kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận