Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 743 - Pháp Tướng viên mãn, Thần cấp kiếm pháp, một kiếm giết 3 người (3)

Ầm ầm!
Thiên địa rõ ràng phát ra một tiếng kinh hãi.
Sau đó...
Pháp tướng hủy diệt vô cùng kinh khủng trong nháy mắt lan tràn chư thiên.
Cũng chính là giờ phút này.
Sắc mặt Huyền Kiếm Nhất cùng Nam Cung Vân đột nhiên trở lên kinh hãi.
Bởi vì đây chính là...
Pháp tướng Hủy Diệt cấp bậc đỉnh phong!
Phải biết rằng, bọn họ cũng chỉ mới đem pháp tướng của bản thân tu luyện tới trung cấp mà thôi.
Còn cách cao cấp một đoạn.
Nhưng đây đã là cực hạn của bọn họ.
Muốn tiến thêm một bước, chí ít còn phải tốn mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm!
Mà Cố Dương thì sao?
Hắn mới mười tám tuổi, nắm giữ Pháp Tướng hủy diệt, không chỉ phẩm cấp cao hơn bọn họ, mà ngay cả cấp độ cũng cao hơn hai bậc!
Nhất thời, bọn họ giống như là thấy quỷ.
Rốt cuộc bằng cách nào Cố Dương tu luyện đến loại tình trạng này?
Không khỏi quá mức khủng bố đi!
Vô số thiên kiêu xung quanh cũng nhao nhao nhìn mà choáng váng.
Bọn hắn tưởng rằng Cố Dương nắm giữ hủy diệt Pháp Tướng chẳng qua là sơ cấp, tối đa cũng chỉ là trung cấp mà thôi.
Ai có thể ngờ tới lại là pháp tướng Huỷ Diệt đỉnh phong!
Khó trách!
Khó trách Cố Dương lại tự tin như thế!
Pháp tướng hủy diệt đỉnh phong vừa xuất hiện.
Lập tức vô số người sắc mặt kinh hãi.
Nhưng mà dù như vậy, nhưng cũng khó có thể ngăn cản được ba người liên thủ tấn công!
Nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn một đoạn thời gian mà thôi.
Nhưng Cố Dương sau khi bộc phát Hủy Diệt Pháp Tướng.
Trong ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén.
"Nếu là bình thường, có lẽ ta sẽ có chút hứng thú chơi đùa với các ngươi."
"Nhưng thật đáng tiếc, bây giờ... ta không có loại ý nghĩ này."
Cố Dương lạnh nhạt mở miệng, chợt chậm rãi giơ lên thanh ngụy Thánh kiếm trong tay.
Sau đó một kiếm bình thản mà nhẹ nhàng hạ xuống.
Nghe được lời của Cố Dương.
Vô số người lộ vẻ ngạc nhiên cùng khó hiểu.
Không rõ ý tứ lời này của Cố Dương.
Mà ba người Huyền Kiếm Nhất nghe đến đây, sắc mặt biến hóa rất khó coi.
Cố Dương này...
Là đang xem thường bọn hắn?
Chỉ là bọn hắn không đợi bọn hắn phản bác...
Một cỗ kiếm khí khủng bố không cách nào hình dung, đột nhiên bộc phát ra từ thanh ngụy Thánh kiếm trong tay Cố Dương!
Trong kiếm khí kia dung hợp với pháp tướng hủy diệt đỉnh phong kinh khủng.
Hơn nữa còn mang theo một cỗ khí tức tĩnh mịch!
Kiếm khí bắn nhanh ra.
Cuối cùng một kiếm này càng là trực tiếp xé nát một kiếm Huyền Kiếm Nhất toàn lực thi triển.
Một tiếng keng truyền đến!
Mọi người vô cùng kinh hãi chứng kiến thanh Thánh Khí trong tay Huyền Kiếm Nhất trực tiếp bị một lực lượng khủng bố trực tiếp đánh bay ra ngoài!
Mà Huyền Kiếm Nhất, trong miệng lại càng ngòn ngọt, mặt lộ vẻ hoảng sợ, cả người trực tiếp như bị sét đánh, bay rớt ra ngoài!
Tình huống như vậy cũng xuất hiện trên người Lý Tử Yên và Nam Cung Vân!
Thanh đại đao của Nam Cung Vân cũng bị đánh bay lên trời.
Cả người gã ở trên không phun ra ba ngụm máu, thần sắc tái nhợt bay rớt ra ngoài!
Về phần Lý Tử Yên, dưới sự tấn công của đạo kiếm khí này.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, cả người trực tiếp bị chém làm đôi!
Ngay cả thần hồn cũng không lưu lại!
Nhìn thấy một màn rung động đến mức làm người ta hoảng sợ này.
Vô số người đứng thẳng người, trong ánh mắt ngoại trừ sợ hãi, vẫn là sợ hãi!
Bọn họ nhìn thấy gì?
Tam đại thiên kiêu liên thủ.
Cố Dương trở tay một kiếm, trọng thương hai đại thiên kiêu, còn trực tiếp chém giết một vị thiên kiêu khác, ngay cả thần hồn cũng không lưu lại!
Mẹ nó, đây là...
Thật sự là một Vũ Hóa cảnh có thể làm được sao?
Vốn là trong đám cường giả này còn có một số tiểu nhân vật nghĩ đến có nên ra tay giúp đỡ tam đại thiên kiêu hay không.
Bởi vì cũng rất đỏ mắt với cơ duyên trên người Cố Dương.
Nhưng bây giờ bọn họ hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ này.
Thậm chí hận không thể lập tức xoay người chạy trốn.
Đây mẹ nó Cố Dương cũng thật quá yêu nghiệt!
Quả thực vượt quá tưởng tượng của tất cả mọi người!
Hoảng sợ!
Thật là kinh hãi!
Giờ phút này trong lòng tất cả mọi người, chỉ có loại tâm tình này!
Mà Huyền Kiếm Nhất và Nam Cung Vân mặc dù là bởi vì có át chủ bài bảo vệ tính mạng của bản thân, miễn cưỡng bảo vệ được một mạng.
Nhưng người đã bị thương nặng, thoi thóp, không có chút năng lực chiến đấu nào.
Bọn họ nằm trên mặt đất, vẻ mặt đầy hoảng sợ cùng khó tin nhìn Cố Dương.
Ánh mắt kia phảng phất nhìn thấy ma quỷ không cách nào hình dung, giống như quái vật vậy!
"Sao... Sao có thể!?"
Trong ánh mắt Huyền Kiếm Nhất tràn đầy hoảng sợ.
"Thần Cấp... Thần cấp Kiếm Pháp tu luyện Tu luyện đến viên mãn!"
"Hắn thế mà còn tu luyện cả Thần cấp kiếm pháp!"
Bên phía Nam Cung Vân cũng liên tục hít sâu.
Toàn thân không ngừng run rẩy.
"Pháp tướng Hủy Diệt đỉnh phong, lại thêm...Kiếm pháp Thần cấp kinh khủng kia!"
"Sợ rằng Cố Dương thật sự có thể diệt Thánh!"
Giờ phút này.
Hai người đều vẻ mặt hoảng sợ.
Toàn thân run rẩy.
Tự tin lúc trước đã sớm biến mất.
Bây giờ...
Chỉ có kinh hoàng cùng hoảng sợ.
Mà khi bọn hắn nhìn thấy Cố Dương chậm rãi tới gần.
Thần sắc liền biến thành càng hoảng sợ.
"Cố Dương, đừng... Đừng giết ta, đây chỉ là hiểu lầm..."
"Đúng vậy Cố Dương, sau lưng chúng ta đều có cường giả Thánh cảnh làm chỗ dựa, nếu ngươi giết chúng ta cũng sẽ bị đuổi giết đấy."
"Truyền thừa cho ngươi, chỉ mong các ngươi tha cho chúng ta một mạng!"
Hai người cũng không phải kẻ ngu, lập tức quỳ trên mặt đất điên cuồng cầu xin tha thứ.
Thấy một màn như vậy, vô số cường giả nhịn không được líu lưỡi cảm thán.
Đây chính là tuyệt đại thiên kiêu đệ nhất đệ nhị Hoàng bảng.
Không nghĩ tới ở trước mặt Cố Dương lại trở nên hèn mọn như thế.
Nhưng mà bọn họ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Ai bảo bọn họ đá trúng tấm sắt siêu cấp vô địch Cố Dương này chứ?
Về phần Cố Dương, chỉ nhàn nhạt liếc bọn họ một cái.
"Ta đã nói rồi, hôm nay, ta không có hứng thú chơi với các ngươi."
Cố Dương tùy ý nói xong.
Hắn đưa tay chém ra một kiếm!
Xuy xuy!
Kiếm khí kinh khủng được Cố Dương điều khiển, một phân thành hai.
Một đạo nhắm vào Huyết Kiếm Nhất, một đạo khác giết Nam Cung Vân!
Nhìn thấy vậy.
Huyền Kiếm Nhất và Nam Cung Vân lập tức mở to hai mắt, đồng tử càng như kim châm co lại.
Giờ phút này, trong ánh mắt bọn họ tràn ngập tuyệt vọng và hối hận.
Sớm biết Cố Dương yêu nghiệt như vậy...
Bọn họ tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc Cố Dương!
Nhưng...
Nhân sinh không có chữ nếu như.
Phốc phốc!
Hai tiếng nổ mạnh thình lình truyền đến.
Huyền Kiếm Nhất và Nam Cung Vân chết ngay tại chỗ!
Về phần ngọc bài che giấu một đạo ý niệm mà bọn họ coi là át chủ bài, che giấu Thánh cảnh sau lưng mỗi người.
Thì đã sớm bị Cố Dương sửa chữa phế bỏ.
Thủ đoạn giống vậy, không có khả năng xuất hiện lần nữa trước mặt Cố Dương!
Mà ba đại thiên kiêu đã triệt để ngã xuống tại chỗ.
Tất cả thiên kiêu xung quanh đều là vẻ mặt hoảng sợ, sau đó liên tục lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Cố Dương càng tràn đầy sợ hãi.
Ngay sau đó.
Cố Dương chậm rãi ngẩng đầu, tùy ý liếc bọn họ một cái.
Nhất thời, tiếng thét chói tai không ngừng truyền đến.
Mà những cường giả kia cũng căn bản không dám dừng lại, quay đầu liền co giò bỏ chạy.
Thấy như vậy, Cố Dương nhếch miệng cười.
Cũng không có ý tứ để ý tới.
Hắn chợt vẫy tay một cái.
Thu thập tất cả các loại bảo bối trên người ba người bọn Huyền Kiếm Nhất vào trong túi.
Chẳng qua dường như cũng không có đồ tốt gì.
Tùy ý kiểm kê chiến trường.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo,
Trong ánh mắt Cố Dương hiện lên kim mang.
Động tác của hắn cũng đột nhiên trì trệ.
Ánh mắt hắn nhìn lại hướng Huyền Kiếm Nhất vẫn lạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận