Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 234 - Lão quái Đan Hư uy hiếp thì đã sao, vẫn giết Hứa Kình như cũ (1)

Hiện tại Hứa Kình rất phẫn nộ!
Phẫn nộ tới cực điểm!
Hắn ta thân là thiếu tông chủ Hãn Hải Tông.
Muốn nữ nhân gì chỉ cần một câu nói là có thể lấy được vào tay.
Thẳng đến một năm trước hắn làm sứ giả Huyền Điểu vương triều, đi đến nước Sở tương đối vắng vẻ để chọn lựa thiên kiêu.
Bất ngờ gặp được Sở Linh Nhi thân là thất công chúa của Sở quốc.
Nhất thời hắn kinh động như gặp thiên nhân.
Càng quan trọng hơn là hắn phát hiện một bí mật!
Không ngờ Sở Linh Nhi lại có được âm linh thể!
Nữ nhân có được loại thể chất này, nếu thu vào tay thì có ích lợi vô cùng lớn!
Sau khi biết được điểm này.
Cho dù là Hoàng đế Sở quốc kia cố gắng hết sức phản đối lời cầu hôn của hắn ta.
Nhưng hắn chưa bao giờ để ở trong lòng.
Chỉ là một Hoàng đế nước Sở nho nhỏ mà thôi.
Nếu không phải Sở Linh Nhi chưa tròn mười tám tuổi, hắn đã sớm dẫn đầu cường giả trong tông san bằng Sở quốc, trắng trợn đoạt lấy Sở Linh Nhi làm thiếp rồi!
Sau đó bởi vì Huyền Điểu vương triều cho gọi, hắn không thể không rời khỏi Sở quốc.
Nhưng để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn chiêu cáo thiên hạ, tuyên thệ chủ quyền của mình!
Sở Linh Nhi, là nữ nhân của hắn ta!
Nhưng y không ngờ mình đã làm được tới mức này.
Hôm nay... Một màn hắn không muốn nhìn thấy nhất vẫn xảy ra!
Nghĩ đến đây.
Gã nổi giận nhìn Cố Dương.
Sát ý trong ánh mắt như muốn ngưng tụ thành thực chất.
"Tiểu súc sinh, quỳ xuống cho ta!"
Trong cơ thể hắn, chân nguyên kinh khủng bất ngờ bộc phát ra.
Ngay sau đó, trong tay hắn trực tiếp thêm ra một cây Huyền Thiết trường côn.
Phía trên càng là bộc phát ra từng đợt khí tức huyền diệu!
Khiến cho tất cả thiên kiêu chung quanh chấn động.
"Nguyên Hải cảnh tầng hai!"
“Hơn nữa chân nguyên này thật sự quá nồng đậm đến mức không thể tin.”
"Còn có Huyền Thiết Côn kia bộc phát ra côn ý... Ít nhất đều là bát trọng đỉnh phong đi?"
"Thật là khủng khiếp!"
"Không hổ là thiên kiêu trên Huyền điểu bảng!"
Mà lúc này, Tần Thiên Cương, cùng với thiên kiêu của ba nước cũng chứng kiến một màn này.
Dồn dập ghé mắt nhìn qua.
Đối với thực lực Hứa Kình bày ra, bọn họ tự nhiên có chút bình tĩnh.
Đặc biệt là Tần Thiên Cương, trong ánh mắt hiện ra một tia khinh thường.
"Vì một nữ nhân nho nhỏ, thật sự là phế vật!"
Hắn hừ lạnh một tiếng.
Nhưng vẫn có chút hưng phấn nhìn xem.
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút vị Cố Dương Sở quốc kia, còn có thể đỡ được một chiêu của Hứa Kình hay không.
"Chỉ bằng vào ngươi á?"
Cố Dương lạnh nhạt liếc qua Hứa Kình.
Tay trái vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Sở Linh Nhi, tay phải nắm chặt thành nắm đấm.
"Muốn chết!"
Sau khi Hứa Kình nhìn thấy một màn như vậy, phổi đều sắp tức nổ tung.
Nhất thời không nhịn được nữa.
Chỉ thấy chân nguyên toàn thân rõ ràng là ngưng tụ trên Huyền Thiết Côn.
Côn ý bát trọng đỉnh phong không ngờ lại bộc phát mãnh liệt.
Một côn cực kỳ kinh khủng đánh thẳng xuống đỉnh đầu Cố Dương!
Thấy vậy.
Khóe miệng Cố Dương lộ ra một tia khinh thường.
Sau đó một quyền hung hăng đập tới.
Một quyền này...
Hắn đã sử dụng sức mạnh của một con rồng!
Hắn không muốn nữ nhân của mình luôn bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Cho nên một quyền này, chính là vì đánh giết Hứa Kình mà đi!
Ầm ầm!
Một quyền đánh ra.
Một tiếng long ngâm thuần khiết bỗng nhiên vang vọng toàn trường.
Giờ phút này.
Hứa Kình lập tức thần sắc đại biến.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới gia hỏa trước mắt cướp đi nữ nhân của mình này, vậy mà lại có lực lượng kinh khủng đến như vậy!
Sức mạnh của một rồng!
Hắn lại sở hữu Nhất Long chi lực!
Phát giác được điểm này.
Hắn vừa giận vừa sợ.
Nhưng trước mắt hắn, Huyền Thiết Côn trong tay hắn đã rơi xuống, không có biện pháp đình chỉ.
Chỉ có thể cắn răng một cái, muốn rót toàn bộ chân nguyên của bản thân vào trong đó, đón đỡ một quyền này của Cố Dương!
Ầm ầm!
Nắm đấm của Cố Dương rất nhanh liền va chạm với Huyền Thiết côn.
Lực lượng kinh khủng như vậy va chạm vào nhau, tất nhiên là bộc phát ra một cỗ sóng khí vô cùng mạnh mẽ.
Quét sạch tất cả.
Cuồng phong gào thét.
Hứa Kình thần sắc cực kỳ khó coi.
Trong nháy mắt va chạm với nắm đấm của Cố Dương.
Hắn cảm nhận được Huyền Thiết côn phát ra một tiếng rên rỉ.
Quả nhiên là vậy.
Khoảnh khắc sau, lực lượng bá đạo vô cùng kia khiến hắn ta ngay cả côn cũng không cầm nổi.
Huyền Thiết Côn trong tay trực tiếp bị đẩy lùi.
Nhưng ngay sau đó, một quyền này của Cố Dương mang theo kình lực không giảm chút nào đập xuống ngực hắn.
Thấy vậy, sắc mặt Hứa Kình đại biến, sau đó cũng không kịp nghĩ nhiều.
Bàn tay vẫy một cái, trực tiếp lấy ra một khối ngọc phù.
Chắn ở trước ngực.
Ầm ầm!
Quyền kình kinh khủng bất ngờ rơi vào ngực Hứa Kình.
Tức khắc, miếng ngọc phù kia đúng là bộc phát ra lực lượng cực kỳ cường đại.
Quả thực đã ngăn cản được kình lực một quyền này của Cố Dương!
Nhưng cũng chỉ có thể ngăn cản trong chốc lát mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận