Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 292 - Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật! Áo nghĩa không gian! Ý cảnh Vận Mệnh (2)

Nhưng lần này...
Tình huống lại là xảy ra biến hóa!
Sau khi sửa chữa xong, còn không đợi Cố Dương phản ứng lại, một cỗ tri thức kỳ dị liền mãnh liệt ùa vào trong đầu.
Xung kích khiến Cố Dương trở tay không kịp.
Suýt nữa bị chấn lật qua.
Cũng may hắn phản ứng nhanh chóng, lập tức ngồi xếp bằng xuống.
Tâm thần ngưng tụ, vội vàng tra xét.
Không xem còn không biết, vừa nhìn là giật nảy mình!
Cố Dương xem xong, tròng mắt cũng nhịn không được sắp trừng ra rồi.
Sau khi sửa đổi lá vận mệnh, năng lực nhìn thẳng số mệnh và khống chế khí vận đều được tăng lên!
Cụ thể tăng lên đến loại trình độ nào thì cũng chỉ có thể tự thử mới nhìn ra được.
Nhưng điều này cũng không quan trọng.
Mấu chốt chính là...
Trong mười vạn năm hối ngộ.
Hắn rõ ràng đã lĩnh ngộ được một đạo ý cảnh hoàn toàn bất đồng!
Mà đạo ý cảnh này có tên là... Vận Mệnh!
"Ý cảnh vận mệnh viên mãn..."
Cố Dương há hốc mồm.
Nếu nói thời gian và không gian chính là một trong những năng lực cao cấp nhất.
Vậy vận mệnh kia... Không thể nghi ngờ, chính là năng lực bá đạo nhất trong thế gian này!
Bởi vì vạn vật trên thế gian đều không thể nào thoát khỏi hai chữ Vận Mệnh.
Tất cả mọi người đều có vận mệnh riêng của mình, vạn vật muôn dân trăm họ đều như thế!
Mà hắn càng là trong thời gian mười vạn năm tham ngộ Vận Mệnh Diệp.
Ngộ được vận mệnh!
Hơn nữa còn là ý cảnh vận mệnh viên mãn!
Sau khi đơn giản tìm hiểu một phen, Cố Dương nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.
Bá đạo!
Quả thực bá đạo tới cực điểm!
Năng lực Ý Cảnh của Mệnh Vận rất đơn giản.
Nó có thể giúp bản thân cắt đứt vận mệnh vạn vật!
Nhỏ thì từng cọng cỏ, lớn thì vạn vật muôn dân trăm họ đều có thể chặt đứt!
Đương nhiên.
Đây chỉ là chứng tỏ ý cảnh của Mệnh Vận thật bá đạo.
Nhưng muốn sử dụng...
Gánh nặng tiêu hao cũng vô cùng kinh khủng!
Sử dụng ý cảnh Vận Mệnh chặt đứt vận mệnh là cần tiêu hao linh hồn lực!
Thực lực mục tiêu chém đứt càng mạnh thì tiêu hao lại càng cao!
Cố Dương đại khái cảm ngộ một chút.
Với linh hồn lực hiện giờ của hắn...
Biến ý cảnh của Vận Mệnh thành lá bài tẩy thích hợp hơn.
Còn về việc thường ngày lấy ra, thỉnh thoảng dùng một chút thì không chịu nổi tiêu hao.
"Hơn nữa lúc này chỉ mới là ý cảnh Vận Mệnh viên mãn, trên ý cảnh... còn có áo nghĩa, nếu có thể lĩnh ngộ áo nghĩa Vận Mệnh."
Cố Dương nỉ non đến đây, ngữ khí không khỏi dừng lại một chút.
Không dám tưởng tượng tiếp nữa!
"Nhưng mặc kệ như thế nào... Đây thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn nha!"
Cố Dương vui mừng vô cùng.
Không ngờ sửa chữa lá vận mệnh lại có thu hoạch như vậy.
Hưng phấn một đoạn thời gian rất dài, Cố Dương mới hơi tỉnh táo lại.
Lại suy tư.
"Kế tiếp chính là tu vi..."
"Chẳng qua ở trong Huyền Điểu vương triều trực tiếp tăng lên tu vi, không khỏi quá mức rêu rao khắp nơi."
Cố Dương cũng không ngốc.
Cao thủ trong Huyền Điểu vương triều này nhiều như mây.
Không chỉ là Sinh Tử cảnh, thậm chí còn có thể cất giấu lão quái vật Vũ Hóa cảnh, nếu như mình bị phát hiện có thể điên cuồng đột phá, không chừng sẽ phát sinh phiền toái gì đó.
Ý cảnh áo nghĩa đơn thuần ngược lại không có ảnh hưởng gì.
Cho dù tự mình tìm hiểu, nhưng biểu hiện bên ngoài cũng không nhìn ra được.
Trừ khi chính mình chủ động bộc phát ra.
Nhưng nếu là tu vi...
Một khi sửa chữa, động tĩnh kia trước mặt cường giả Đan Hư cảnh chính là ngọn đèn sáng chỉ đường trong bóng tối!
Thể hiện rõ ra nói cho người khác rằng hắn đang điên cuồng đột phá!
Tình huống này đối với hắn mà nói cũng không phải chuyện tốt.
Bão Nguyên cảnh còn tốt, trực tiếp sửa chữa tu vi khiến cho động tĩnh đột phá cũng không lớn.
Nhưng Nguyên Hải Cảnh không thể làm được.
Cho nên sau một phen suy tư.
Cố Dương vẫn tạm thời từ bỏ sửa chữa tu vi.
"Chờ sau này có cơ hội lại trực tiếp sửa chữa đi."
Chờ nội tình sung túc lại sửa chữa, với loại ý nghĩ này, hắn hiển nhiên trực tiếp buông tha sửa chữa bây giờ.
Dù sao bất luận tăng cường nội tình như thế nào, tăng thêm thiên tư thế nào, cũng không cải biến được sự thật sau đó không thể trực tiếp đột phá đến cảnh giới kế tiếp.
Nhưng thiên tư vẫn cần tiếp tục tăng lên.
Nếu không, coi như hiện tại mình trực tiếp đột phá tới Nguyên Hải cảnh tầng mười ba, cũng không cách nào thuận lợi đột phá đến Đan Hư cảnh!
Đột phá cũng cần thiên tư căn cốt!
Nghĩ đến điều này, Cố Dương cũng không có ý định tiếp tục sửa đổi.
Hắn chậm rãi đứng dậy hoạt động gân cốt một phen.
Chợt Cố Dương mở cửa ra, dự định ra ngoài tùy tiện dạo chơi.
Nhưng đúng lúc này, hắn nghe thấy từng đợt thanh âm ầm ĩ.
Không khỏi nghiêng đầu nhìn lại.
Lập tức trừng mắt.
Chẳng biết từ lúc nào, Diệp Khuynh Thành đã đi tới biệt viện của y. Lúc này nàng đang ngồi cùng Sở Linh Nhi, vừa nói vừa cười.
Không thể không nói, nhìn hai cô gái có dung nhan tuyệt mỹ nói cười vui vẻ như vậy, đơn giản giống như bức tranh mộng ảo.
Nhưng trong lòng Cố Dương càng nhiều hơn là kinh ngạc.
Từ khi nào hai nàng lại quen thuộc như vậy?
Mà ngay khi Cố Dương sững sờ.
Sở Linh Nhi ngẩng đầu lên cũng phát hiện ra Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận