Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 247 - 1 quyền giết Tần Thiên Cương, chấn động toàn trường, nhận xét của mấy lão quái vật (2)

Hắn nắm chặt nắm đấm.
"Cố Dương thế mà cũng lĩnh ngộ được quyền ý Tiểu Viên Mãn!"
"Không nghĩ tới ta lại thua ở trong tay hắn!"
Tần Thiên Cương hiển nhiên cũng không phục.
Hắn cảm thấy sở dĩ mình thua, hoàn toàn là do thua vì xem nhẹ Cố Dương!
Nếu như lại cho hắn một cơ hội khác.
Hắn nhất định có thể nắm chắc, giết ngược Cố Dương!
Nhưng hôm nay kết quả đã định, tất nhiên cũng không có gì hay để nói.
"Dù sao thì chắc chắn là có danh ngạch rồi."
Tần Thiên Cương phun ra một ngụm trọc khí, chợt ngồi xếp bằng trên mặt đất bắt đầu khôi phục.
Thần hồn bị hao tổn có ảnh hưởng tới thực lực của hắn.
Đương nhiên phải chữa thương nhanh một chút mới được.
Về sau còn phải khiêu chiến thiên kiêu trên Huyền Điểu bảng, đó mới là chuyện trọng yếu nhất của đám người tầng chót.
Mấy đạo thân ảnh già nua thình lình ngồi ngay ngắn tại đây.
"Tên tiểu tử Cố Dương này, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Một lão giả áo tím chậm rãi nhấp một ngụm trà, rồi nhẹ giọng hỏi.
"Giấu rất sâu."
Một lão già lam bào bên cạnh cũng nhẹ giọng nói, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong hư ảnh hình chiếu của Cố Dương.
"Trước đó ta chú ý tới hắn, từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, hắn vẫn một mực chưa thi triển ra thực lực chân chính của mình."
"Hơn nữa cốt linh của hắn mới có mười bảy tuổi, lại lĩnh ngộ được quyền ý Tiểu Viên Mãn, tiền đồ không thể đo lường!"
"Chỉ tiếc là..."
"Ợ, đáng tiếc? Đáng tiếc cái gì?"
Bên kia, một lão giả say rượu vẫn còn cầm một cái hồ lô rượu trong tay lôi thôi lếch thếch bỗng ợ một tiếng hỏi.
"Đáng tiếc, hắn đã lựa chọn đột phá cực hạn Bão Nguyên, đi đến một con đường chung cực mà gần như không ai có thể đi tới!"
Lão giả áo lam khẽ lắc đầu cảm khái.
"Nếu không phải như thế, hắn có thể đi xa hơn, thậm chí là..."
Nghe vậy, lão giả áo tím cũng nhẹ giọng cười một tiếng.
"Không nên nói chắc, ngược lại ta cảm thấy... Cố Dương có ý nghĩ của riêng hắn, nhìn xem tiếp theo hắn biểu hiện như thế nào đi."
"Mặc kệ thế nào, lần này nước Sở... Thật đúng là xuất hiện một con Tiềm Long."
"Xem ra cho dù chỉ là một tiểu quốc, cũng không phải hoàn toàn không thể hót vang."
Ba vị lão giả ngươi một lời ta một câu, chậm rãi nói.
Trong lúc giơ tay nhấc chân, tản mát ra từng đợt khí tức làm cường giả Đan Hư cảnh cũng khiếp sợ!
Cũng không lâu lắm.
Thí luyện ở bí cảnh Mộng Ma rất nhanh đã kết thúc.
Ngay sau đó, từng đạo bạch quang liền hiển hiện.
Mấy ngàn thiên kiêu cũng đều bị truyền tống về quảng trường.
Lập tức, vô số người kiễng chân chờ mong.
Muốn nhìn xem rốt cuộc ai có thể đoạt được hạng nhất!
Là Cố Dương đánh bại Tần Thiên Cương?
Hay là một đám thiên kiêu Huyền Điểu vương triều vẫn luôn vùi đầu đánh chết Mộng Ma?
Vốn là lần thí luyện này, không có gì đáng lo ngại.
Đệ nhất không phải Tần Thiên Cương, khẳng định là Huyền Điểu vương triều.
Nhưng bây giờ...
Lại xuất hiện một con hắc mã Cố Dương này.
Kết quả kia tự nhiên cũng phát sinh biến hóa.
Ngay sau đó.
Bạch bào lão giả từ từ hiện lên không trung.
Thần sắc lạnh nhạt mà bình tĩnh nhìn lướt qua tất cả đám thiên kiêu đang kiễng chân chờ đợi phía dưới sân đấu.
"Thí luyện ở Mộng Ma bí cảnh đã kết thúc, bây giờ bắt đầu tuyên bố danh sách 100 thiên kiêu trên Bảng tích phân."
"Thứ một trăm: Tần quốc, Từ Hạo."
"Hạng thứ chín mươi chín..."
Từng cái tên được lão giả mặc bạch bào đọc lên.
Lập tức trong đám thiên kiêu dưới đài truyền đến từng đợt hoan hô.
Lão giả mặc bạch bào nói cực nhanh.
Rất nhanh đã trực tiếp đọc đến mười hạng đầu.
"Hạng mười: Huyền Điểu vương triều, Vương Đào."
"Hạng chín: Huyền Điểu vương triều, Hứa Duyệt."
Mãi cho đến vị trí thứ tư.
Vậy mà tất cả đều là thiên kiêu Huyền Điểu vương triều.
Mà được đọc đến tên.
Trên sân lập tức cũng có vài thanh niên hơi kinh hãi, chợt thần sắc lạnh nhạt phảng phất cũng không cảm thấy có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn.
Điều này cũng đưa tới một hồi náo động.
"Không hổ là thiên kiêu Huyền Điểu vương triều, lại có thể chiếm đoạt mười vị trí đứng đầu nhiều như vậy."
"Vị trí đầu không có gì bất ngờ hẳn là Cố Dương và Tần Thiên Cương đi."
Ngay lúc không ít người đang bàn tán sôi nổi.
Lão giả áo trắng liếc qua danh sách rồi lạnh nhạt mở miệng.
"Hạng ba: Tần quốc, Tần Thiên Cương."
Mặc dù Tần Thiên Cương bị Cố Dương giết chết ở trong bí cảnh.
Nhưng mà, y lại có thể tích lũy được điểm tích lũy.
Chẳng qua là không thể tiếp tục kiếm thêm điểm tích lũy mà thôi.
17 ngàn điểm tích lũy đã xem như là rất cao rồi.
Nghe đến đây, mọi người cũng không cảm thấy bất ngờ.
Bọn họ càng thêm tò mò không biết người đứng đầu rốt cuộc là ai!
Tất cả mọi người ngóng trông, ánh mắt nhìn chằm chằm lão giả mặc bạch bào.
Bạch bào lão giả cũng không có lập lờ.
Tiếp tục mở miệng.
"Hạng hai: Huyền Điểu vương triều, Cổ Ngọc Hiền!"
Trong nháy mắt, tiếng nói vang lên.
Nhất thời, bên trong một đám thiên kiêu, một thanh niên nam tử mặc áo bào sang quý lập tức lộ ra thần sắc.
Mà y chính là Cổ Ngọc Hiền của Huyền Điểu vương triều!
Giờ phút này, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn vậy mà không phải đệ nhất?
Bạn cần đăng nhập để bình luận