Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 314 - Truyền thừa xuất hiện, cường giả Vũ Hoá cảnh đỉnh phong khiếp sợ (3)

Thời gian là mười vạn năm sau!
Trong nháy mắt sửa chữa xong.
Ký ức và tri thức kinh khủng đều vọt tới như thủy triều.
Mà đồng thời còn có linh hồn lực khủng bố phảng phất vô cùng vô tận vọt tới!
Cố Dương nhất thời nhịn không được giật mình.
Sửa chữa trận pháp khiến linh hồn lực của bản thân được tăng lên?
Thứ này cùng với việc tu sửa tri thức luyện đan và luyện khí lúc trước không có khác biệt.
Cố Dương lập tức tập trung tinh thần.
Nhanh chóng hấp thu tri thức và ký ức lộn xộn trong đầu.
Đồng thời cũng có thể cảm nhận rõ ràng cường độ linh hồn của mình đang không ngừng tăng lên!
Ngay khoảnh khắc sau.
Cố Dương liền mở mắt.
Giờ phút này trong ánh mắt của hắn tràn đầy cơ trí.
Phóng mắt nhìn thì thấy là một mảnh thâm thúy.
Trải qua mười vạn năm đốn ngộ.
Kiến thức lý luận về trận pháp hắn đã lý giải đến cực hạn.
"Nếu bảo ta tới bố trí trận pháp, tiện tay là được."
Trong ánh mắt Cố Dương tràn ngập tự tin.
Lấy trình độ hiện tại của hắn, nếu là đánh giá thì ít nhất cũng phải bát phẩm!
Bát phẩm trận pháp đại sư!
Đương nhiên.
Trừ điểm này ra, làm cho Cố Dương cảm thấy kinh hỉ nhất vẫn là tăng lên trên linh hồn!
Lấy cường độ linh hồn của hắn hiện giờ.
Tuyệt đối vượt qua phạm trù của Đan Hư cảnh.
Thậm chí đạt đến Sinh Tử cảnh, mà trong Sinh Tử cảnh cũng không tính là yếu!
Nếu để cho hắn đụng phải sợi tàn hồn Tử Nguyệt kia.
Một ý niệm chính là có thể dễ dàng phá diệt!
"Tiếp đó thì..."
Cố Dương dừng một chút.
Bắt đầu suy nghĩ có nên sửa đổi tu vi của bản thân hay không.
Hiện tại ngược lại là một cơ hội.
Nhưng bây giờ hắn vẫn còn trong bí cảnh do Hạ Tử Yên tạo ra.
Nếu trực tiếp sửa đổi tu vi.
Chắc chắn sẽ dẫn tới lôi kiếp.
Đến lúc đó bí cảnh này cũng chưa chắc đã chống đỡ được.
Huống chi chung quanh còn có một đám người nhìn chằm chằm.
Cẩn thận suy xét một phen.
Cố Dương vẫn lắc đầu bỏ đi ý nghĩ trực tiếp sửa chữa.
"Đi ra ngoài trước rồi nói."
Cố Dương chậm rãi đứng dậy.
Trước khi rời đi, cũng là hơi khom người với Hạ Tử Yên, nói tiếng cám ơn.
Lúc này mới quay người rời đi.
Mà ngay lúc gã khom người, cũng không phát hiện, ngọc bài kia giờ phút này nổi lên từng điểm quang mang.
Nhưng vẻn vẹn trong nháy mắt lại nhanh chóng ảm đạm xuống.
Ngay khoảnh khắc sau.
Cố Dương từ trong cửa lớn màu xanh đi ra.
Trong chớp mắt này.
Vô số đạo ánh mắt trực tiếp rơi vào trên người Cố Dương.
Tuy Cố Dương biểu hiện ra dường như không có bất kỳ biến hóa nào.
Nhưng tất cả mọi người đều biết rõ trong lòng.
Cố Dương đã đạt được truyền thừa của vị cường giả Vũ Hóa cảnh kia!
Bởi vì chỉ trong khoảnh khắc Cố Dương đi ra.
Sợi chỉ màu vàng trước mặt bọn họ đã biến mất.
Đồng thời tất cả các cửa ải lúc trước thiết lập cũng thình lình tiêu tán.
Phía trên đường lớn chọc trời, là một mảnh trụi lủi!
Rõ ràng, chỉ khi truyền thừa bị lấy đi thì mới xuất hiện tình huống như thế này!
Thấy vậy, trong nháy mắt có năm lão quái vật Đan Hư cảnh tầng mười đỉnh phong phóng lên trời.
"Cố Dương, miếng bánh ngọt này, một mình ngươi ăn không được."
"Đúng vậy, giao truyền thừa ra đây, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng."
"Đừng nghĩ liều mạng với chúng ta, mặc dù ngươi dựa vào thiên tư yêu nghiệt may mắn thông qua cửa ải, nhưng đối mặt với chúng ta ngươi không có bất luận đường sống nào đáng nói!"
"Đừng ép chúng ta động thủ."
Ánh mắt năm lão quái Đan Hư cảnh tầng mười đỉnh phong nhìn chằm chằm vào Cố Dương.
Trong mắt tràn đầy tham lam.
Mấu chốt nhất là, năm người này vừa mới nói xong.
Lập tức những cường giả Đan Hư cảnh chung quanh cũng nhao nhao có chút ý định.
Mặc dù bọn họ không phải đối thủ của Cố Dương.
Nhưng lại có thể thừa dịp loạn phân chia một chén canh.
Đây chính là truyền thừa của cường giả Vũ Hóa cảnh.
Đánh cược!
Nghĩ đến đây, những cường giả Đan Hư cảnh nhao nhao có chút không kịp chờ đợi đứng lên, một đám thiên kiêu vương triều thì nhíu mày.
Tuy rằng truyền thừa của cường giả Vũ Hóa cảnh rất hấp dẫn.
Nhưng phải giữ được tính mạng mới được.
Bọn họ không ngốc.
Đối mặt với Cố Dương bọn họ không có bất cứ nắm chắc nào.
Ai biết Cố Dương còn có lá bài tẩy hay không?
Cho nên, bọn họ không có bất kỳ ý nghĩ nào.
Nhưng vẫn đứng tại chỗ, nhìn quanh một màn này.
Không biết Cố Dương sẽ lựa chọn như thế nào đây?
Nghe được lời này của năm lão quái vật Đan Hư cảnh đỉnh phong.
Trên mặt Cố Dương lộ ra một trận cười lạnh.
"Muốn ta giao truyền thừa, chỉ bằng đám phế vật các ngươi cũng xứng sao?"
Cố Dương chậm rãi truyền ra âm thanh bình tĩnh.
Phảng phất như đang nói một sự thật.
"Nếu không muốn sống, vậy cứ việc ra tay đi."
Cố Dương song quyền ôm trước ngực, đứng ở hư không, lạnh nhạt mà đứng.
"Cố Dương, ngươi tự muốn chết, không thể trách chúng ta được!"
Một lão quái Đan Hư cảnh thập trọng đỉnh phong lập tức nhếch miệng cười, lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn.
Ngay lập tức hắn không chút do dự tế xuất ra bản mệnh nguyên đan của mình.
Đó là một viên tam phẩm Nguyên Đan!
Ngay khoảnh khắc sau.
Trong nguyên đan bộc phát ra chân nguyên thông thiên.
Trực tiếp ngưng tụ thành một thanh đại đao màu máu gần ngàn mét trên không trung!
Sau đó mang theo khí tức vô cùng kinh khủng, đao ý cấp bậc đại viên mãn cũng thình lình bộc phát ra trảm xuống trên đỉnh đầu Cố Dương.
"Chết đi cho ta!"
Lão quái kia phát ra một tiếng quát lạnh lùng.
Nhìn thấy vậy.
Cố Dương thần sắc bình tĩnh.
Sau đó trực tiếp đấm ra một quyền!
Lực lượng bách long bất ngờ bạo phát!
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Lực lượng kinh khủng chấn động tới mức không gian vặn vẹo!
Sau đó dùng tốc độ không cách nào ngăn cản, cùng huyết hồng đại đao ngàn mét trực tiếp đụng vào nhau!
Rặc rặc rặc!
Trong nháy mắt va chạm.
Đại đao rõ ràng vỡ vụn ra.
Sau đó quyền lực kinh khủng kia trực tiếp rơi vào trên bản mạng nguyên đan của lão giả kia!
Trên mặt lão giả lộ vẻ kinh sợ.
Muốn rút lui.
Nhưng ngay sau đó, quyền kình giống như hỗn loạn trực tiếp phá hủy bản mệnh nguyên đan của hắn.
Ngay khoảnh khắc sau.
Lại càng cuốn cả người hắn ta vào trong đó.
Nhất thời.
Một bãi thịt nát rơi trên mặt đất.
Đan Hư cảnh thập trọng đỉnh phong... Vẫn lạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận