Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 406 - Bảy thành Trảm Thiên Áo Nghĩa, chấn động toàn trường, Một kiếm bại Vưu Phong! Tương lai Cố Dương nhất định thành Hoàng (2)

Tràn vào bên trong thanh linh kiếm trong tay hắn.
Ánh mắt hắn đột nhiên ngưng tụ.
Một kiếm thình lình chém ra!
Mà tình huống lần này lại khác với lúc đối chiến với Đường Long trước đây!
Giờ phút này, Vưu Phong thậm chí đã trực tiếp thúc giục loại bí pháp nào đó!
Đem khí tức bản thân tăng lên tới cực hạn, tinh khí thần cao độ ngưng kết.
Uy thế ẩn chứa trong chiêu kiếm này... lại vượt xa một kiếm đối chiến với Đường Long lúc trước!
Xuy xuy xuy!
Linh kiếm chậm rãi chém xuống.
Cũng là thời khắc này.
Trên bầu trời, cầu vồng xâu lại.
Lưỡi gió sắc bén, rõ ràng là tràn ngập cả vùng không gian.
Lấy lực lượng cực kỳ kinh khủng bay nhanh về phía Cố Dương!
Thấy vậy, trưởng lão Vũ Hóa cảnh đang đứng vây xem lập tức biến sắc.
"Vưu Phong... Đang làm gì vậy?!"
"Vừa lên đã thôi động bí pháp? Hơn nữa bí pháp này... sẽ gây ra tổn thương cho bản thân ư?!"
"Gia hỏa này... Điên rồi sao?"
Trong nháy mắt bọn hắn đã nhìn ra Vưu Phong ra một kiếm này đã cưỡng ép tăng cường, cho nên uy thế của một kiếm này tự nhiên là cực kỳ khủng bố!
Nhưng nếu một kiếm này cũng không đánh bại được Cố Dương thì bản thân Vưu Phong cũng rất khó chịu đựng nổi!
Dù sao một kiếm này... cũng chính là chặt đứt toàn bộ đường lui!
Một khi chém ra, cứng rắn không có đường lui!
Nhìn thấy vậy.
Lạc Viêm Thiên cũng không khỏi nheo mắt lại.
"Chiêu kiếm này, quả thật không tệ."
Hắn tán thưởng một câu hiếm thấy.
Khiến không ít thiên kiêu chấn động.
Đồng thời những thiên kiêu này cũng cảm khái nghi hoặc cùng khó hiểu.
Không hiểu vì sao Vưu Phong vừa ra tay... lại trực tiếp sử dụng bí pháp để ra tay với Cố Dương!
Đây hoàn toàn không cho mình bất kỳ đường lui nào?
Bên kia.
Hà Thanh Huyền cùng Lạc Cửu Thiên cũng khẽ gật đầu.
"Đây đã là kiếm mạnh nhất của Vưu Phong rồi, không biết kiếm này Cố Dương sẽ ứng phó ra sao?"
"Vẫn là coi thường tấm lòng háo thắng của Vưu Phong này, ra tay chính là thôi động bí pháp, tiểu tử này..."
Sau một phen cảm khái.
Hai người cũng không khỏi đưa mắt nhìn về phía Cố Dương.
Hiển nhiên, bọn họ cũng rất tò mò và chờ mong.
Một kiếm chí cường ngưng kết tinh khí thần của Vưu Phong này hắn phải chống đỡ thế nào đây?
Trên đài.
Cố Dương nhìn một kiếm mà Vưu Phong thi triển ra.
Thần sắc không khỏi ngẩn ra.
Trực tiếp dùng bí pháp tăng cường để thi triển ra chiêu kiếm mạnh nhất của bản thân?
Chẳng qua rất nhanh, ánh mắt Cố Dương ngưng tụ lại.
"Đã như vậy thì sẽ như ngươi mong muốn thôi!"
Khóe miệng Cố Dương hiện ra vẻ tươi cười.
Ngân Sương Kiếm trong tay chợt bị hắn nắm chặt trong tay.
Ầm ầm!
Hư ảnh Long Tượng kinh khủng trực tiếp xuất hiện phía sau hắn.
Nó tỏa ra uy thế cực kỳ cường hãn.
Ngay sau đó, rõ ràng hắn đã thúc giục Thần Cương Vạn Kiếm Quyết.
Nhất thời, một đạo linh lực mờ mờ hiện ra.
Chợt trực tiếp chui vào trong Ngân Sương Kiếm trong tay hắn!
Cũng chính là thời khắc này.
Cố Dương chậm rãi huy động Ngân Sương Kiếm trong tay.
"Thức thứ tư trong Trảm Thiên Kiếm Quyết... Đoạn Vô Sinh!?"
Cố Dương trong lòng phát ra một tiếng thì thầm.
Bỗng nhiên chém ra một kiếm!
Mà ngay trong nháy mắt chém ra.
Áo nghĩa kinh khủng cũng phun trào ra!
Đó rõ ràng là...
Bảy phần mười áo nghĩa trảm thiên!?
Rẹt!
Ngay khi Cố Dương bộc phát ra bảy thành Trảm Thiên Áo Nghĩa.
Tất cả mọi người đều đứng dậy, không thể tưởng tượng nổi nhìn Cố Dương.
Trên mặt bọn hắn tràn ngập chấn động.
Vẻ mặt bọn họ lộ ra kinh hãi, toàn thân run lẩy bẩy!
"Chuyện này... chuyện này..."
"Bảy... Bảy thành áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm!?"
"Điều này sao có thể!? "
"Bảy thành đó chính là áo nghĩa tuyệt phẩm thuộc tính đại thành đấy!?"
"Cố Dương, thật sự chỉ có mười bảy tuổi sao!?"
"Ngộ tính này... Ta đã không còn lời nào để nói rồi!?"
"Cố Dương, lại lần nữa làm thay đổi cảm quan của ta, đây mẹ nó còn là người sao?!"
Vô số âm thanh than thở liên miên không dứt truyền đến.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi nhìn Cố Dương.
Trong đó... bao gồm cả Lạc Viêm Thiên.
Lạc Viêm Thiên trợn trừng hai mắt, trên mặt viết đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Vẻ mặt bình tĩnh của hắn đã biến mất hoàn toàn.
Hắn soạt một tiếng đứng dậy.
Ánh mắt chăm chú nhìn vào bảy phần mười áo nghĩa Trảm Thiên phát ra từ cơ thể Cố Dương.
"Áo nghĩa tuyệt phẩm… đại thành!?"
"Điều này sao có thể!?"
Mặc dù Lạc Viêm Thiên có chút tán thưởng ngộ tính của Cố Dương.
Nhưng...
Hắn tự nhận ngộ tính của mình chỉ kém Cố Dương một chút mà thôi.
Kết quả bây giờ xem ra hoàn toàn chính xác là chỉ kém một trăm triệu điểm!
So sánh giữa hai người...
Ngộ tính của mình, hình như hoàn toàn không đáng chú ý!
"Yêu nghiệt này!?"
Cho dù Lạc Viêm Thiên có cao ngạo hơn nữa, giờ phút này cũng nhịn không được tự đáy lòng phát ra một tiếng cảm thán, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương tràn đầy sợ hãi thán phục.
Ngộ tính của yêu nghiệt này, nếu là chính mình sở hữu...
Ngay cả nghĩ cũng không dám!?
Bên kia.
Hà Thanh Huyền cùng Lạc Cửu Thiên cũng không nhịn được soạt một tiếng đứng dậy, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi!
"Điều này sao có thể!?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận