Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 116 - Tông chủ khiếp sợ

Con ngươi hắn co rụt lại.
Chính là nhìn thấy vết kiếm nhàn nhạt lưu lại trong không gian này.
Nhất thời, vẻ mặt hắn tràn đầy hoảng sợ.
Sau đó gã ta không chút do dự, nhanh chóng cầm bút nhanh chóng viết xuống một hàng chữ.
"Cố Dương, nghi ngờ là siêu cấp thiên kiêu kiếm đạo! Dưới một kiếm này lại có thể lưu lại vết kiếm trên không gian, cũng có thể nhẹ nhàng chém giết Bão Nguyên cảnh tầng bảy! Thực lực sâu không thể lường!"
Sau khi làm xong những thứ này, nam tử trung niên có chút lưu luyến không rời, đi dạo chung quanh một lát.
Cuối cùng xác định không còn đặc thù gì khác nữa.
Lúc này mới nhanh chóng rời đi.
Đương nhiên, chuyện xảy ra ở đây Cố Dương tự nhiên không rõ ràng lắm.
Hoặc là nói...
Kỳ thật hắn đã nhận ra nam tử trung niên tới gần.
Chỉ có điều đối phương không hề có ác ý với mình.
Hắn cũng lười để ý tới.
Bạch Dương tông.
Trên mặt đất là một mảnh bình nguyên.
Nơi này chim hót hoa nở, linh khí mờ mịt, trái lại có vẻ thích hợp để cư trú.
Mà lúc này một hồi nổi giận lại là từ chủ điện Bạch Dương tông truyền đến!
"Chết rồi!?"
"Ngươi nói Vô Cương lại chết ư?"
"Ngươi có biết lừa gạt bản tông... Tội phải trả thế nào không?"
Trong điện tông chủ.
Một nam tử trung niên mặc bạch y cực kỳ khiếp sợ.
Hắn ta huy động tay áo, toàn thân càng tràn ngập uy nghiêm.
Hiển nhiên lão chính là Tông chủ đương nhiệm của Bạch Dương tông - Bạch Vô Nhai!
Mà ở phía dưới Bạch Vô Nhai.
Một gã đệ tử mặc trang phục kỳ dị đang quỳ trên mặt đất.
"Đệ tử không dám lừa gạt tông chủ đại nhân, vừa rồi đệ tử tận mắt nhìn thấy hồn đăng của Đại trưởng lão tán diệt!"
"Không chỉ có hồn đăng Đại trưởng lão tan biến, ngay cả hồn đăng của mấy vị trưởng lão còn lại cũng bị tiêu tán hết!"
Tên đệ tử này lạnh run, nhưng cũng không dám giấu giếm mảy may, nói ra toàn bộ những gì mình chứng kiến.
Nhất thời cả Tông Chủ điện chìm trong một không gian yên tĩnh.
Tiếng kim rơi có thể nghe được.
Còn Bạch Vô Nhai thì nắm chặt nắm đấm.
"Ngươi lui xuống đi."
Bạch Vô Nhai nhìn như bình tĩnh nói.
Lồng ngực hắn không ngừng phập phồng, hiển nhiên nội tâm hắn cũng không bình tĩnh.
Mà đệ tử kia thì như được đại xá, vội vàng chắp tay, nhanh chóng rời đi.
Nhất thời, toàn bộ tông chủ điện đã chỉ còn lại một mình Bạch Vô Nhai.
"Vô Cương rõ ràng là đi tập sát Cố Dương, làm sao có thể chết được?"
"Vị Cố Dương kia chẳng qua chỉ là một Ngưng Chân cảnh, lấy đâu ra năng lực uy hiếp đến Vô Cương?"
Ánh mắt Bạch Vô Nhai mang theo một tia nghi hoặc.
Nhưng bất luận như thế nào thì chuyện này tất nhiên có liên quan đến Cố Dương!
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt hắn lập tức bộc phát ra một cỗ cừu hận khủng bố khó có thể tưởng tượng và sát ý ngập trời!
"Có thể chém giết Vô Cương... Chứng minh đối phương ít nhất có thực lực đạt đến Bão Nguyên cảnh bát trọng thậm chí cửu trọng!"
"Phải chuẩn bị một chút."
Cơn giận dữ lúc trước đã tiêu tan rất nhiều.
Hiện giờ Bạch Vô Nhai đã chìm đắm trong sự bình tĩnh rồi.
Hắn đã suy nghĩ rất nhiều điều.
Đương nhiên là đã có một số dự định.
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Cố Dương rốt cục trở về Lưu Vân Tông.
Nhưng hắn ta vừa đi vào tông môn.
Đệ tử trông coi tông môn lập tức lộ vẻ mặt mừng rỡ.
"Cố sư huynh, cuối cùng huynh cũng trở lại rồi!"
"Hả? Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?"
Nghe vậy, Cố Dương có chút nghi hoặc không giải thích được hỏi.
"Là tông chủ và Đại trưởng lão, bọn họ biết sau khi ngươi và Liễu sư huynh xuống núi, đang rất sốt ruột, sợ các ngươi sẽ xảy ra chuyện."
Nghe vậy Cố Dương bừng tỉnh.
Đoán chừng tông chủ và đại trưởng lão cho rằng mình bị Bạch Dương tông chơi chiêu âm hiểm, cho nên mới lo lắng như vậy phải không?
Nghĩ đến đây, trong lòng Cố Dương dâng lên một dòng nước ấm.
Mặc dù thời gian hắn nán lại ở Lưu Vân Tông cũng không tính là dài.
Nhưng tông chủ và Đại trưởng lão đối xử với mình không tệ.
Trong lòng Cố Dương cũng có chút cảm kích.
"Vậy tông chủ và Đại trưởng lão hiện ở nơi nào?"
"Ặc, hình như bọn họ đã đi Bạch Dương tông rồi."
"Nói là phải tìm Bạch Dương tông nói chuyện."
Nghe đến đây, Cố Dương lập tức nhăn mặt lại.
Cái gì?
Tông chủ và Đại trưởng lão trực tiếp chạy đến hang ổ của người ta?
Bởi vì lần trước bị Bạch Dương tông chặn giết.
Cho nên trực tiếp chạy tới hang ổ của người ta gây áp lực?
Cố Dương lập tức hiểu rõ ý nghĩ của tông chủ cùng đại trưởng lão.
Nhất thời trong lòng hắn có chút cảm khái.
Xem ra Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh... So với tưởng tượng của mình còn bao che con cháu hơn nha.
Vậy thì mình có nên đi một chuyến không?
Cũng không thể nào chỉ để tông chủ và đại trưởng lão ra mặt được chứ?
Nhưng hắn chỉ mới nghĩ tới điều này thôi.
Hai bóng người lại bay tới từ trên không cách đó không xa.
"Hả?"
"Bái kiến tông chủ và đại trưởng lão!"
Đệ tử thủ vệ hơi sững sờ, vội vàng chắp tay hành lễ.
Cố Dương quay đầu nhìn lại.
Chính là Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh đã trở về.
"Ừm? Cố Dương!?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận