Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 258 - Sở Thần Tiêu khiêu chiến Cố Dương, đã từng là người đứng đầu vương triều Huyền Điểu (1)

Tất cả người xem đều ngơ ngác nhìn nhau.
Trong lòng bọn họ vô cùng chấn động, cũng không biết nói gì cho phải.
Dù sao, lấy thực lực Cố Dương biểu hiện ra, tuyệt đối có tư cách nói ra lời này.
Chỉ là chưa bao giờ phát sinh loại tình huống này, trước kia cũng có tồn tại thiên kiêu đến mức một bước này của Cố Dương.
Chỉ là không có người làm như vậy, cho nên mới có vẻ vô cùng chấn động!
Trên đài cao.
"Tiểu tử này... có chút thú vị."
Lão giả mặc áo tím lộ vẻ kinh ngạc, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Hiển nhiên, hắn ta không nghĩ tới Cố Dương sẽ làm vậy.
"Ha ha, ta thích tính cách của tiểu tử này, rất ngông cuồng!"
Lão giả bên hông buộc hồ lô rượu cũng nhếch miệng cười nói.
"Người trẻ tuổi mà, không khí thịnh thì còn gọi là trẻ tuổi sao?"
Lão giả áo lam cũng nhẹ nhàng vuốt qua chòm râu hoa râm của mình, hài lòng nói.
"Đã như vậy... Vậy thì cứ để cho hắn làm ẩu một lần là được."
Ba lão giả nghị luận với nhau một phen, sau đó dồn dập gật đầu.
Bọn họ không lựa chọn cắt đứt Cố Dương.
Nếu Cố Dương muốn đổi một phương thức khác, vậy cứ thuận theo hắn đi!
Dù sao cũng không ảnh hưởng tới kết quả.
Nhìn thấy ba vị lão giả đều ngầm đồng ý cho Cố Dương hành động.
Một đám thiên kiêu Huyền Điểu bảng đứng ở trên cầu thang cũng có chút chấn động.
Nhưng nếu ba vị này ngầm cho phép.
Vậy bọn họ tự nhiên cũng không có lý do để chần chờ.
Đương nhiên, đám thiên kiêu xếp hạng thấp hơn Mã Đằng không có can đảm tiến lên khiêu chiến Cố Dương.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người năm thiên kiêu đứng đầu.
Bọn họ cũng rất tò mò.
Rốt cuộc là vị thiên kiêu nào lại chọn cách khiêu chiến?
Dù sao lời này của Cố Dương không thể nghi ngờ chính là trực tiếp tuyên chiến với bọn họ.
Nếu như không ứng chiến...
Dù sao cũng có chút mất mặt.
Cốc Liên Tiếu xếp hạng năm có chút động tâm.
Hắn lại hồi tưởng lại bộ dáng thảm bại mới vừa rồi của Mã Đằng.
Hắn hơi chần chờ.
Lấy thực lực của hắn, hiện giờ Mã Đằng đều có thể uy hiếp đến hắn.
Huống chi Cố Dương có thể dùng một quyền đánh Mã Đằng trọng thương.
Sau một phen suy tư.
Hắn lắc đầu, không lựa chọn khiêu chiến.
Mà Diêu Tuyết làm người đứng thứ tư giờ phút này lại có chút rục rịch.
Thực lực của nàng không hề kém.
Bây giờ tự nhiên cũng muốn giao thủ thử một chút với Cố Dương.
Chỉ là nàng còn chưa kịp đứng ra.
Ngay sau đó, một bóng người cấp tốc từ trên cầu thang nhảy ra, trực tiếp rơi vào trên đài tròn.
"Huyền Điểu bảng đệ nhị, Sở Thần Tiêu."
Trên đài tròn.
Một gã thanh niên ôm quyền đứng đó.
Trong ánh mắt hiện ra chiến ý kinh người, ánh mắt nhìn chăm chú Cố Dương.
Nhìn thấy vậy.
Nhất thời không ít người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Chà... Ta cho rằng Cốc Liên Tiếu hoặc là Diêu Tuyết sẽ khiêu chiến, không nghĩ tới, Sở Thần Tiêu thế mà lại ra sân?!"
"Sở Thần Tiêu chính là thiên kiêu đệ nhị Huyền Điểu bảng, thiên phú thực lực gần bằng Diệp Khuynh Thành đệ nhất."
"Đúng vậy, lúc Diệp Khuynh Thành còn chưa xuất thế... Sở Thần Tiêu chính là thiên kiêu số một của Huyền Điểu Vương triều chúng ta mà!"
"Không nghĩ tới Sở Thần Tiêu lại lựa chọn ra tay nhanh như vậy, Cố Dương cũng coi như hết sức vinh hạnh đi."
Đối với việc người ra mặt là Sở Thần Tiêu.
Mọi người trong vương triều Huyền Điểu Vương xung quanh đương nhiên đều biết.
Bọn họ cũng hiểu rõ thực lực của Sở Thần Tiêu mạnh mẽ cỡ nào!
Mặc dù yếu hơn Diệp Khuynh Thành một đầu, nhưng tất cả thiên kiêu đều dưới hắn ta.
Đều là bị hắn ép tới không thể ngẩng đầu lên được!
Hắn đã từng là thiên kiêu hàng đầu của Huyền Điểu vương triều, không ai có thể sánh vai!
Có điều một năm trước, Sở Thần Tiêu mới hai mươi lăm từng đánh một trận với Diệp Khuynh Thành độ hai mươi tuổi.
Khi đó cái danh thiên kiêu đệ nhất vương triều Huyền Điểu kia của hắn đã bị Diệp Khuynh Thành dễ dàng cướp đi.
Trong lòng của hắn tất nhiên là vô cùng không phục.
Vì vậy hắn chọn một cơ hội, lựa chọn khiêu chiến Diệp Khuynh Thành.
Mà trận quyết chiến kia, người biết được cũng không nhiều.
Nhưng tất cả mọi người đều biết rõ hắn đã thất bại!
Sở Thần Tiêu thất bại!
Hơn nữa còn thất bại rất thảm hại!
Sau đó Sở Thần Tiêu triệt để chán chường, một tấm lòng tu đạo suýt chút nữa tổn hại!
Thời gian một năm này.
Huyền điểu vương triều thiên kiêu không ngừng xuất hiện.
Thậm chí có thiên kiêu suýt nữa uy hiếp đến vị trí thứ hai của hắn.
Nhưng thiên kiêu như Sở Thần Tiêu, mặc dù suy sụp một năm, không có chút tiến bộ nào.
Nhưng bảo tọa vẫn vững vàng ở đó!
Đây cũng chính là chỗ mạnh mẽ của Sở Thần Tiêu!
"Xem ra hắn đã đi ra."
Trên đài cao.
Sau khi lão giả mặc tử bào nhìn thấy Sở Thần Tiêu chủ động nghênh chiến, trong đôi mắt đục ngầu của lão ta lóe ra quang mang nhàn nhạt.
"Thần Tiêu có thiên phú cường hãn, cho dù ở trong hoàng triều Đại Viêm cũng có thể tính là người nổi bật, chỉ tiếc là... Đời này xuất hiện một vị Diệp Khuynh Thành càng thêm yêu nghiệt hơn."
"Đúng vậy, nhưng hắn có thể đi ra... đối với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, có lẽ hắn có thể nhờ vào đó tiến thêm một bước cũng không chừng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận