Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 585 - Cố Dương, ngươi nguyện bái ta làm thầy sao? (1)

Hà Thanh Huyền bị dọa sợ.
Bởi vì...
Hắn rõ ràng cảm giác được trên người Cố Dương có một cỗ uy hiếp cực hạn!
Nếu hắn chiến đấu với Cố Dương mà nói, hắn thậm chí cảm giác mình sẽ bị Cố Dương treo lên đánh!
"Chuyện này..."
Hà Thanh Huyền choáng váng.
Cố Dương vừa mới đột phá Sinh Tử cảnh... Chẳng lẽ liền có thể cùng Vương cảnh phân cao thấp?
Chuyện này không thể nào chứ?
Có lẽ chỉ là ảo giác của bản thân?
Mà ngay khi Hà Thanh Huyền đang suy nghĩ.
Cố Dương lại không để ý những thứ này, mà là nhàn nhạt nói: "Cung chủ, ta bế quan đã kết thúc, đã đến lúc trở về rồi."
"Ồ ồ, nói cũng đúng."
Hà Thanh Huyền nghe được Cố Dương nói, lúc này mới kịp phản ứng, liên tục gật đầu.
"Chẳng qua trước lúc đó phải đi báo cho Thiên Cực Kiếm Hoàng tiền bối một tiếng."
"Ừm."
Hà Thanh Huyền nhẹ gật đầu, trong lúc bất tri bất giác, địa vị chủ đạo dần dần nghiêng về phía Cố Dương.
Thậm chí ngay cả bản thân Hà Thanh Huyền cũng không ý thức được điểm này.
Ngay sau đó Cố Dương liền dắt Sở Linh Nhi cùng Hà Thanh Huyền cùng đi tìm Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Thời khắc này Thiên Cực Kiếm Hoàng đang ngồi ngay ngắn trước bàn dá, đánh cờ với một vị cường giả Hoàng cảnh khác.
"Ha ha, Thiên Cực, kỳ nghệ của ngươi vẫn thối như trước nha."
Tên cường giả Hoàng cảnh kia trên mặt mang theo một tia cười khẽ, chậm rãi hạ xuống một quân cờ.
Mà người này vừa hạ cờ, thế cục trên bàn cờ lập tức nghiêng về vị cường giả Hoàng cảnh kia.
"Hízz..."
Thấy vậy, Thiên Cực Kiếm Hoàng lập tức vò đầu.
Nhìn dáng vẻ vị Thiên Cực Kiếm Hoàng này tuy từ trước đến nay là người có thực lực đứng đầu, nhưng về phương diện đánh cờ thực sự là không có thiên phú gì.
Thuộc về vừa gà vừa thích chơi.
Rất rõ ràng, ván cờ này, hắn đã thua.
Nhưng mặt mũi của hắn lại rất tốt.
Không muốn cứ như vậy nhận thua.
Vậy cũng quá mất mặt.
Cũng may đúng lúc này, bọn người Cố Dương đến.
Nhìn thấy Cố Dương đến.
Thiên Cực Kiếm Hoàng lập tức đứng dậy, khí tức ba động, trực tiếp "Không cẩn thận" đánh đổ ván cờ.
"A, xin lỗi, thật có lỗi, không cẩn thận."
Thiên Cực Kiếm Hoàng thấy vậy, nhất thời cười tủm tỉm xin lỗi tên Hoàng cảnh kia.
Nhìn thấy thế, tên cảnh kia cũng không khỏi trợn trắng mắt.
Đã sớm quen với hành động vô lại của Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Chẳng qua hắn cũng không thèm để ý điểm này, ánh mắt lại nhịn không được nhìn về phía Cố Dương.
"Xem ra vị truyền kỳ này càng thêm khủng bố nha!"
Hắn thì thào nói.
Nghe đến đây, vẻ mặt Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng không khỏi cứng đờ.
Hắn gật đầu một cái, đi ra phía trước.
"Cố Dương, xem ra ngươi đã hoàn toàn xuất quan rồi."
Trên mặt Thiên Cực Kiếm Hoàng mang theo nụ cười.
Hà Thanh Huyền vội vàng chắp tay hành lễ.
Cố Dương cũng hơi khom người.
"Đúng vậy, Kiếm Hoàng tiền bối, vẫn nhờ truyền thừa và phòng bế quan của ngài, nếu không thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ."
Cố Dương cười nói, cũng rất nể mặt Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Nghe vậy, Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng phi thường cao hứng.
Sau đó khoát tay áo.
"Ha ha, những thứ này chỉ là thuận tay mà làm mà thôi."
"Định trở về?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng lại hỏi.
"Đúng vậy, dù sao ta và Viện trưởng rời đi cũng đã được một khoảng thời gian, giờ cũng là lúc phải về rồi, dù sao nếu có thời gian nữa thì phải chuẩn bị cho cuộc thi đấu vạn vực."
Cố Dương khẽ gật đầu đáp.
"Nói cũng đúng, Vạn vực đại bỉ... Cố Dương, ta rất chờ mong biểu hiện của ngươi lúc đó!"
Ánh mắt Thiên Cực Kiếm Hoàng lập loè chờ mong.
"Đa tạ."
Cố Dương chắp tay.
"Đúng rồi, tin tức ta đưa truyền thừa cho ngươi...Nhưng mà đưa tới không ít đạo chích, mặc dù bọn chúng không dám ra tay với ngươi ở Thiên Cực Thành, nhưng nếu ra khỏi Thiên Cực Thành, nói không chừng còn có mấy tên gia hỏa đang núp trên đường trở về của các ngươi, bất cứ lúc nào cũng sẽ ra tay với các ngươi."
"Có cần ta tiễn các ngươi một đoạn không?"
"Dù sao ta cũng là chủ nhà, đương nhiên không thể để khách nhân của ta bị uy hiếp..."
Thiên Cực Kiếm Hoàng khẽ cười nói, dĩ nhiên không coi Cố Dương là vãn bối, càng giống đối đãi như là ngang hàng.
Nghe vậy, Hà Thanh Huyền cũng chấn động không ngừng.
Thiên Cực Kiếm Hoàng đại nhân... Thế mà lại chủ động yêu cầu đưa tiễn bọn họ một đoạn đường?
Việc này không khỏi khiến hắn có chút thụ sủng nhược kinh.
Mà Cố Dương bên kia nghe vậy, cũng không khỏi sửng sốt một chút.
Hiển nhiên không ngờ Thiên Cực Kiếm Hoàng lại nói như vậy.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ một phen, Cố Dương cũng cười khẽ một tiếng lắc đầu.
"Đa tạ ý tốt của Kiếm Hoàng tiền bối, có điều vãn bối cũng không e ngại điều gì."
"Bọn hắn không đến còn tốt, nếu thật sự muốn ra tay với ta... Vậy ta cũng sẽ không khách khí."
Nghe được lời nói tràn đầy tự tin của Cố Dương.
Thiên Cực Kiếm Hoàng lập tức kinh ngạc vô cùng.
Nhưng hắn cẩn thận đánh giá Cố Dương.
Đúng là nhìn không thấu tu vi của Cố Dương bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận