Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 504 - Chúng Vương cúi đầu chịu thua, Cố Dương danh dương Đông Hoang (1)

Trên đường đi tới Chu Tước thánh địa.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Thanh mang theo một tia bất mãn.
"Lê thúc, tại sao trước khi đi không cảnh cáo những Vương giả Thanh Vực kia một chút, bọn hắn rõ ràng muốn ra tay với Cố Dương!"
Hoàng Thanh có chút buồn bực hỏi.
Nghe vậy, lão giả mặc áo bào đỏ chính là Lê thúc, khuôn mặt già nua lộ ra một tia bất đắc dĩ.
"Tiểu Thanh, không nên làm khó Lê thúc, Cố công tử thân mang đại khí vận, thiên tư có thể so với Hoàng Âm tỷ, cường giả Vương cảnh đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là đá kê chân mà thôi!"
Hoàng Nguyệt chậm rãi mở miệng nói.
"Thế nhưng bây giờ hắn còn chưa có thủ đoạn chém giết cường giả Vương cảnh đúng không?"
Hoàng Thanh vẫn chu cái miệng nhỏ nhắn, lộ ra vẻ thập phần lo lắng.
"Cũng chưa chắc nha."
Lúc này Diệp Khuynh Thành lại đột nhiên mở miệng.
"Thủ đoạn của phu quân chàng rất nhiều, hơn nữa ngay từ đầu chàng tựa như không lo lắng chút nào."
"Phu quân chưa bao giờ làm chuyện không chắc chắn, có lẽ có át chủ bài đối phó với cường giả Vương cảnh!"
Nghe Diệp Khuynh Thành nói vậy.
Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh đều không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Chẳng lẽ nói Cố Dương còn lưu lại lá bài tẩy nào đó?
Mà loại át chủ bài này, lại có thể lay động cường giả Vương cảnh?
Bên kia Lê thúc nghe được lời này của Diệp Khuynh Thành, trên mặt cũng có chút quái dị.
Thiệt hay giả vậy?
Mặc dù hắn ta quả thật rất xem trọng thiên tư yêu nghiệt của Cố Dương.
Có át chủ bài có thể lay động cường giả Vương cảnh sao?
Chắc là không thể nào.
Đương nhiên, trong lòng hắn chỉ nghĩ như vậy, đương nhiên sẽ không nói ra.
"Hơn nữa, còn có mấy vị Vương cảnh là đứng ở phe Cố Dương, thêm nữa, kỳ thật chúng ta đã đưa đến tác dụng chấn nhiếp nhất định."
"Cố công tử chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề."
Hoàng Nguyệt chậm rãi nói.
Nghe đến đây, Hoàng Thanh và Diệp Khuynh Thành đều gật đầu liên tục.
Hoàng Thanh cũng hơi yên lòng một chút, trên đường đi tam nữ cười cười nói nói, bay về phía Chu Tước thánh địa.
Lối vào Thiên Tinh sơn mạch lúc này.
Tất cả cường giả Vương cảnh đều có vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Trong lúc nhất thời cũng sợ ném chuột vỡ bình, không dám tùy tiện động thủ.
Bên kia.
Lâm Sơn cũng rung động nhìn Cố Dương đang đứng trên bầu trời.
"Cố Dương này lại có thể được thánh nữ Chu Tước thánh địa coi trọng!"
Lúc này trong ánh mắt Lâm Sơn tràn đầy đố kỵ.
"Tiểu tử, ngươi không nên có ý đồ xấu!"
Dường như nhận thấy Lâm Sơn cảm xúc không đúng, Bạch lão vội vàng dặn dò.
"Mặc dù Chu Tước thánh địa đặt ở Trung Châu không tính là thế lực cấp bá chủ, nhưng ở Đông Hoang này tuyệt đối là tồn tại cấp bá chủ."
"Thực lực ngươi bây giờ không mạnh, nếu dám can đảm trêu chọc, bên kia sẽ có chế ngự, đừng nói trưởng thành, ngay cả sinh tồn cũng là vấn đề!"
Bạch lão chỉ sợ tiểu tử Lâm Sơn này mắt cao trình thấp, sẽ làm bừa, muốn ra tay với Cố Dương.
Nói thật, Bạch lão cũng hiểu được có một cặp song sinh xinh đẹp như vậy ưu ái Cố Dương là chuyện đáng để hâm mộ.
Chẳng qua , càng làm cho Bạch Lão rung động chính là bản mệnh nguyên đan do Cố Dương cô đọng!
Người ngoài không nhìn ra, nhưng hắn thấy rõ.
Mẹ nó làm sao có thể đơn giản là Thiên Phẩm Nguyên Đan phổ thông được chứ?
Trên viên thiên phẩm nguyên đan kia... thậm chí còn ngưng tụ ra chín đạo đạo vận chi văn!
Nói cách khác Nguyên Đan Cố Dương ngưng tụ ra, lại không tìm được tồn tại thứ hai có thể so sánh trong Đan Hư cảnh!
Mà loại cấp bậc Nguyên Đan này.
Cho dù là Bạch lão, cũng chỉ là nghe được trong truyền thuyết.
Hắn sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai ở Đan Hư cảnh có thể chân chính ngưng tụ ra Thiên phẩm nguyên đan hấp dẫn chín đạo đạo vận gia thân!
Cố Dương là thiên tài yêu nghiệt nhất hắn từng gặp!
Không ai bằng!
Tư thái của yêu nghiệt bực này, cho dù là hắn cũng vô cùng hoảng sợ.
Nếu Lâm Sơn không có mắt mà muốn đi trêu chọc Cố Dương thì hắn cũng chỉ có thể chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
"Yên tâm đi Bạch lão, trong lòng ta biết rõ!"
Lâm Sơn gật đầu, cắn răng, thu hồi ánh mắt.
Quay người rời đi.
Bởi vì hắn cũng biết.
Đã xảy ra chuyện Chu Tước thánh địa...
Những tên Vương cảnh này tất nhiên không dám ra tay với Cố Dương ở mặt ngoài.
Dù sao thân phận hiện giờ của Cố Dương, không chỉ đơn giản là thiên kiêu số một hoàng triều Đại Viêm.
Còn là cô gia của Chu Tước thánh địa!
Vì công pháp và võ kỹ Hoàng cấp mà trêu chọc Chu Tước Thánh địa, đúng là có chút được không bù mất.
Đúng như hắn nghĩ.
Hiện giờ cường giả Vương cảnh của các thế lực khác đều không dám tiếp tục ra tay.
Lúc trước, người đầu tiên ra mặt muốn Cố Dương giao ra công pháp cùng võ kỹ Hoàng cấp, lão tổ Vương gia nhất thời vẻ mặt tươi cười đứng dậy.
"Cố tiểu hữu, vừa rồi đều là hiểu lầm, hiểu lầm rồi!"
Nói xong, lão tổ Vương gia vẫy tay một cái, trong tay liền xuất hiện một gốc bảo dược cấp bảy.
"Đây là Linh Ngọc Bảo Liên, đối với tu luyện có ích lợi rất lớn, cũng coi như là lão phu nhận lỗi với ngươi, thật sự có lỗi, mong ngươi không nên quá để trong lòng!"
Tư thái của lão tổ Vương gia có thể nói là rất thấp.
Chỉ thiếu quỳ trên mặt đất.
Đùa giỡn sao.
Nếu như để Cố Dương đi Chu Tước thánh địa tố cáo bọn hắn, Vương gia bọn hắn lấy đâu ra năng lực đi chịu đựng lửa giận của Chu Tước thánh địa?
Còn tiếp tục tạo áp lực với Cố Dương?
Mẹ nó, không phải não bị đánh à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận