Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 820 - Long Tượng Thí Thần Quyền! Một quyền đánh nát lão quái vật Thần cảnh (1)

"Đại hoàng tử điện hạ... Đã chết?"
"Chuyện này... sao có thể?"
"Tên kia không phải Vương Cảnh sao? Đại hoàng tử điện hạ chính là Chuẩn Thần đấy!"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Phía dưới, vô số người đều là nhịn không được mở to hai mắt nhìn, trên mặt tràn ngập khiếp sợ cùng khó mà tin nổi.
Ngay từ đầu sự chú ý của bọn họ đã bị hấp dẫn bởi cuộc chiến đấu giữa Đỗ Nguyệt Ngưng và lão tổ Thần Cảnh.
Không nghĩ tới Đại hoàng tử điện hạ đột nhiên xuất thủ với Cố Dương.
Càng làm cho bọn họ bất ngờ là Đại hoàng tử điện hạ, đúng là vẫn lạc ở trong tay nam tử kia!
Vô số người trợn mắt há hốc mồm.
Trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ cùng kinh sợ!
Rất hiển nhiên.
Nam tử này cũng không hề đơn giản!
Rõ ràng chỉ là Vương cảnh, lại có thực lực có thể trấn sát Chuẩn Thần!
Thật sự không thể khinh thường!
Cùng lúc đó, Đỗ Nguyệt Ngưng cùng lão giả Thần Cảnh ở bên cạnh cũng phát hiện điểm này.
Nhưng Đỗ Nguyệt Ngưng thì ngược lại không có bao nhiêu ngoài ý muốn.
Chỉ là Chuẩn Thần, ở trong tay Cố Dương tự nhiên cùng con sâu cái kiến không khác nhau.
Nhưng lão giả Thần Cảnh kia lại không khỏi trợn tròn mắt.
"Cái gì?"
"Hắn lại là..."
"Tiểu tử này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Thần sắc hắn cũng là nhịn không được ngưng tụ.
Trong lòng cũng vô cùng kinh hãi.
Mà Cố Dương sau khi nhẹ nhõm chém giết Hắc Nguyên Thần Chủ đương nhiệm.
Chính là thần sắc lạnh nhạt nhìn về hướng hoàng cung.
Rồi sau đó âm thanh bình tĩnh âm u truyền ra.
"Mấy lão già các ngươi còn muốn tiếp tục xem cuộc vui à?"
"Lăn ra đây nhận lấy cái chết đi."
Cố Dương lời này vừa nói ra khỏi miệng.
Càng khiến cho vô số người hít vào một hơi khí lạnh.
Tên gia hỏa này...
Quả thực càn rỡ đến không có giới hạn mà!
Chẳng qua lời Cố Dương nói, vẫn là có hiệu quả đấy.
Trong nháy mắt, tiếng nói của hắn vừa rơi xuống.
Một luồng khí tức kinh khủng từ nơi không xa truyền tới.
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, sắc trời cũng vì thế mà đột nhiên biến đổi, ảm đạm không ánh sáng.
Phảng phất như có một tầng hắc vụ bao phủ phía chân trời.
Mà cách đó không xa, một bóng người già nua rõ ràng đạp không mà đến.
Trong nháy mắt bóng người kia đến.
Phía dưới truyền đến từng đợt tiếng kêu gào.
"Là Thương Minh lão tổ!"
"Không nghĩ tới tiểu tử kia lại kinh động đến Thương Minh lão tổ."
"Thằng nhãi này đá phải tấm sắt rồi!"
"Thương Minh lão tổ nổi tiếng là thủ đoạn độc ác, người bị hắn nhìn chằm chằm đều không có kết quả gì tốt!"
"Đáng đời, ai bảo tiểu tử này càn rỡ như thế?"
Bọn hắn nghị luận ầm ĩ, kinh thán, đồng thời cũng là có chút hả hê nhìn Cố Dương.
Ai bảo ngươi là trước đó càn rỡ như vậy, lần này nhưng là dẫn tới đại phiền toái rồi đấy?
Chẳng qua ngay lúc bọn họ bức thiết nhìn về phía Cố Dương, muốn từ trên mặt Cố Dương nhìn ra vẻ hoảng sợ cùng sợ hãi.
Bọn hắn lại kinh ngạc vô cùng phát hiện Cố Dương không chỉ không có hoảng sợ cùng sợ hãi.
Thậm chí trên mặt còn có thêm một tia sát ý nồng đậm.
Ngay sau đó.
Cố Dương cười lạnh nói.
"Ồ?"
"Không ngờ lại là ngươi."
Cố Dương vừa dứt lời trong nháy mắt.
Cường giả Thần Cảnh được gọi là Thương Minh lão tổ cũng phải nhướng mày.
"Hửm?"
Sao thằng nhãi này có vẻ biết mặt của mình vậy?
Nhưng trong trí nhớ của hắn cũng không có nhân vật này.
"Đáng tiếc tại Huyền Minh đại lục, bản thể ngươi không thể hàng lâm, không thể giết ngươi, hiện tại... Chính là thời điểm thích hợp."
Cố Dương khẽ cười một tiếng, trong ánh mắt lại hiện ra một tia lăng lệ ác liệt.
Mà Cố Dương nói lời này làm vô số người phía dưới thần sắc mờ mịt ngây ngốc.
Không hiểu đây là ý gì.
Huyền Minh đại lục?
Đây không phải là hạ giới sao?
Thương Minh lão tổ đi xuống hạ giới?
Sao có thể như thế được!
Cường giả Thần Cảnh xuống hạ giới làm gì?
Mà lại cũng không thể đi được!
Trong lòng bọn họ không khỏi nghi hoặc muôn phần.
Nhưng Thương Minh lão tổ nghe được lời này của Cố Dương.
Nhưng là nhịn không được vô cùng rung động trợn tròn mắt.
Ánh mắt hắn ta lại hiện lên vẻ kinh hãi.
Tiểu tử này...
Chẳng lẽ thần niệm mình lưu lại ở Huyền Minh Đại Lục, chính là bị tiểu tử này xóa bỏ?
Không!
Điều đó không có khả năng!
Chỉ là Vương Cảnh, làm sao có thể xóa bỏ thần niệm của hắn?
Giờ phút này.
Trong lòng Thương Minh lão tổ tràn đầy không thể tin được.
Nhưng biểu cảm và thái độ của Cố Dương hôm nay... Cũng gần như là nói rõ cho hắn biết thần niệm của hắn, chính là bị Cố Dương xóa bỏ!
Mặc dù Thương Minh lão tổ vô cùng khó hiểu, Cố Dương rõ ràng chỉ là Vương cảnh, đến cùng là làm sao có thể xóa bỏ thần niệm của hắn.
Nhưng bất kể như thế nào, tên tiểu tử trước mắt này, không có gì bất ngờ xảy ra, chính là đầu sỏ khiến Hắc Nguyên thần triều bị tổn thất nặng nề!
Đã như thế cũng không còn gì để nói!
"Không nghĩ tới ngươi lại có thể đến Kiếm Vực!"
"Ngươi thật sự không tầm thường!"
"Nhưng ngươi vẫn còn quá trẻ!"
"Đã có năng lực phi thăng lên Thượng giới, nhưng lại không biết che dấu bản thân, đợi sau khi thực lực mạnh lên rồi mới tới báo thù. Thật sự ngu xuẩn!"
"Đương nhiên... chuyện này đối với ta tự nhiên là chuyện tốt!"
"Cũng giúp ta bớt đi rất nhiều phiền toái!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận