Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 242 - Một quyền ba tên tuyệt thế thiên kiêu! Chấn động toàn trường (3)

"Ừm."
Diệp Khuynh Thành khẽ gật đầu, chợt giải thích một câu: "Cũng không phải trước đây chưa từng thấy, bình thường có thể khống chế hoàn hảo như vậy... Chỉ có Luyện Khí Sư mới làm được như vậy.
"Luyện Khí Sư?"
Diêu Tuyết lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nàng chưa bao giờ hiểu rõ phương diện này, tự nhiên cũng là dốt đặc cán mai.
Nhưng ngay sau đó nàng lại cười hì hì, hâm mộ nhìn Diệp Khuynh Thành.
"Khuynh Thành, tỷ biết thật nhiều."
Nghe vậy, Diệp Khuynh Thành cũng lắc đầu.
"Chẳng qua chỉ là hiểu biết sơ mà thôi."
Phía trước đầm lầy.
Cố Dương nhìn một mảnh trống rỗng trước mắt.
Hơi nhíu mày.
"Đáng tiếc, dường như không thể một quyền giết chết ba người bọn họ."
Cố Dương khẽ lắc đầu.
Hắn vốn còn muốn thử xem có thể trực tiếp vượt qua cỗ lực lượng huyền diệu này, do đó trực tiếp đem đối thủ đánh chết.
Hiện tại xem ra...
Hình như cũng không thể làm được.
Luồng lực lượng huyền diệu này hiển nhiên đã bao phủ tất cả mọi người.
Một khi phát động điều kiện, là không cách nào ngăn cản.
Thấy vậy, Cố Dương cũng không than thở nhiều.
Ngay lập tức tiến lên, hái lấy gốc Tam Nguyên hoa sinh trưởng tại trung tâm đầm lầy.
Có điều đúng lúc này...
Mộng Ma Nguyên Hải cảnh tầng ba vẫn luôn ở đây bỗng nhiên xuất hiện, phát ra một tiếng gào thét kỳ dị, chộp về phía Cố Dương.
Đối với loại Mộng Ma này.
Cố Dương tiện tay đánh một quyền, trực tiếp đánh nó thành một đoàn huyết vụ.
Tích luỹ +300!
"A? 3500 điểm?"
Cố Dương nhìn thoáng qua ngọc bài bên hông mình.
Lập tức khẽ giật mình.
Điểm tích lũy của hắn từ 100 điểm ban đầu tăng lên được 3500 điểm.
Nhưng hắn nhanh chóng phản ứng lại.
Hẳn là đánh giết ba người Triệu Hằng, cho nên tất cả tích phân của đối phương đều bị mình cướp đoạt lấy.
Giảm đi bốn trăm điểm tích phân của mình vốn có.
Ba người bọn họ cùng nhau vậy mà đã gom góp được 3100 điểm tích lũy.
"Xem ra cạnh tranh vô cùng kịch liệt nha."
Ánh mắt Cố Dương hơi ngưng tụ.
Ba người Triệu Hằng ở trong đám thiên kiêu cũng không tính là đứng đầu.
Ngay cả tốc độ thu hoạch điểm tích lũy của bọn họ cũng nhanh như vậy.
Càng đừng nói những thiên kiêu mạnh hơn bọn họ.
Phải biết rằng, tham gia trận chiến bách quốc ngoại trừ thiên kiêu của đệ nhất quốc gia Tần quốc của Huyền Điểu vương triều ra.
Cũng có thiên kiêu trong quốc đô Huyền Điểu vương triều tham gia!
Thiên tư của bọn họ cũng không yếu.
Nhưng bị đám thiên kiêu biến thái trên Huyền Điểu Bảng đè lên đầu.
Nhưng nếu xếp bọn họ ở trong thiên kiêu bách quốc thì chắc chắn cũng được xem là một nhóm cao cấp nhất!
100 cái danh ngạch tấn cấp chính là hết sức căng thẳng.
Cố Dương vẻ mặt hơi căng thẳng.
Ngay lập tức cũng không có bất kỳ chần chờ gì.
Quay đầu tìm kiếm Mộng Ma săn giết.
Trên quảng trường.
Ánh mắt mọi người cũng rất nhanh rời khỏi Cố Dương.
Phân tán nhìn về phía các thiên kiêu khác.
Chủ yếu phân bố ở đệ nhất thiên kiêu Tần quốc Tần Thiên Cương và một số thiên kiêu trong vương triều Huyền Điểu.
Dù sao bọn họ đều là có cơ hội khiêu chiến thiên kiêu trên Huyền Điểu bảng, thậm chí là thay vào đó.
Trên lầu các.
Diêu Tuyết nhìn mà có chút mệt mỏi.
Bởi vì trong trận đều không xuất hiện tình huống đối đầu lẫn nhau.
Đều là đang lặng lẽ vùi đầu săn giết Mộng Ma.
Nhìn cũng buồn chán vô cùng.
Vì vậy tròng mắt Diêu Tuyết xoay chuyển, kéo kéo góc áo Diệp Khuynh Thành.
"Khuynh Thành, ngươi cảm thấy trong trận bách quốc lần này, ai có thể đoạt được đệ nhất?"
Nghe được Diêu Tuyết dò hỏi.
Diệp Khuynh Thành khẽ mỉm cười.
"Khó mà nói được."
"Hả?"
Diêu Tuyết lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Chỗ nào khó nói? Rõ ràng là rất rõ ràng đúng không?"
"Ta cảm thấy đệ nhất không phải Tần Thiên Cương của Tần quốc mà chính là Vương Khang của vương triều Huyền Điểu chúng ta!"
"Nói đi cũng phải nói lại, Vương Khang còn có ý đối với Khuynh Thành ngươi đấy."
Diêu Tuyết nói xong bỗng nhiên lộ ra một tia cười xấu xa.
"Không quen biết."
Đối với lời trêu chọc của Diêu Tuyết, Diệp Khuynh Thành thần sắc lạnh nhạt nói.
Thật ra nàng cũng không phải cố ý ra vẻ cao lãnh.
Mà là...
Quả thực không nhận ra!
Thế nhưng Diêu Tuyết rõ ràng cũng đã thập phần quen thuộc với chuyện này.
"Dù sao thì nói như thế nào đi nữa, ta cảm giác đệ nhất khẳng định là một trong hai người bọn họ."
"Có lẽ vậy."
Diệp Khuynh Thành tùy ý lên tiếng.
Ánh mắt nàng quả thực không khỏi rơi vào bên trong một màn hình.
Mà Cố Dương nơi đó đang thuận theo một phương hướng bay nhanh.
Cố Dương nhíu mày lại.
Kỳ quái!
Rất kỳ quái!
Dọc đường hắn đã đi một đoạn rất xa.
Kết quả...
Vậy mà một con Mộng Ma cũng không phát hiện ra.
Bây giờ tích phân của hắn đã tăng lên năm ngàn.
Nhưng cũng không tính là quá ổn định.
Cho nên hắn dự định tìm một ít tên Mộng Ma có thực lực khá mạnh.
Nhưng mà...
Vận khí của hắn dường như rất kém cỏi.
Một tên hơi mạnh một chút cũng không gặp được.
Thẳng đến vừa rồi, trong lòng của hắn có chút suy nghĩ nhìn thoáng qua một bên, dường như thấy được một đạo quang mang kỳ quái.
Chớp mắt đã biến mất.
Sau đó đi thẳng theo hướng ánh sáng biến mất.
Nhưng lại không thấy một con Mộng Ma nào.
Chẳng qua động tác của Cố Dương cũng không có chút đình trệ nào.
Tiếp tục đi về phía trước.
"Mộng Ma trong Mộng Ma bí cảnh có rất nhiều, không nên tồn tại một khu vực không có một con Mộng Ma nào cả."
"Nếu xuất hiện tình huống này thì thông thường chỉ có một khả năng."
"Đó chính là... Phụ cận nơi đây tồn tại một tên Mộng Ma rất mạnh!"
Ánh mắt Cố Dương hơi lóe lên quang mang.
Cũng ngay lúc hắn vừa mới nghĩ tới điểm này.
Đột nhiên...
Cuồng phong gào thét.
Cây cối xung quanh cũng điên cuồng run rẩy.
Sắc trời trong nháy mắt trở nên mờ tối.
Giờ phút này phảng phất như có tồn tại cực kỳ khủng bố nào sắp xuất hiện!
Thấy vậy, Cố Dương dừng bước.
Thần sắc ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Con ngươi co rụt lại.
Trên bầu trời... Một bóng đen khổng lồ đang đứng trên ngọn cây!
Một đôi con ngươi màu đỏ tươi của nó nhìn chằm chằm Cố Dương.
Ngay khoảnh khắc sau.
Chỉ trong nháy mắt, bóng đen kia đã biến mất không thấy đâu nữa!
Cố Dương vẻ mặt cả kinh.
Thân hình nhanh chóng lui về phía sau.
Quả nhiên là vậy.
Đạo bóng đen kia vậy mà trực tiếp xuất hiện ở chỗ mình đã đứng lúc trước.
"Xì xì!"
Ánh mắt bóng đen khổng lồ kia nhìn chằm chằm Cố Dương.
Ngay sau đó, trên thân nó liền bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố khó có thể tưởng tượng!
Mà cỗ khí tức này cho dù là Nguyên Hải cảnh tầng mười đỉnh phong, cũng xa xa không bằng!
Thậm chí, còn mang theo một tia khí tức khủng bố của Đan Hư cảnh!
Ánh mắt Cố Dương ngưng lại.
Đây hóa ra là một con...
Mộng Ma có thể so với nửa bước Đan Hư cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận