Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 407 - Bảy thành Trảm Thiên Áo Nghĩa, chấn động toàn trường, Một kiếm bại Vưu Phong! Tương lai Cố Dương nhất định thành Hoàng (3)

Bọn hắn lại càng không nhịn được thất thanh hô lên!?
Nói thật, sự kỳ vọng của bọn họ đối với Cố Dương đã tính là vô cùng cao thâm.
Điểm này từ việc bọn họ cảm thấy Vưu Phong không phải là đối thủ của Cố Dương là có thể nhìn ra được.
Nhưng...
Từ lúc Cố Dương thể hiện ra đại thành Trảm Thiên áo nghĩa.
Bọn hắn mới phát hiện ra bọn hắn vẫn quá coi thường, quá đánh giá thấp ngộ tính của Cố Dương rồi!
"Mười bảy tuổi lĩnh ngộ đại thành thuộc tính áo nghĩa, hơn nữa còn là tuyệt phẩm áo nghĩa!"
Hà Thanh Huyền nhịn không được hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Lạc Cửu Thiên.
"Lạc huynh, loại chuyện này, ngươi đã từng thấy chưa?"
Nét mặt già nua của Lạc Cửu Thiên giờ phút này cũng tràn đầy rung động.
Hắn nghe thấy Hà Thanh Huyền hỏi, chậm rãi lắc đầu.
"Đừng nói là ta chưa từng thấy qua, bên trong dòng chảy lịch sử mấy trăm vạn năm của Thanh Vực... Trước hai mươi tuổi chưa từng có người nào có thể lĩnh ngộ ra được áo nghĩa thuộc tính đại thành! Chứ đừng nói Cố Dương ở độ tuổi mười bảy đã là lĩnh ngộ, hơn nữa lĩnh ngộ... mẹ nó còn là tuyệt phẩm áo nghĩa!"
Ngữ khí Lạc Cửu Thiên không khỏi biến đổi có chút kích động, thậm chí còn mang theo một tia run rẩy!
Không chỉ là Đại Viêm Hoàng Triều, thậm chí còn bao quát toàn bộ Thanh Vực vào trong đó.
Lịch sử mấy trăm vạn năm như đến nay đều tìm không ra một vị thiên kiêu trên phương diện ngộ tính có thể sánh ngang với Cố Dương!
Mười bảy tuổi lĩnh ngộ áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm đại thành, ngộ tính này thật sự là người có thể có được sao?
Ngực của Hà Thanh Huyền và Lạc Cửu Thiên không ngừng phập phồng, hiển nhiên cũng kinh hãi vì chuyện này, kích động khó hiểu!
Giờ phút này.
Tất cả mọi người trừng mắt nhìn lên trên bệ đá.
Ngay khoảnh khắc sau.
Hai đạo kiếm khí ác liệt hoàn toàn bất đồng va chạm vào nhau!
Kết quả, cũng không ngoài ý liệu, một kiếm chí cường này của Vưu Phong dưới một kiếm của Cố Dương, giống như một tờ giấy trắng vậy.
Trong nháy mắt bị chặt đứt!
Chợt, kiếm khí vô cùng kinh khủng kia thế đi không giảm, thẳng đến chỗ Vưu Phong.
Khí tức kinh khủng càng khiến không gian phong tỏa xung quanh không ngừng rung động.
Mà Vưu Phong thì đang nhìn kiếm khí khủng bố trước mặt, sắc mặt tái nhợt.
Xuy!
Kiếm khí đánh xuống.
Tuy nhiên khí tức của Vưu Phong đã cực kỳ yếu ớt.
Không còn sức chống cự nữa!
Chẳng qua loại thiên kiêu giống như hắn, đều sẽ có át chủ bài bảo mệnh!
Leng keng... Leng keng...!
Một đạo bạch quang thình lình hiện lên ở trên thân Vưu Phong.
Rặc rặc rặc!
Nhưng kiếm khí đụng vào bạch quang trong nháy mắt.
Luồng sáng trắng trực tiếp vỡ vụn.
Chẳng qua ngay sau đó, lại có từng đạo bạch quang nổi lên.
Sau đó trực tiếp bị kiếm khí khủng bố phá hủy.
Ước chừng sau khi xuất hiện hơn năm mươi đạo bạch quang, rốt cục đã làm hao tổn đại bộ phận kiếm khí kia.
Mà luồng bạch quang kia cũng không còn hiện ra nữa!
Ầm ầm!
Kiếm khí còn lại cuối cùng vẫn như cũ rơi vào trên thân Vưu Phong.
Lực lượng kinh khủng, cũng chấn động khiến trong miệng không ngừng phun ra máu tươi!
Mà Linh kiếm ngăn trước ngực của hắn, giờ phút này phát ra một tiếng kêu thê lương, chợt bắn ra ngoài!
Một lỗ hổng to như vậy rõ ràng xuất hiện trên Linh kiếm!
Về phần Vưu Phong, đã bị lực lượng khủng bố chấn động, trực tiếp bị đẩy ra bên ngoài sân đấu.
Hắn nửa quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch.
Hắn nhìn thanh linh kiếm cắm ở trong lòng đất.
Nhìn lỗ hổng trên linh kiếm, nội tâm chấn động vô cùng.
"Áo nghĩa thuộc tính kinh khủng cỡ nào chứ!?"
"Lại có thể mạnh mẽ như vậy, ngay cả linh kiếm thượng phẩm... Đều là nứt vỡ ra!?"
Hắn ta há hốc miệng nhưng một câu cũng không thể nói ra.
Vưu Phong cố nén cơn đau trên người đứng dậy, chợt chắp tay về phía Cố Dương.
"Ta thua rồi!"
Tâm phục khẩu phục!
Hoàn toàn không có chút bất phục nào!
Ở phương diện kiếm đạo hắn ta hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Dương!
"Trên kiếm đạo, phóng tầm mắt khắp toàn bộ Thanh vực, không người nào có thể sánh ngang với ngươi!?"
Cuối cùng, sau khi Vưu Phong nói ra những lời này, xoay người chính là đi tới góc, chậm rãi chữa thương.
Mà câu nói này, cũng khiến cho toàn trường chấn động.
Đại bộ phận mọi người lúc này mới chậm rãi lấy lại tinh thần.
Thần sắc chấn động nhìn Cố Dương.
"Tuy rằng câu nói này có chút càn rỡ quá mức, nhưng... Ta rất tán đồng!"
"Ta đây cũng vậy!?"
"Thiên phú kiếm đạo của Cố Dương, quả thực không phải là người!?"
"Tuyệt phẩm thuộc tính áo nghĩa đại thành... Trong toàn bộ thế hệ trẻ tuổi Thanh vực ai có thể so sánh được?!"
"Vưu Phong, thua không oan!"
"Vưu Phong tuy mạnh, nhưng đáng tiếc... Cố Dương người mà y phải đối mặt còn mạnh hơn! "
Giờ phút này.
Tất cả mọi người đều cảm khái vô cùng, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng tràn ngập sự kính ngưỡng cùng sùng bái!
Trải qua lần này, thực lực của Cố Dương đã hoàn toàn được tất cả mọi người tán thành, không ai lại đi trào phúng Cố Dương chỉ có mười bảy tuổi!
Không ai dám đi trào phúng Cố Dương chỉ có Nguyên Hải cảnh!
Dù sao hiện giờ Cố Dương đã đánh bại Vưu Phong đứng thứ hai trên Thanh Huyền bảng!
Đang đứng trên đầu hắn...
Dĩ nhiên chỉ có vị Đại Viêm thái tử kia... Một mình Lạc Viêm Thiên mà thôi!
Nghe được tiếng nghị luận chung quanh.
Giờ phút này Lạc Viêm Thiên cũng im lặng không nói gì.
Đối với loại đánh giá này, hắn tự nhiên cũng không còn gì để nói.
Trong lúc mọi người đang cảm khái.
Trên bầu trời, hai vị cường giả Vương cảnh Hà Thanh Huyền cùng Lạc Cửu Thiên không nhịn được tâm tình kích động trong lòng nữa, đều đứng ra, phát ra từng đợt cười to!
"Ha ha ha! Tốt! Thật tốt lắm Cố Dương!?"
"Ngộ tính yêu nghiệt như vậy, có tư chất Hoàng cảnh!?"
"Cả Thanh Vực này không ai sánh được với ngươi! Chỉ cần có đủ tài nguyên, thành Vương chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian, tương lai... Ngươi nhất định có thể bước vào Hoàng Cảnh!?"
Giọng điệu của hai người cũng tràn ngập kích động.
Mà nghe thấy hai vị cường giả cảnh giới Đại Vương đánh giá như thế.
Tất cả thiên kiêu xung quanh đều bị rung động đến trợn mắt há mồm.
Đánh giá này...
Không khỏi cũng quá kinh khủng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận