Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 547 - Thiên Cực Kiếm Hoàng thao tác lẳng lơ! Lâm Sơn uất ức (2)

Hiển nhiên là không nghĩ tới cuối cùng lại diễn biến thành cục diện như vậy.
Không chỉ là bọn họ.
Ngay cả đám người Thiên Huyền Tử cũng sững sờ.
"Đây... rốt cuộc là tình huống gì?"
"Chẳng lẽ Kiếm Hoàng đại nhân không định chọn Cố Dương hoặc Lâm Sơn sao?"
"Nhưng mà... ngộ tính và ý chí võ đạo của hai người bọn họ đều vô cùng yêu nghiệt mà, sao có thể bị vứt bỏ một vị chứ?"
"Nghĩ không ra, hoàn toàn không nghĩ ra mà."
Mấy người nghị luận ầm ĩ, nhưng nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra vì sao Thiên Cực Kiếm Hoàng lại làm như vậy.
Lâm Sơn lúc này cũng không nhịn được nhíu mày lại.
Giờ phút này phần cảm giác không ổn trong lòng hắn càng thêm nồng đậm.
"Chẳng lẽ lão già này định..."
Khi trong lòng Lâm Sơn đang suy nghĩ.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng từ từ công bố cái tên đệ nhất.
"Vị thứ nhất, Thanh Vực Cố Dương."
Keng!
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa nói xong thì trong nháy mắt.
Vô số âm thanh thán phục liền truyền đến.
"Chuyện này..."
"Kiếm Hoàng đại nhân có phải lầm hay không, chẳng lẽ loại yêu nghiệt như Lâm Sơn không đủ tư cách sao?"
"Không hiểu lắm, nhưng... Kiếm Hoàng đại nhân là cường giả Hoàng cảnh, ý nghĩ của hắn, bọn ta cũng không có tư cách phỏng đoán."
Vô số thiên kiêu cảm thấy nghi hoặc khó hiểu đối với điều này.
Nhưng cũng không nói thêm gì.
Dù sao đây cũng là quyết định của Kiếm Hoàng đại nhân.
Bọn họ chẳng lấy đâu ra lá gan dám chất vấn.
Nhiều lắm chính là mắng chửi vài câu mà thôi.
Đám người Thiên Huyền Tử cũng trợn tròn mắt.
Thật ra bọn họ hoàn toàn không ngạc nhiên với việc Thiên Cực Kiếm Hoàng lựa chọn Cố Dương.
Dù sao.
Ngộ tính cùng võ đạo ý chí Cố Dương thể hiện ra, đủ để đạp tất cả thiên kiêu ở dưới chân!
Kiếm Hoàng đại nhân không có lý do không chọn Cố Dương.
Nhưng bọn họ vẫn thấy khó hiểu.
Vì sao Lâm Sơn sẽ bị loại bỏ ở bên ngoài.
Cùng lúc đó.
Lâm Sơn cũng ngẩn người.
Hiển nhiên hắn ta cũng không ngờ mình lại bị loại trừ.
Lúc trước hắn cũng cảm giác được có chút không thích hợp.
Bây giờ xem ra...
Quả nhiên là xuất hiện!
Nhưng ngay sau đó, trong lòng của hắn lại vô cùng phẫn nộ.
Nhằm vào!
Là nhằm vào trần trụi!
"Ta không phục!"
Lâm Sơn không nhịn được phẫn nộ cùng nghẹn khuất trong lòng, lúc này bèn đứng ra, sắc mặt đỏ lên hét lớn.
Thấy vậy, vô số thiên kiêu xung quanh lập tức biến sắc.
Dám rống to đối với cường giả Hoàng cảnh?
Lâm Sơn này chỉ sợ không muốn sống nữa rồi!
Nhưng thần sắc Thiên Cực Kiếm Hoàng vẫn lạnh nhạt.
Trong đôi mắt thâm thúy hiện lên một tia khinh thường.
"Ngươi có cái gì không phục?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng lạnh nhạt hỏi.
"Trong vòng khảo nghiệm thứ nhất và vòng thứ hai ta đều xếp hạng nhì, tại sao ta không có tư cách tiến vào vòng thứ ba?"
Lâm Sơn đỏ mặt, la lớn.
Nghe được lời này của Lâm Sơn.
Tuy rằng mọi người cảm thấy thái độ Lâm Sơn quá mức kiêu ngạo, nhưng lời nói cũng có lý.
Dù sao dựa theo tình huống bình thường, Lâm Sơn bất luận thế nào cũng có tư cách tiến vào vòng thứ ba đấy.
Thành tích khảo nghiệm ngộ tính và ý chí võ đạo của hắn gần với Cố Dương.
Cái này còn không có tư cách mà nói thì những người khác càng không có tư cách.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ tò mò.
Bọn họ cũng muốn biết.
Vì sao Lâm Sơn bị loại trừ ở bên ngoài.
Cố Dương nhìn thấy vậy, trên mặt lại treo nụ cười nhạt.
Hiển nhiên...
Đây là Thiên Cực Kiếm Hoàng nhìn ra chút manh mối.
Cố ý nhằm vào Lâm Sơn kia đấy.
Chẳng qua hắn cũng rất muốn nhìn xem Thiên Cực Kiếm Hoàng sẽ tìm lý do gì?
"Ngươi muốn biết nguyên nhân sao?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng sau khi nghe Lâm Sơn nói, không khỏi cười khẽ một tiếng hỏi ngược lại một câu.
"Đương nhiên!"
Lâm Sơn gật đầu liên tục.
Nhưng lúc này Bạch lão đã phát hiện có điều gì đó không đúng, bắt đầu khuyên bảo Lâm Sơn đừng nói nhiều nữa, trực tiếp rời đi.
Chỉ là bây giờ Lâm Sơn đã tức giận vô cùng, không biết nguyên do thề không bỏ qua.
"Được, nếu ngươi đã muốn biết, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết."
"Muốn trở thành người thừa kế của ta thì đầu tiên không thể vẻ ngoài quá kém, không biết xấu hổ gì cả, nếu ngươi trở thành người thừa kế của ta thì mặt mũi này của ta có còn không?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng lạnh nhạt nói.
Mà hắn vừa nói xong lời này.
Lâm Sơn sửng sốt một chút.
"Vậy cùng ta không tiến vào vòng thứ ba có quan hệ gì sao?"
Hắn không hiểu Thiên Cực Kiếm Hoàng đang nói cái gì.
Mà giờ khắc này vô số thiên kiêu xung quanh đều hiện lên vẻ mặt quái dị.
"Chà!"
"Không ngờ Kiếm Hoàng đại nhân lại còn cân nhắc đến tầng này."
"Chẳng qua nhìn kỹ thì...Hắn quả thật vẻ ngoài hơi dọa người."
"Nếu nói như vậy, ta có thể hiểu được quyết định của Kiếm Hoàng đại nhân."
Bọn họ quan sát tỉ mỉ Lâm Sơn.
Vừa rồi bọn họ chỉ chú ý tới ngộ tính và ý chí võ đạo của Lâm Sơn, nên không chú ý vẻ ngoài của hắn.
Hôm nay nhìn kỹ xem, quả thật là có chút không được tự nhiên.
Nhóm người Thiên Huyền Tử cũng lộ vẻ cổ quái, thậm chí có chút buồn cười.
Bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ tới lý do Kiếm Hoàng đại nhân loại trừ Lâm Sơn ra thì lại tươi mát thoát tục như vậy.
Chẳng qua nhìn kỹ, quyết định này còn không có một chút bệnh nào!
Cố Dương nhìn cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng.
"Thiên Cực Kiếm Hoàng này... thao tác cũng là đủ lẳng lơ rồi đấy."
Coi như là Cố Dương, cũng hoàn toàn không nghĩ tới Thiên Cực Kiếm Hoàng lại tìm một lý do như vậy.
Lý do mấu chốt này... Nghe có vẻ vô cùng hợp lý, kết hợp với bề ngoài kỳ lạ của Lâm Sơn, khiến người ta không thể phản bác lại!
Đây mới là thứ lẳng lơ nhất!
Nghe được thiên kiêu chung quanh nghị luận cùng phản ứng.
Lâm Sơn lúc này mới phản ứng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận