Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 214 - Mệnh Vận Thảo! Cơ duyên lớn chưa từng có (2)

Một phương diện khác...
"Khống chế khí vận, chẳng lẽ nói ta có thể nắm giữ khí vận của mình?"
Cố Dương bỗng nhiên có chút nghi hoặc.
Mệnh Vận Diệp bị chính mình hái xuống nuốt vào.
Cỏ khô cũng trở về bộ dáng ban đầu.
Thấy vậy Cố Dương cũng không gấp gáp, trước tiên thả cỏ khô vào trữ vật giới chỉ.
Nói không chừng đợi sau khi mình đột phá đến Nguyên Hải cảnh, còn có thể sửa chữa cỏ khô này thì sao?
Thứ này đúng là đồ tốt!
Mà đúng lúc này.
Đấu giá hội dưới đài cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Đấu giá sư là một nam tử trung niên.
Quần áo chỉnh tề, cách ăn mặc thập phần chính thức.
Hắn đứng ở trên đài đấu giá chậm rãi nói.
Bầu không khí cũng được điều chỉnh vô cùng chính xác.
Cố Dương cũng không khỏi đem ánh mắt rơi vào trên thân tên đấu giá sư trung niên kia.
Trong đầu lại đang suy nghĩ làm thế nào nhìn thẳng số mệnh.
Nhưng vào lúc này dị biến phát sinh!
Ánh mắt Cố Dương ngưng tụ mãnh liệt.
Giờ phút này, hắn lại nhìn thấy một nhóm chữ to màu đỏ trên đỉnh đầu vị đấu giá sư trung niên kia.


Thọ mệnh còn thừa: Khoảng 300 năm.

Sau khi xem qua nội dung bên trên.
Cố Dương nhất thời cả kinh.
Chẳng lẽ lại như vậy sao.
Cái gọi là nhìn thẳng số mệnh, đó là có thể nhìn thấy tuổi thọ của người khác?
Nghĩ đến đây, Cố Dương lại thử nhìn những người khác bên cạnh.


Thọ mệnh còn lại: Khoảng 400 năm.



Thọ mệnh còn lại: Khoảng ba mươi năm.



...

Quả nhiên như hắn suy nghĩ.
Thọ mệnh của mọi người hắn đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Không đúng, chuẩn xác mà nói... Đây chỉ là năng lực sơ bộ sau khi đã nuốt vào Mệnh Vận Thảo."
"Nếu ta sửa đổi lại một chút thì sao?"
Ánh mắt Cố Dương hơi lóe lên quang mang.
Ngay sau đó không chút do dự nhắm mắt lại.
Tâm niệm vừa động.
"Thay đổi nhìn thẳng số mệnh, thời gian là... Vạn năm sau!"
Sau khi sửa chữa xong.
Cố Dương lẳng lặng chờ đợi.
Chẳng qua khác với mọi thứ sửa đổi trước đó.
Cho dù là sửa đổi vạn năm.
Cố Dương cũng không tiếp nhận được bất kỳ cái gọi là cảm ngộ và tri thức nào.
Cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Thấy vậy, Cố Dương không khỏi nhíu mày.
Đây là năng lực của hắn lần đầu tiên xuất hiện tình huống này.
Nhưng hắn cũng không sốt ruột.
Mà là lần thứ hai hắn lại nhìn về phía đài đấu giá.
Con ngươi lập tức co rụt lại.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Đấu Giá Sư hiện ra một nhóm văn tự màu đỏ như máu, tuy nhiên lúc này nội dung lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất!


Trần Long, đấu giá sư, tu vi Bão Nguyên cảnh tầng bảy, sinh ra vào tháng 3 năm 109, còn thừa lại 299 năm 5 tháng tuổi thọ.

Nhìn thấy vậy.
Ánh mắt Cố Dương lập tức bộc phát ra ánh sao.
"Hoá ra không phải là không sửa đổi thành công, mà là năng lực nhìn thẳng số mệnh tương đối đặc thù sao?"
Cố Dương rất nhanh hiểu được.
Tuy hắn đã sửa đổi năng lực nhìn thẳng vào vận mệnh vạn năm.
Nhưng bản thân năng lực đã ký thác vào sâu bên trong linh hồn hắn.
Nó sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ theo thời gian.
Nhưng bản thân lại không cảm nhận được điểm này.
Cho nên trước đó hắn mới có cảm giác sửa đổi lại không có chút thay đổi nào.
Chẳng qua điều này cũng không quan trọng.
Chỉ cần sửa chữa thành công là được.
Hơn nữa năng lực nhìn thẳng vận mệnh sửa đổi xong, cũng thay đổi trở nên càng thêm cường hãn, đơn giản mà nói chính là có thể nhìn thấy càng nhiều tin tức.
Không chỉ có thể nhìn thấy tin tức cá nhân của đối phương, con số thọ mệnh phía sau cũng biến thành tinh chuẩn.
"Năng lực này không tệ."
Cố Dương đối với chuyện này vẫn có chút hài lòng.
Nếu có thể phối hợp năng lực của mình mà sử dụng.
Sau khi gặp phải cường địch, chỉ cần tuổi thọ đối phương không lớn hơn vạn năm.
Vậy mình có thể nhẹ nhõm diệt trừ hắn!
Không cần tốn nhiều sức!
Hơn nữa đúng lúc này, vị đấu giá sư này đã bắt đầu phiên đấu giá thứ nhất.
Trên đài đấu giá vật phẩm đấu giá thứ nhất đã được mang lên.
Cố Dương cũng kinh ngạc phát hiện.
Năng lực nhìn thẳng vào số mệnh, vận mệnh lại có thể áp dụng trên vật phẩm!
Hắn ngưng thần nhìn lại.
Một nhóm chữ trôi nổi trên không trung.


Đan dược tam phẩm Phục Linh Đan, sau khi phục dụng có thể khôi phục chân nguyên trong cơ thể, trước mắt đang bị đấu giá

Phục Linh Đan được bao bọc trong hộp ngọc, bị Cố Dương trực tiếp nhìn ra.
"Năng lực này dường như còn có thể dùng để nhặt đồ hời."
Cố Dương có chút ngoài ý muốn.
Chợt lộ ra vẻ tươi cười.
Năng lực này thật đúng là không tệ nha!
Về phần năng lực khống chế khí vận, Cố Dương còn không biết nên sử dụng như thế nào.
Nhưng hắn cũng không vội vã.
Sau đó Cố Dương liền chăm chú nhìn bàn đấu giá.
Đấu giá đã bắt đầu.
Hội trường cũng vô cùng kịch liệt.
Vô số người xé rát cổ họng điên cuồng kêu giá.
Cũng có cường giả ở phòng xa hoa lộ vẻ khinh thường, căn bản chướng mắt thứ rác rưởi này.
Một vòng lại một vòng đi qua.
Cố Dương cũng hơi có chút thất vọng.
Một vòng đấu giá này, đồ vật gì đó đều là rác rưởi.
Hơn nữa đều không có gì có thể nhặt nhạnh được.
Cũng không có gì khiến hắn coi trọng.
Vòng đấu giá thứ hai rất nhanh bắt đầu.
Mà lúc này đây lại là thứ tốt!
"Chư vị, thương phẩm được đấu giá lần này có lai lịch rất lớn!"
"Có lẽ trên đường mạo hiểm, các vị cường giả sẽ gặp phải một số yêu thú đặc biệt, bọn nó am hiểu về công kích tinh thần, quấy nhiễu thần hồn của ngươi."
"Mà lần này đấu giá lại là một viên ngũ phẩm bảo dược có khả năng uẩn dưỡng thần hồn!"
"Vật này tên là... Uẩn Thần Quả!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận