Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 307 - Phục Ma Long Tượng Quyền, Uy lực quyền pháp cấp Vương , Diệp Khuynh Thành kinh ngạc (2)

Ngay khoảnh khắc sau.
Trong ánh mắt Cố Dương lập tức hiện ra một vệt bén nhọn.
Ngay sau đó, lại một tiếng long ngâm khác đột nhiên truyền đến.
Nhưng lần này trong tiếng rồng ngâm lại xen lẫn một tia tiếng voi trầm trọng.
Hai loại âm thanh này xen lẫn cùng một chỗ, tản mát ra một cỗ khí tức cổ xưa.
"Phục Ma Long Tượng Quyền!"
Cố Dương khẽ quát một tiếng.
Trong tay nhất thời bộc phát ra kim quang sáng chói.
Sau đó...
Trong ánh mắt kinh hãi của hơn mười Đan Hư cảnh.
Cố Dương Dương đánh một quyền trực tiếp khiến hào quang kia trực tiếp nổ nát!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, tất cả Đan Hư cảnh miệng phun máu tươi, có người sắc mặt trắng bệch.
Bọn hắn vô cùng hoảng sợ nhìn Cố Dương.
Nhìn quyền kình khủng bố kia không giảm, thẳng hướng bọn hắn mà đến.
"Sao... Sao có thể!?"
"Đây là quyền pháp gì, tại sao lại khủng bố như vậy!"
"Điều này không có khả năng!"
"Đây không phải quyền pháp thiên cấp, chẳng lẽ là Vương..."
Trong miệng bọn họ nỉ non, trong ánh mắt lộ ra tuyệt vọng.
Lời còn chưa nói hết.
Quyền kình khủng bố đến cực điểm kia trực tiếp nuốt chửng tất cả mọi người!
Từng đạo huyết vụ nổ tung trên không trung.
Chỉ có ba gã cường giả Đan Hư cảnh đỉnh phong kia dùng lá bài tẩy bảo mệnh miễn cưỡng sống sót.
Nhưng toàn thân bọn hắn đã rách mướp, hơi thở cực kỳ yếu ớt.
Chỉ còn lại một hơi thoi thóp, chỉ còn lại một hơi thở.
Ba gã cường giả Đan Hư cảnh đỉnh phong nằm ngang trên mặt đất.
Trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương tràn đầy hoảng sợ cùng sợ hãi.
Biến thái!
Tên Cố Dương này tuyệt đối là biến thái!
Tại sao hắn ta lại có được sức mạnh kinh khủng như vậy?!
Hơn nữa quyền pháp rõ ràng đã vượt qua ngưỡng cửa Thiên cấp!
Chí ít cũng là quyền pháp cấp ngụy Vương!
Hơn nữa còn tu luyện đến cảnh giới ngụy Vương cấp bậc viên mãn!
Đối với ba người này, Cố Dương tự nhiên cũng không có ý lưu tình.
Một quyền xông lên trực tiếp đánh chết ba người bọn họ.
Trữ vật giới chỉ cùng tài nguyên khác đều thu vào trong túi.
Một bên khác, Diệp Khuynh Thành lại triệt để ngây người tại chỗ.
Lúc trước Cố Dương bộc phát ra lực lượng trăm con rồng, nàng đã bị chấn kinh, đến hôm nay Cố Dương thế mà sử dụng một môn quyền pháp siêu việt thiên cấp.
Hơn nữa môn quyền pháp này, nàng nhìn rất quen mắt, rõ ràng là Cố Dương lúc trước sử dụng nhưng hai lúc này lại có khác biệt rõ ràng.
Môn quyền pháp bây giờ... hiển nhiên là càng thêm cường hãn!
Trước đó, nàng hiểu rõ toàn bộ công pháp và vũ kỹ của bản thân Cố Dương, đều là tự mình sáng tạo!
Khi đó Cố Dương cũng đã tự sáng tạo ra Thiên cấp cực phẩm kiếm pháp.
Mà bây giờ.
Chỉ sợ Cố Dương lúc trước đã sửa chữa lại quyền pháp Thiên cấp trung cấp rồi!
Bây giờ quyền pháp này chắc chắn đã vượt qua Thiên cấp.
Nghĩ đến đây.
Diệp Khuynh Thành nhịn không được nhẹ giọng hỏi: "Cố công tử, quyền pháp mà ngươi vừa thi triển là cấp độ gì?"
Nghe Diệp Khuynh Thành hỏi vậy.
Cố Dương mỉm cười, khoát tay: "Chỉ là cấp Vương mà thôi."
"Vương... Cấp Vương, mà thôi?"
Diệp Khuynh Thành lập tức càng thêm choáng váng.
Trong lòng nàng suy đoán chỉ là cấp Nguỵ Vương.
Lại không ngờ rằng...
Vậy mà lại là cấp Vương!
Quyền pháp cấp Vương!
Hơn nữa còn tu luyện quyền pháp cấp Vương đến viên mãn.
Cố Dương thế mà còn nói chỉ là cấp Vương mà thôi, nhưng Cố Dương đích xác có tư cách nói như vậy.
Ai bảo hắn biến thái như vậy chứ?!
Nói thật, Diệp Khuynh Thành đã là đang hết sức tưởng tượng sự yêu nghiệt của Cố Dương rồi.
Nhưng hiện tại xem ra nàng dường như đã đánh giá thấp ngộ tính khủng bố của Cố Dương!
Lúc này mới qua bao lâu?
Thiên cấp trung phẩm quyền pháp đã được cải tiến đến cấp Vương.
Quyền pháp còn như thế, vậy kiếm pháp Cố Dương tinh thông thì sao?
Chẳng phải là càng khoa trương hơn sao?
Diệp Khuynh Thành cũng không tiếp xúc được với võ kỹ và công pháp cấp Vương.
Cho nên cũng không biết trên cấp Vương... phân chia như thế nào.
Cho nên...
Nàng cũng không thể tưởng tượng ra.
Kiếm pháp của Cố Dương hiện giờ sẽ khủng bố đến cỡ nào!
Sau đó Cố Dương cũng bắt đầu quét dọn chiến trường.
Thấy vậy, Diệp Khuynh Thành liền lấy ra hai quả Tử Linh quả đã chín muồi từ trong nhẫn trữ vật.
"Cố Dương, hai quả Tử Linh quả này cho ngươi dùng đi, ta chỉ dùng một viên này liền đủ."
Nói xong, nàng đi đến bên người Cố Dương, đưa hai quả Tử Linh cho hắn.
"Nếu ngươi muốn đột phá Nguyên Hải cảnh tầng mười ba mà nói, một quả Tử Linh quả là không đủ."
"Đối với ta, hai quả Tử Linh cũng không đủ, cho nên... ngươi tự cầm lấy đi."
Cố Dương mỉm cười nói.
"Nhưng Cố công tử đã giúp ta việc lớn như vậy, ta cũng không thể không làm gì."
Nghe Cố Dương nói như vậy, khuôn mặt Diệp Khuynh Thành nhất thời đỏ lên.
"Vậy nếu không, chúng ta kết làm đạo lữ được không?"
Cố Dương mỉm cười trêu ghẹo nói.
Ai biết hắn vừa nói ra lời này.
Bên kia Diệp Khuynh Thành lập tức lên tiếng.
"Được nha!"
Gương mặt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành giờ phút này đỏ bừng lên.
Nhưng vẫn ngẩng đầu lên, một đôi mắt đẹp vẫn nhìn chằm chằm vào mắt Cố Dương.
Nghe đến đây, Cố Dương cũng hơi sửng sốt.
Ta chỉ đùa một chút thôi sao lại diễn biến thành cục diện như thế này?
Chuyện này...
Từ chối?
Nói giỡn, thiên phú, dung mạo tư sắc của Diệp Khuynh Thành đều là hàng đầu, hơn nữa ở chung một phen hắn cũng rất có hảo cảm với Diệp Khuynh Thành.
Cứ thế cự tuyệt, đó còn là nam nhân sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận