Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 805 - Chí Tôn hiện thân

Cố Dương không khỏi híp mắt.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cái gọi là cơ duyên truyền thừa Chí Tôn kia, chính là ở trong Nguyệt Hoa Điện này.
Chẳng qua...
Ánh mắt Cố Dương nhìn lướt qua bốn phía.
Nhưng lại phát hiện gần Nguyệt Hoa điện này có lực lượng cấm chế cực kỳ kinh khủng!
Loại cấm chế này, ngay cả cường giả Thần Cảnh cũng không cách nào công phá được!
Cho dù là mình muốn công phá sợ là cũng phải hao phí một ít thời gian cùng tinh lực mới làm được.
Nhưng hiển nhiên bây giờ cũng không cần phiền phức như vậy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Dương không khỏi nhìn về phía Đỗ Nguyệt Ngưng bên cạnh.
Giờ phút này, khuôn mặt nhỏ của Đỗ Nguyệt Ngưng đang ngẩn ngơ nhìn tấm bảng hiệu kia.
Nỉ non tự nói.
"Nguyệt Hoa Điện?"
"Cái tên quá quen thuộc nha..."
"Công pháp ta tu luyện, hình như gọi là Nguyệt Hoa Tâm Kinh, ồ? Chẳng lẽ đây là cung điện lão tổ nhà ta lưu lại?"
Đỗ Nguyệt chần chờ một lát rồi mới hiểu ra.
Nhớ lại trong tên lão tổ nhà mình có hai chữ Nguyệt Hoa!
Chẳng qua niên đại vô cùng xa xưa.
Ấn tượng của nàng đối với lão tổ cũng chỉ dừng lại ở Nguyệt Hoa lão tổ trong truyền thuyết, là một vị cường giả Chí Tôn cực kỳ cường hãn!
"Xem ra, cơ duyên này dường như có liên quan tới ngươi."
Thấy vậy, Cố Dương cũng khẽ cười một tiếng nói.
Đỗ Nguyệt Ngưng cũng liên tục gật đầu nhỏ.
"Ừm ừm, cái này hẳn là... là truyền thừa lão tổ nhà ta lưu lại."
"Ta xem một chút, muốn đi vào."
Đỗ Nguyệt Ngưng đáng yêu cau mày, thoáng suy tư một lát.
Ngay lập tức ánh mắt sáng lên, đi lên phía trước, đưa tay đặt lên phía trên phiến cấm chế!
Ông!
Lúc này thần sắc Đỗ Nguyệt Ngưng có chút đỏ lên, ngón tay rõ ràng ngưng tụ ra một giọt tinh huyết rơi vào phía trên cấm chế kia.
Keng!
Tinh huyết rơi vào cấm chế, trong nháy mắt, dĩ nhiên chính là tản ra.
Ở trên lại có vô số đường vân huyền diệu hiển hiện.
Ngay sau đó, cấm chế lại bắt đầu rung động lắc lư.
Sau đó đương nhiên là giải tán!
Mà trong nháy mắt khi cấm chế tan đi.
Trong nháy mắt cả tòa Nguyệt Hoa Điện tràn ra một cỗ khí tức tuế nguyệt mục nát.
Cỗ khí tức kia, cũng là khiến cho thần sắc Cố Dương cùng Đỗ Nguyệt Ngưng nhìn chăm chú.
Khí tức cổ lão như vậy, xem ra Nguyệt Hoa Điện này kiến tạo đã rất lâu rồi.
"Vào đi!"
Ánh mắt Cố Dương hơi sáng lên, mở miệng nói.
Nghe vậy, Đỗ Nguyệt Ngưng cũng liên tục gật đầu.
Bây giờ nàng cũng hiểu được.
Lúc trước tiếng kêu gọi trong đầu truyền đến là của lão tổ nhà mình phát ra sao.
Bảo mình tới lấy truyền thừa mà lão tổ lưu lại!
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi có chút tâm tư sôi nổi.
Về phần Cố Dương chẳng biết tại sao, trong tiềm thức nàng căn bản cũng không đem Cố Dương coi là người ngoài.
Thế là hai người cùng nhau đẩy cửa lớn ra, đi vào trong Nguyệt Hoa điện.
Vào trong điện, trong nháy mắt.
Một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn trường.
Ngay sau đó, một thân ảnh hư vô mờ mịt hiện ra trước mặt hai người bọn họ.
"Hửm?"
Hư ảnh nổi lên trong nháy mắt.
Sau đó phát ra một tiếng kêu kinh ngạc.
Ánh mắt nàng đảo qua người Cố Dương và Đỗ Nguyệt, cuối cùng dừng lại trên người Cố Dương, đạo hư ảnh trước mặt này chính là thần hồn của chủ nhân Nguyệt Hoa điện này!
Giờ phút này Nguyệt Hoa Chí Tôn kinh dị vô cùng nhìn Cố Dương.
Một mặt nghi hoặc vì sao lại có người ngoài tiến vào Nguyệt Hoa điện.
Một phương diện khác là kinh thán Cố Dương không đơn giản!
Chỉ riêng khí tức thôi đã không phải đơn giản như Vương cảnh rồi!
Thậm chí hắn còn cảm nhận được có khí tức của một loại nguỵ pháp tắc!
Vương cảnh nắm giữ ngụy pháp tắc?
Nguyệt Hoa Chí Tôn không khỏi híp mắt.
Thiên tư này đúng là kinh khủng!
"Hậu bối, ngươi tới từ nơi nào? Trưởng bối trong nhà ngươi, lại cho phép ngươi tới tìm truyền thừa của những chí tôn khác lưu lại sao?"
Giọng nói của Nguyệt Hoa chí tôn chậm rãi vang lên.
Dưới cái nhìn của nàng, Cố Dương lại có thiên phú đáng sợ như thế, nghĩ đến thế lực sau lưng hắn, tất nhiên cũng là có cường giả Chí Tôn tọa trấn!
Cho nên nàng lập tức mở miệng hỏi.
"Tiền bối, vãn bối không gia nhập bất kỳ thế lực nào."
"Tạm thời xem như một tán tu đi."
Cố Dương hơi chắp tay, chợt lắc đầu nói ra.
"Tán tu?"
Nghe Cố Dương nói vậy, Nguyệt Hoa Chí Tôn lập tức trợn tròn hai mắt.
Một tán tu lại có thể có được thiên tư như vậy?
Điều này không khỏi khiến cho Nguyệt Hoa Chí Tôn thán phục không thôi.
Nhưng rất nhanh, nàng ta đã tỉnh táo lại, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Cố Dương.
"Thật không nghĩ tới, ngươi có được Đại Đế Chi Tư, lại chỉ là một tán tu, hiện giờ những thế lực ở Kiếm Vực kia, đã mắt như mù như thế rồi sao?"
Nguyệt Hoa Chí Tôn không nhịn được cười lạnh một tiếng, trào phúng.
Dù sao trong mắt nàng ta.
Thiên tư bậc này của Cố Dương, hẳn là sẽ bị vô số thế lực đứng đầu liều mạng tranh đoạt!
Mà lời nói của Nguyệt Hoa Chí Tôn cũng làm gương mặt nhỏ của Đỗ Nguyệt Ngưng tràn đầy kinh ngạc.
"Đại Đế Chi Tư?"
Nàng nhịn không được hít sâu một hơi.
Phải biết Đế cảnh là tồn tại vượt trên Chí Tôn!
Toàn bộ kiếm vực, Thiên Kiêu có thể có được Chí Tôn Chi Tư đều cực kỳ thưa thớt.
Chớ nói chi là Đại Đế Chi Tư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận