Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 458 - Thiên Ma Long Tượng Quyền! Rút máu lấy xương (3)

Mặc dù nghi hoặc trong lòng, nhưng nàng vẫn làm theo.
Dù sao hiện tại người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Chờ nàng ta làm tốt tư thế, sắc mặt cũng bắt đầu đỏ lên.
Lại thấy Cố Dương không nhúc nhích.
"Còn muốn ta làm gì?"
Tuyết Băng Linh lại hỏi.
"Những thứ này là đủ rồi."
Khóe miệng Cố Dương hiện ra một nụ cười nghiền ngẫm.
Ngay khoảnh khắc sau.
Tuyết Linh dường như nghĩ tới điều gì, con mắt mở to, lập tức muốn khôi phục lại bình thường, nhưng lúc này nàng lại hoảng sợ phát hiện ra.
Chính mình...
Vậy mà không cách nào khống chế thân thể của mình.
Giống như chung quanh có một tầng không gian vô hình đang hạn chế cơ thể nàng.
"Cố Dương! Ngươi có ý tứ gì! Ngươi muốn làm gì?"
Tuyết Băng Linh luống cuống.
Vội vàng phát ra thanh âm bén nhọn, hô lớn.
Nhưng Cố Dương lại không để ý đến ý tứ của nàng, mà vẫy vẫy tay với Diệp Khuynh Thành đang trốn ở một bên.
Diệp Khuynh Thành thấy vậy cũng là nghi hoặc tiến lên phía trước.
"Phu quân, chàng đây là..."
Diệp Khuynh Thành liếc qua, giờ phút này tư thái đứng ngược trên không trung có chút kỳ quái, trong lúc nhất thời cũng không hiểu Cố Dương muốn làm gì.
Hắn không khỏi có chút nghi hoặc hỏi.
"Như vậy càng tiện rút máu lấy xương."
Cố Dương nhếch miệng cười.
Sau đó ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái.
Phốc!
Chỉ thấy nơi cổ của Tuyết Băng Linh lập tức hiện ra một lỗ máu.
Khoảnh khắc lỗ máu xuất hiện.
Máu tươi phun ra liên tục!
Sau đó Cố Dương khẽ vẫy tay, một đạo Kiếm Cương thình lình phóng ra, thuận theo lỗ máu kia chui vào cổ Tuyết Băng Linh.
Sau đó "bụp" một tiếng.
Một đoạn xương cột sống băng hàn trắng như tuyết trực tiếp bị Cố Dương rút ra.
Mà giờ khắc này, trên mặt Tuyết Băng Linh đã tràn đầy đau khổ và hoảng sợ.
Nàng chính là cường giả Sinh Tử cảnh, có bị rút máu lấy xương cũng có thể bảo trì tính mạng không cần lo.
Nhưng Cố Dương, lại lấy Cực Hàn Ngọc Cốt trong cơ thể nàng!
Đây chính là vật mấu chốt nhất ẩn chứa Thiên Hàn Huyền Thể đó.
Nếu như bị lấy đi, mặc dù nàng may mắn còn sống sót...
Thiên phú cũng sắp hoàn toàn rơi xuống phàm trần.
Không thể nghi ngờ chính là như những người bình thường.
Nàng làm sao có thể tiếp thu?
"Cố Dương! Trả lại Thiên Hàn Cốt cho ta!"
Lúc này Tuyết Băng Linh bộc phát ra ý lạnh thấu trời, trong tay rõ ràng là nắm một khối ngọc thạch.
Nhìn thấy vậy, lông mày Cố Dương chau lên.
Đồ chơi này có chút quen mắt.
Sau đó không đợi Tuyết Băng Linh bóp nát ngọc thạch nữa.
Ánh mắt Cố Dương ngưng lại.
Rẹt!
Một đạo kiếm cương lăng lệ trực tiếp xuyên thủng mi tâm của Tuyết Băng Linh.
Tuyết Băng Linh ngay cả thời gian phản ứng cũng không kịp, chết ngay tại chỗ.
Mà khối ngọc thạch trong tay nàng, cũng được Cố Dương nắm ở trong tay.
"Là một đạo ý niệm của Băng Tuyết Thánh Chủ sao?"
"Phu quân, thế này..."
Diệp Khuynh Thành hoàn toàn choáng váng.
Tuyết Băng Linh cứ chết như vậy?
Hơn nữa quá trình có vẻ hơi kỳ lạ.
Nàng có chút không hiểu.
Nếu như Cố Dương có năng lực trực tiếp miểu sát Tuyết Băng Linh, vì sao phải tốn nhiều công sức như vậy đi trêu đùa Tuyết Băng Linh chứ?
Cố Dương hiển nhiên cũng nhìn ra nghi hoặc của Diệp Khuynh Thành.
Hắn không khỏi khẽ cười một tiếng giải thích nói.
"Thiên Hàn Cốt này chỉ có thể lấy ra khi ả còn sống, nếu giết ả rồi mới lấy, hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều."
"Đến đây đi, ta đến thay ngươi chuyển khối Thiên Hàn cốt này, nếu như được tiếp xúc trên người ngươi, ngươi liền có thể thức tỉnh Thiên Hàn Huyền Thể, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều."
Đây cũng là điều tra của Cố Dương thông qua năng lực nhìn thẳng số mệnh.
Cho nên mới có một màn vừa rồi.
Nếu không phải vì đoạn Thiên Hàn Cốt này, Cố Dương lười tốn nhiều công sức, sớm đã một quyền giết chết Tuyết Băng Linh.
"Cái này... Phu quân, cái này quá quý trọng, vẫn là để chàng dùng đi!"
Diệp Khuynh Thành nghe đến đó, lập tức liên tục lắc lắc cái đầu nhỏ.
"Ta lấy cũng vô dụng, nhưng Thiên Hàn Huyền Thể này cùng ngươi thập phần xứng đôi."
"Còn về quý trọng gì đó... Ngươi đều là của ta, thì có cái gì mà không được?"
"Phu quân của nàng sau này sẽ càng ngày càng mạnh, nếu như muốn đuổi kịp bước chân của ta mà nói không cố gắng thì không được nha."
Cố Dương mỉm cười.
Nghe được lời cuối cùng của Cố Dương, Diệp Khuynh Thành lập tức cũng trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Phu quân... chàng nói đúng!"
Vốn dĩ Diệp Khuynh Thành còn muốn từ chối.
Dù sao Thiên hàn huyền thể thật sự quá quan trọng.
Nhưng Cố Dương nói như vậy, cũng là chạm đến điểm yếu của nàng.
Nếu lúc trước nàng đủ thực lực, cũng không đến mức rơi vào hiểm cảnh, còn làm phu quân lo lắng.
Cho nên...
Nàng cần phải đề thăng bản thân, khiến bản thân không ngừng mạnh lên, lúc này mới có thể đuổi kịp bước chân của phu quân!
"Ta hiểu rồi phu quân! Đến đi!"
Diệp Khuynh Thành lập tức nhắm mắt lại, ngẩng đầu, lộ chiếc cổ trắng ngần.
"Thả lỏng một chút, không phiền toái như vậy."
Cố Dương mỉm cười.
Tâm thần cứng đờ.
Rẹt!
Xoẹt xoẹt!
Xoẹt xoẹt!
Chỉ nghe thấy hai tiếng "tọc" thanh thúy vang lên.
Thiên Hàn Cốt trong tay Cố Dương rõ ràng đã biến mất.
Thay vào đó chính là một đoạn xương sống thông thường khác.
"Được rồi."
"Xong rồi?"
Diệp Khuynh Thành nghe được lời của Cố Dương, không khỏi kinh ngạc mở to mắt.
Sau đó theo bản năng sờ lên cái cổ trắng ngần của mình.
Không có vết thương ư?
"Phu quân, sao lại như vậy?"
Diệp Khuynh Thành ngây ngẩn cả người.
Lúc trước thấy Cố Dương lấy Thiên Hàn Cốt nên đã đem cổ Tuyết Linh xuyên thủng rồi mới lấy ra.
Sao bây giờ Cố Dương không làm nàng bị thương lại trực tiếp thay xương rồi?
"Đây chính là bản lĩnh của phu quân ngươi, không nên nghĩ quá nhiều, hôm nay hàn cốt vừa mới thay chủ, còn cần ngươi thích ứng, cũng cần ngươi dùng chân nguyên uẩn dưỡng, nhanh chóng luyện hoá nó đi.” Cố Dương mỉm cười, chính là vẫy vẫy tay không giải thích.
"Phu quân nói rất đúng!"
Nghe vậy, khuôn mặt Diệp Khuynh Thành cũng nghiêm lại, vội vàng ngồi xếp bằng.
Bắt đầu luyện hóa Thiên Hàn Cốt.
Cố Dương thì là hộ pháp cho nàng.
Nếu muốn lấy Thiên Hàn Cốt trong cơ thể của Tuyết Băng Linh thì đúng là không cần tốn quá nhiều công sức.
Dù sao hắn nắm giữ không gian lĩnh vực.
Hắn trực tiếp thông qua Không Gian Chi Lực chuyển một hai cục xương ra ngoài vô cùng dễ dàng.
Nhưng điều kiện tiên quyết là...
Đối phương không thể có bất cứ phòng bị gì.
Cho nên hắn sẽ không dùng lực lượng không gian để di chuyển.
Mà là trực tiếp bạo lực lấy xương.
Nhưng đối với Diệp Khuynh Thành, dĩ nhiên hắn ta không nỡ để lại vết thương dưới cổ trắng muốt của Diệp Khuynh Thành.
Hơn nữa tất nhiên Diệp Khuynh Thành sẽ không có bất kỳ phòng bị nào đối với mình.
Hoán cốt tự nhiên phi thường dễ dàng.
Cố Dương cảm khái, lấy ra khối ngọc thạch trong tay Tuyết Băng Linh lúc trước.
Tâm niệm vừa động.
Hắn trực tiếp sửa đổi nó đến trăm vạn năm trước.
Rẹt yêu!
Ngọc thạch trong nháy mắt bị chôn vùi trong dòng sông thời không.
Đạo ý niệm ẩn chứa trong đó cũng tan thành mây khói.
Thấy vậy Cố Dương mới cúi đầu nhìn về phía Diệp Khuynh Thành.
"Không biết dung hợp luyện hóa Thiên Hàn Cốt, thức tỉnh Thiên Hàn Huyền Thể, thực lực Khuynh Thành có thể tăng lên bao nhiêu?"
Mà đúng lúc này.
Ngay lối vào Thanh Thiên sơn mạch, lại một lần nữa trở nên náo nhiệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận