Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 540 - Coi uy áp Hoàng cảnh như không có gì, Cố Dương quá bá khí (1)

Trong nháy mắt, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Lâm Sơn đều trở nên cổ quái.
Lâm Sơn vốn còn tràn đầy tức giận, giờ phút này lại sắc mặt trắng bệch.
"Mau tìm lý do lấp liếm đi!"
Giọng nói của Bạch lão cũng vang lên trong tai Lâm Sơn.
Nghe đến đây, Lâm Sơn cũng kinh ngạc, sau đó liền vội vàng mở miệng giải thích: "Vừa rồi ta chỉ là tức giận trong lòng, không cẩn thận quên mất chuyện phương diện này."
"Như vậy xem ra Cố Dương đích xác không có vấn đề gì."
Lâm Sơn cuống quít giải thích xong, cũng nhịn không được nắm chặt nắm đấm.
Hiển nhiên, tâm tình của hắn vẫn cực kỳ khó chịu.
Sự khó chịu với Cố Dương càng nồng đậm tới cực điểm.
Mà lúc này.
Cố Dương chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Sơn.
Lúc này, trong mắt hắn lóe lên tinh mang nhàn nhạt.
Có tin tức liên quan tới Lâm Sơn, rõ ràng là bày ra trên đỉnh đầu hắn.


Lâm Sơn, Đan Hư cảnh tầng mười, đến từ Thanh Vực Lâm gia, vốn chỉ là một tên đệ tử ngoại môn bình thường không có gì lạ, nhưng không lâu trước lại thu hoạch được một trữ vật giới đặc thù, trong đó ẩn chứa một tàn hồn cường giả siêu cấp, do đó thu hoạch vô hạn cơ duyên, phát triển nhanh chóng...

Nhìn thấy điều này, Cố Dương không khỏi hơi kinh ngạc.
Câu miêu tả này của người được lắm, không phải là lão gia gia đứng đầy đường trong những tiểu thuyết mạng kiếp trước sao?
Hóa ra Lâm Sơn này còn là nhân vật chính?
Có điều cẩn thận nhìn lại, tính cách và tâm tính Lâm Sơn này, chỉ sợ cũng chỉ là đá kê chân mà thôi.
Nghĩ đến đây khóe miệng Cố Dương không khỏi lộ ra một tia nghiền ngẫm.
Ngược lại hắn có chút cảm thấy hứng thú đối với lão gia gia sau lưng Lâm Sơn.
Cùng lúc đó, Lâm Sơn cũng nhận thấy được ánh mắt của Cố Dương.
Ánh mắt đó giống như đã nhìn thấu toàn bộ nội tình của mình, cũng khiến cho toàn thân Lâm Sơn không nhịn được mà run lên.
Nhưng chợt hắn trợn trừng đôi mắt giận dữ, hung hăng nhìn chằm chằm Cố Dương.
Ánh mắt hắn ta cũng đầy tức giận.
Cùng lúc đó.
Bạch lão cũng kinh hãi không ngớt.
Chẳng biết tại sao khi Cố Dương nhìn qua, hắn cảm thấy toàn thân mình đều bị nhìn sạch!
Tất cả nội tình trong mắt Cố Dương phảng phất không chút che giấu nào!
Nghĩ đến đây.
Bạch lão cực kỳ chấn động.
Nhưng chợt nhịn không được mà lắc thẳng đầu.
"Không có khả năng! Cố Dương này chẳng qua chỉ là một tiểu Thiên Kiêu Đông Hoang mà thôi!"
"Cho dù là Thánh cảnh cũng không cách nào nhìn thấu sự tồn tại của ta, một Đan Hư cảnh nho nhỏ như hắn sao có thể nhìn thấu lai lịch của ta?"
Nghĩ đến đây, tâm tình Bạch lão mới hơi chút tỉnh táo lại.
Mặc dù hắn có một cảm giác kỳ quái.
Nhưng có lẽ...
Chỉ là ảo giác mà thôi.
Một Đan Hư cảnh, làm sao có thể nhìn thấu bản thân?
Mà Cố Dương rất nhanh cũng thu hồi ánh mắt, không tiếp tục nhìn chằm chằm Lâm Sơn.
Điều này cũng chứng thực được suy nghĩ trong lòng Bạch lão.
Quả nhiên... chỉ là ảo giác!
Cùng lúc đó.
Một đám thiên kiêu khác sau khi nghe được Lâm Sơn giải thích.
Tuy rằng cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng cũng không biết là có chỗ nào không thích hợp, cũng không quá xoắn xuýt.
Rất nhanh, cũng không lâu lắm, tất cả thiên kiêu tham gia hội trà ở đây đều đã công bố ra toàn bộ số lượng võ kỹ Thiên cấp lĩnh ngộ trong vòng một canh giờ.
Căn cứ số lượng và trình độ lĩnh ngộ để tiến hành xếp hạng trước một trăm, top 100 thiên kiêu đương nhiên cũng xuất hiện.
Kết quả cũng không ngoài ý muốn.
Nam Bộ tam yêu, Khương Thái Sơ, Hoang Vực Tiết Vũ, Lâm Sơn đương nhiên đều thuận lợi tiến vào vòng thứ hai.
Mà xếp hạng đầu...
Tất nhiên chính là Cố Dương!
Dù sao...
Một canh giờ lĩnh ngộ một trăm bản võ kỹ cấp Thiên, cũng cải tiến toàn bộ thành võ kỹ cấp Vương.
Chỉ dựa vào điểm này đã không phải thiên kiêu nào khác có khả năng sánh bằng.
Thiên Cực Kiếm Hoàng tuyên bố Cố Dương đệ nhất.
Mọi người cùng với thiên kiêu đều nhìn chằm chằm Cố Dương.
Trong ánh mắt đầy sợ hãi và thán phục.
Giờ phút này, không ai lại đi chất vấn tên tuổi đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang của Cố Dương.
Dù sao...
Ngộ tính Cố Dương bày ra, quả thực là treo tất cả thiên kiêu ở đây lên đánh.
Mọi người đều phục.
Nào có dũng khí tiếp tục trào phúng ngộ tính của Cố Dương?
"Lần kiểm tra thứ nhất kết thúc tại đây, không thể tiến vào vòng thứ hai thì tự động rời đi đi!"
Thiên Cực Kiếm Hoàng chậm rãi khoát tay nói.
Nghe đến đó, không ít thiên kiêu không thể tiến vào vòng hai nhất thời nhịn không được cúi đầu xuống.
Lại càng có một ít thiên kiêu chỉ kém một hai quyển là có thể thành công tiến vào vòng thứ hai, hết sức hối tiếc.
Nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Rất nhanh, các thiên kiêu khác cũng rời khỏi.
Nguyên bản hiện trường còn có chút chen chúc, nhưng giờ phút này lại lộ ra hết sức trống trải.
Bởi vì hiện trường chỉ còn lại có một trăm người.
Mà một trăm người này đều là thiên kiêu!
Hơn nữa ngộ tính siêu phàm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận