Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 509 - Lão Hoàng Thất Tinh Vực, Cố Dương đánh tới Nhạc gia, Nhạc gia tuyệt vọng! (3)

Hiển nhiên...
Những sự tích kinh khủng liên tục này vậy mà đều xuất phát từ trên người cùng một người.
Cho dù là lão giả kiến thức rộng rãi, giờ phút này cũng nhịn không được liên tục thán phục.
"Coi bộ... Lần này vạn vực đại bỉ, sẽ hết sức đặc sắc đấy!"
"Lão hủ quả là có chút mong đợi."
Nghĩ đến đây, trên mặt lão giả không khỏi hiện lên vẻ mong đợi.
Khí huyết toàn thân giờ phút này cũng hết sức hiếm thấy phun trào lên.
Hiển nhiên sự tích Cố Dương mang đến cho hắn rung động lớn lao, thậm chí còn làm hắn kích động.
Đương nhiên, sự tích Cố Dương lúc dương danh ở vực của hắn.
Trong hoàng triều Đại Viêm, Nhạc gia cũng biết chuyện có liên quan đến Cố Dương.
Khi biết được lão tổ Vũ Hóa cảnh trong tộc chết thảm trong tay Cố Dương, tất cả mọi người Nhạc gia đều đang trong khủng hoảng.
"Gia chủ đại nhân, chúng ta trốn thôi!"
"Hiện giờ Cố Dương thật sự quá yêu nghiệt, chúng ta thật sự không trêu chọc nổi mà!"
"Đúng vậy gia chủ đại nhân, nếu không trốn... chỉ sợ chúng ta đều phải chết ở chỗ này!"
Trong đại sảnh nhà họ Nhạc...
Từng đợt thanh âm ồn ào hỗn loạn không ngừng vang lên.
Nghe đến đây, Nhạc gia đại trưởng lão, cũng chính là phụ thân của Nhạc Tinh Thần, giờ phút này mặt mũi xanh mét.
"Khốn kiếp! Đến lúc này rồi mà còn nghĩ tới chuyện lâm trận bỏ chạy, đúng là không xứng làm con cháu Nhạc gia ta!"
Nếu là bình thường, lời này của Nhạc gia đại trưởng lão sẽ uy chấn tứ phương, không ai dám phản bác.
Nhưng hôm nay nghe được lời này của Nhạc gia đại trưởng lão, lại dẫn tới vô số người oán than dậy đất.
"Đại trưởng lão, ngươi ích kỷ quá đấy!"
"Chỉ vì một tên Nhạc Tinh Thần, lại muốn trêu chọc vào yêu nghiệt tuyệt thế như Cố Dương, ngươi mới là phản đồ lớn nhất của Nhạc gia chúng ta!"
"Không sai, nếu không phải vì đại trưởng lão ngươi cùng nghiệt tử Nhạc Tinh Thần kia của ngươi, Nhạc gia bọn ta căn bản sẽ không rơi vào kết cục như thế!"
"Sớm biết như vậy thì lúc trước đã nghe theo đề nghị của Tam trưởng lão, trực tiếp chuyển dời khỏi hoàng triều Đại Viêm, vĩnh viễn không đi trêu chọc Cố Dương mới đúng!"
"Không sai! Đều do đại trưởng lão ngươi ngu muội vô tri!"
Vô số đệ tử Nhạc gia chỉ thẳng vào đại trưởng lão Nhạc gia chửi ầm lên.
Nghiễm nhiên là hoàn toàn không để đại trưởng lão vào trong mắt.
"Các ngươi... Các ngươi đây là muốn tạo phản sao?!"
Đại trưởng lão Nhạc gia sắc mặt xanh mét.
Hắn ta cũng biết rõ sở dĩ Nhạc gia rơi vào kết cục như thế đều là bởi vì hắn ta.
Nhưng chuyện đã như vậy thì đương nhiên hắn cũng không thể nào thừa nhận điểm này được.
Nếu không thì... Hắn không chỉ không thể báo thù cho Nhạc Tinh Thần mà còn sẽ bị cắn trả, bị tất cả tộc nhân thóa mạ, rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục!
Cho nên, hắn không thể thừa nhận điểm này!
Lúc này, cổ họng đang cãi nhau với các tộc nhân xung quanh.
Song phương mắng chiến có thể nói là vô cùng kịch liệt.
Mà đúng lúc này, gia chủ Nhạc gia vẫn ngồi ở vị trí đầu tiên không nói năng gì cuối cùng cũng mở miệng.
Chỉ thấy hắn bỗng nhiên bộc phát ra khí tức kinh khủng trong cơ thể!
Khí tức Vũ Hóa cảnh lan tràn ra toàn trường.
"Im lặng!"
"Việc này là do ta nghĩ không đủ chu đáo."
"Nhưng việc đã đến nước này, cũng không còn cách nào khác, về phần rút lui... chỉ sợ cũng không làm được."
Nói đến đây.
Ánh mắt gia chủ Nhạc gia lộ vẻ tuyệt vọng.
Chợt ngẩng đầu lên.
Cách đó không xa hắn có thể cảm nhận rõ ràng một luồng khí tức quen thuộc mà khủng bố.
Cùng lúc đó.
Trên bầu trời phủ đệ Nhạc gia.
Rõ ràng là có hai bóng người đang đứng.
"Cố Dương, ngươi đã không cho ta hỗ trợ xuất thủ... Vậy do ngươi tự mình giải quyết là được rồi."
"Người mạnh nhất của Nhạc gia hiện giờ chính là Thái Thượng trưởng lão, Vũ Hóa cảnh tầng bốn, còn có Vũ Hóa cảnh khác ước chừng ba vị, ngươi có nắm chắc sao?"
Hà Thanh Huyền nhìn Cố Dương bên cạnh, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nhỏ giọng dò hỏi.
Cố Dương chậm rãi gật đầu.
"Một cường giả Vũ Hóa cảnh hậu kỳ cũng không có, xem ra Nhạc gia cũng chỉ thế mà thôi."
Giọng nói bình thản mà thong thả cua Cố Dương truyền đến.
Nghe thấy vậy, khóe miệng Hà Thanh Huyền giật giật.
Đan Hư cảnh dám can đảm buông ra lời mạnh miệng như thế chỉ sợ cũng chỉ có mình Cố Dương thôi chứ?
Mấu chốt là, hắn thậm chí cảm thấy lời này của Cố Dương không giả.
Vũ Hóa cảnh tầng bốn... Thật đúng là không nhất định là đối thủ của Cố Dương!
Dù sao lúc trước ở Thanh Thiên sơn mạch, Cố Dương trước giờ chưa từng rút kiếm.
Mà hắn biết rõ, sở trường mạnh nhất của Cố Dương, chính là kiếm đạo!
Bây giờ Cố Dương, tất nhiên là vẫn còn ẩn tàng rất nhiều át chủ bài.
E là Nhạc gia...không sống nổi đêm nay.
Mà giờ phút này.
Dưới phủ đệ Nhạc gia đã có mấy luồng sáng phóng lên trời.
Một người trong đó rõ ràng là gia chủ Nhạc gia.
Giờ phút này hắn nhìn thấy Hà Thanh Huyền cùng Cố Dương, trên mặt càng hiện ra tuyệt vọng.
Quả nhiên!
Viện trưởng thế mà lại đích thân đến đây.
Nhạc gia bọn họ thực sự sẽ xong đời!
Chênh lệch giữa Vương cảnh và Vũ Hóa cảnh thực sự quá mức khổng lồ.
Nếu mà Hà Thanh Huyền đích thân ra tay, cho dù Nhạc gia bọn họ có dốc hết toàn lực cũng không thể đỡ nổi!
"Hà Thanh Huyền, ngươi thực sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?"
Gia chủ Nhạc gia trợn trừng hai mắt đỏ bừng nhìn Hà Thanh Huyền, hô lớn.
Trong thanh âm cũng tràn đầy thê lương.
Mà nghe được lời của gia chủ Nhạc gia.
Hà Thanh Huyền thì hơi lạnh nhạt.
"Yên tâm, ta sẽ không nhúng tay vào."
"Nếu các ngươi muốn sống sót... phải hỏi hắn."
Nói xong, Hà Thanh Huyền tránh ra tránh vị trí, vẻ mặt hờ hững đứng nhìn Cố Dương.
Trong ánh mắt đại trưởng lão Nhạc gia lập tức bộc phát sát ý ngập trời không cách nào hình dung được!
Chính là hắn!
Chính là Cố Dương chết tiệt này, bức bọn họ vào tuyệt cảnh!
Nhạc gia đại trưởng lão hận không thể lập tức phóng lên trời, trực tiếp giết chết Cố Dương.
Gia chủ Nhạc gia nghe được lời này của Hà Thanh Huyền.
Tuyệt vọng trên mặt lập tức tiêu tán.
Thay vào đó là một niềm vui sướng.
"Ngươi nói ngươi không nhúng tay vào? Việc này là thật?"
Gia chủ Nhạc gia hồ nghi nói.
"Đương nhiên là thật."
Hà Thanh Huyền lạnh nhạt đáp lại.
Thấy vậy, Nhạc gia gia chủ không nhịn được nữa, cất tiếng cười ha hả.
Hiển nhiên hắn cũng không ngờ rằng, vốn là rơi vào thế tử cục, hiện tại lại còn có một chút biến số!
Nghĩ đến đây, ánh mắt gia chủ Nhạc gia lập tức rơi xuống trên người Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận