Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 617 - Cố Dương vs Hoàng Âm! Cuộc chiến của tân thiên kiêu Đông Hoang (3)

"Tiểu Nguyệt Tiểu Thanh, sao các ngươi tới đây?"
"Không đi săn yêu thú sao?"
Nàng vừa mới dứt lời, ánh mắt liền thuận thế rơi vào trên người Cố Dương.
"Hửm?"
Nhìn thấy Cố Dương, trong đôi mắt của nàng lập tức bộc phát ra chiến ý kinh người.
Nàng muốn giao thủ với Cố Dương rất lâu rồi.
Trước đó nàng không trực tiếp khiêu chiến Cố Dương, cũng dự định lưu lại trong Vạn Vực đại bỉ.
Không ngờ hiện tại lại đụng phải!
Nếu đã như vậy thì tự nhiên phải nắm chắc cơ hội!
"Hoàng Âm tỷ, chúng ta đến đây…"
Lúc này, Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh lập tức chuẩn bị giải thích.
Nhưng Hoàng Âm lại hơi khoát tay.
"Chuyện này chờ một chút rồi nói sau."
"Cố Dương, tới chiến đi!"
Trong hai tròng mắt đỏ rực của Hoàng Âm phảng phất có hoả diễm thiêu đốt.
Nóng rực nhìn Cố Dương.
Trên thực tế ngay khoảnh khắc nhìn thấy Cố Dương.
Nàng đã minh bạch nguyên nhân Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh đến tìm nàng.
Dù sao Chu Tước thánh chủ cũng chính là phụ thân của Hoàng Âm, đã tìm nàng ấy nói qua chuyện này.
Vạn vực đại bỉ sợ là có dị biến!
Mà tin tức này là đến từ Cố Dương.
Tự nhiên cũng rất dễ dàng đoán ra.
Tuy nhiên nàng cũng không để ý đến cái gọi là dị biến kia.
So sánh với chuyện đó...
Nàng càng muốn chiến một hồi thống khoái với Cố Dương!
Nghe được lời nói của Hoàng Âm, khuôn mặt nhỏ của Hoàng Nguyệt nhăn lại.
Lập tức lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
Mà Hoàng Thanh thì bày ra vẻ mặt muốn xem kịch.
Về phần Diệp Khuynh Thành và Sở Linh Nhi nhìn nhau cười, cũng không nhiều lời.
Lấy sự hiểu biết của các nàng đối với Cố Dương.
Trận chiến này tám chín phần mười là trốn không thoát rồi!
Cố Dương nghe vậy, cũng nhịn không được nhíu mày.
"Ồ? Ngươi xác định muốn đánh sao?"
Mặc dù Cố Dương biểu hiện rất bình tĩnh.
Nhưng cũng thật sự là muốn đại chiến một trận với Hoàng Âm.
Vừa hay cũng nhìn xem vị từng là đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang này, thực lực đến tột cùng như thế nào!
Nói trắng ra là.
Lúc trước, hư ảnh Hoàng Âm tao ngộ trong Kình Thiên Tháp, chỉ là có thực lực Hoàng Âm Đan Hư cảnh tầng bảy mà thôi.
Cũng không thể đại biểu cho thực lực chân chính của Hoàng Âm!
Cố Dương cũng phi thường chờ mong.
"Đương nhiên!"
Hoàng Âm chậm rãi gật đầu.
"Tuy ngươi đã vượt qua kỷ lục ta lưu lại trên Kình Thiên Tháp, nhưng đó đã là chuyện của rất lâu trước kia."
"Bây giờ, ta cũng muốn xem thử vị thiên kiêu đệ nhất Đông Hoang vừa nhậm chức này của ngươi, thực lực đến tột cùng như thế nào!"
Nói đến đây, trên gương mặt xinh đẹp của Hoàng Âm rõ ràng đã tràn ngập chiến ý.
"Có thể."
"Chỉ hy vọng đến lúc đó ngươi thua thì đừng bị ta đả kích."
Cố Dương khẽ cười nói.
Lời này của hắn vừa nói ra khỏi miệng.
Cũng là xuyên qua màn sáng truyền đến U Huyền phong.
Nghe được lời này của Cố Dương, một đám cường giả lập tức lộ ra vẻ mặt quái dị.
"Cố Dương này... Không khỏi cũng quá cuồng vọng rồi."
"Còn chưa đánh đã cảm thấy mình có thể thắng? Ta thấy hắn đánh giá quá cao thực lực của mình rồi chứ?"
"Tuy không thể không thừa nhận tư chất của Cố Dương cực kỳ yêu nghiệt, nhưng luận thực lực, hắn chưa chắc đã là đối thủ của Hoàng Âm!"
"Hoàng Âm vừa rồi chính là oanh sát một con yêu thú Vương Cảnh, Cố Dương cũng thật dám nói mà, không sợ bị đánh thảm một trận!"
Đại bộ phận Vương cảnh cường giả xung quanh đều nhíu mày cảm thán.
Hiển nhiên là cảm thấy Cố Dương quá mức cuồng vọng.
Nhưng Hà Thanh Huyền lại há hốc miệng.
Cuồng vọng?
Hắn cũng từng có suy nghĩ như vậy.
Về phần hiện tại hắn đã quen rồi.
Hắn hiểu rõ, Cố Dương cũng không phải là cuồng vọng hoặc là trang bức.
Bởi vì những gì hắn nói, chính là sự thật!
Hoàng Âm... Sợ rằng thật sự không phải là đối thủ của Cố Dương!
Các cường giả Hoàng cảnh trên đài cũng lộ vẻ kinh ngạc.
"Nói như thế nào đây, người trẻ tuổi có tự tin là chuyện tốt, nhưng cũng không thể tự tin quá đáng"
"Hoàn toàn chính xác, nếu là không biết mình bao nhiêu cân lượng, nhưng là sẽ chọc tới phiền toái.”
Bọn họ lắc đầu.
Hiển nhiên đối với Cố Dương cũng không xem trọng lắm.
Chỉ có ánh mắt của Thiên Cực Kiếm Hoàng lộ ra sắc bén.
"Không hổ là ngươi nha!"
"Có điều...Ta ngược lại càng thêm mong đợi."
Trong ánh mắt Thiên Cực Kiếm Hoàng tràn đầy chờ mong.
Hắn vẫn vô cùng xem trọng Cố Dương.
Trong rừng cây.
Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh nghe được lời này của Cố Dương, lại có vẻ khá phấn khởi.
Dường như cũng không cảm thấy Cố Dương đang khoác lác.
Mà là...
Bản thân Cố Dương chính là yêu nghiệt như vậy!
Cho dù đối phương là Hoàng Âm tỷ mà các nàng từ nhỏ đến lớn đều khâm phục.
Ở trong tiềm thức...
Các nàng vẫn cảm thấy Cố Dương sẽ thắng.
"Hoàng Âm tỷ cố lên!"
Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh lập tức cổ vũ cho Hoàng Âm.
"Chỉ mong phu quân hạ thủ lưu tình thôi."
Sở Linh Nhi cũng cảm khái một câu.
Tuy nàng không rõ ràng thực lực của Hoàng Âm như thế nào, nhưng lại gần như không thể so sánh với phu quân!
Diệp Khuynh Thành cũng cho là như vậy.
Mặc dù Hoàng Âm đích xác rất yêu nghiệt, nhưng so với phu quân... vẫn kém quá nhiều nha.
Hoàng Âm cũng đã nhìn thấy thái độ của tứ nữ.
Tuy rằng nhìn qua Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh là hướng về mình, còn là cổ vũ cho mình.
Nhưng trên thực tế đây rõ ràng là cảm thấy Cố Dương khẳng định có thể thắng, cho nên mới cổ vũ nàng!
Điều này không khỏi khiến Hoàng Âm có chút tức giận.
Hoàng Âm nàng đúng là bị coi thường!
Hừ!
Ta cũng muốn nhìn xem, Cố Dương này có mạnh như vậy hay không!
Nghĩ đến đây, trên gương mặt xinh đẹp của Hoàng Âm hiện ra một tầng sương lạnh.
"Ra tay thấy chân chiêu đi!"
Hoàng Âm lạnh giọng mở miệng.
Lập tức toàn thân chấn động.
Khí tức Sinh Tử cảnh mười ba tầng đỉnh phong bộc phát ra.
Cùng lúc đó.
Ba đóa hoa Vũ Hóa không ngờ cũng xuất hiện sau lưng nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận