Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 259 - Sở Thần Tiêu khiêu chiến Cố Dương, đã từng là người đứng đầu vương triều Huyền Điểu (2)

Ba lão già vừa cảm khái một phen, cũng bắt đầu thảo luận.
Mà ánh mắt bọn họ độc đáo cỡ nào.
Càng là quan sát một phen.
Phát hiện một tia không thích hợp trên người Sở Thần Tiêu.
"Một năm qua, dường như hắn cũng không phải không tiến bộ chút nào."
"Khí tức được thu liễm rất nhiều, trở nên trầm ổn, nhưng thực lực cũng càng thêm kinh khủng."
"Ha ha, thú vị, trận chiến này... sẽ rất thú vị."
Ngay thời điểm ba gã lão giả đang nghị luận.
Bên dưới cầu thang.
Tất cả thiên kiêu Huyền Điểu bảng cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Trong lúc kinh ngạc còn mang theo chờ mong nhìn về phía đài tròn.
"Sở Thần Tiêu này... Vậy mà dám khiêu chiến Cố Dương trước một bước!"
Diêu Tuyết hơi há miệng, dường như có chút bất mãn.
Vốn là nàng còn muốn cùng Cố Dương giao thủ một phen!
Hiện tại Sở Thần Tiêu ra tay, vậy chắc chắn nàng không còn cơ hội!
Dù sao Cố Dương chỉ có một cơ hội khiêu chiến, thành công mới có thể tiếp tục khiêu chiến, nếu thất bại vậy thì phải kết thúc rồi!
"Thật sự là đáng tiếc."
Nàng bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhưng trong ánh mắt nhìn về phía đài tròn vẫn mang theo một chút chờ mong.
Không biết Cố Dương có thể chống đỡ mấy hiệp trong tay Sở Thần Tiêu đây?
Thực lực của Sở Thần Tiêu như thế nào, năm người đứng đầu Huyền Điểu bảng về cơ bản đều hiểu rất rõ!
Kinh khủng!
Cực kỳ kinh khủng!
Có thể nói ngoại trừ Diệp Khuynh Thành, toàn bộ vương triều Huyền Điểu không có bất kỳ thiên kiêu nào là đối thủ của hắn!
Cho nên cho dù Cố Dương đã biểu hiện ra thực lực hết sức không tầm thường, nhưng vẫn không thể nào là đối thủ của Sở Thần Tiêu!
Loại suy nghĩ này.
Không chỉ có một mình Diêu Tuyết nghĩ như vậy.
Hầu như toàn bộ người xem ở Huyền Điểu vương triều đều nghĩ như vậy.
Không ai cảm thấy Cố Dương có thể chiến thắng thiên kiêu đệ nhất này!
Ở vị trí cao nhất.
Diệp Khuynh Thành yên lặng đứng đó.
Thấy Sở Thần Tiêu lên sân khấu cũng có chút ngoài ý muốn.
Nhưng lập tức trong mắt nàng lộ ra một tia mong đợi.
Trận chiến đấu này...
Đúng là rất thú vị.
Đương nhiên nàng có ấn tượng với Sở Thần Tiêu.
Dù sao Sở Thần Tuyết cũng từng là thiên kiêu số một.
Mặc dù là bại tướng dưới tay mình nhưng không có nghĩa là thực lực của hắn rất yếu.
Chỉ là so với bản thân mà thôi.
"Lần này, bí mật của ngươi không còn chỗ nào để che giấu nữa đúng không?"
Trong lòng Diệp Khuynh Thành nỉ non, nàng hiện giờ đã hiếu kỳ với Cố Dương đến cực điểm.
Hận không thể tự mình xuất thủ khai thác tất cả bí mật trên người Cố Dương.
Nhưng nếu Sở Thần Tiêu đã ra tay, vậy hắn cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Về phần ai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, chẳng biết vì sao, trực giác của nàng mách bảo là hắn.
Sợ rằng Sở Thần Tiêu sẽ thua!
Đương nhiên đây cũng chỉ là trực giác mà thôi.
Rốt cuộc là ai có thể thắng lợi, còn phải chân chính giao thủ mới có thể biết được.
Mà ngay lúc vạn chúng chú mục.
Trên đài tròn.
Cố Dương nhìn thấy hành động của Sở Thần Tiêu.
Cũng hơi dừng lại.
Rồi chợt chắp tay.
"Sở quốc, Cố Dương."
Xem như đã làm ra một cái cấp bậc lễ nghĩa tương ứng.
Thấy vậy, chiến ý trong mắt Sở Thần Tiêu càng trở nên nồng đậm.
Nhưng hắn không vội ra tay.
Mà là đánh giá Cố Dương.
Ánh mắt hơi ngưng tụ.
"Ta biết, ngươi còn ẩn giấu tu vi của mình."
"Ta cũng có thể nhìn ra được, ngươi vẫn chưa đột phá Nguyên Hải cảnh."
"Tuy rằng thủ đoạn ngươi phô bày ra hiện tại cũng đủ cường hãn, nhưng..."
Hắn chậm rãi lắc đầu.
"Không đủ, còn lâu mới đủ được!"
"Ta có thể từ trong mắt ngươi nhìn ra một tia chiến ý, ngươi muốn...Khiêu chiến đệ nhất, khiêu chiến Diệp Khuynh Thành, đúng không?!"
Sở Thần Tiêu bỗng nhiên mở miệng nói.
Nghe vậy, Cố Dương ngược lại có chút ngoài ý muốn.
Tên Sở Thần Tiêu này...
Ngược lại có chút thú vị.
Chẳng qua có thể đoán được mục đích của hắn cũng không tính là gì.
Hắn đã tới tham gia trận chiến bách quốc, tự nhiên là vì đứng đầu!
Điểm này, chưa bao giờ thay đổi.
Cho nên, tất nhiên hắn ta cũng không phản bác, chậm rãi gật đầu.
Thấy vậy, Sở Thần Tiêu cũng tiếp tục mở miệng nói: "Hôm nay với thực lực ngươi biểu hiện ra, muốn khiêu chiến Diệp Khuynh Thành, còn lâu mới đủ tư cách."
"Cho nên... hành trình khiêu chiến của ngươi dừng ở đây."
Sở Thần Tiêu vừa dứt lời.
Chiến ý toàn thân sôi trào.
Mà lời nói này của Sở Thần Tiêu cũng khiến vô số người chung quanh chấn động.
Bọn họ đều biết Sở Thần Tiêu là bại tướng dưới tay Diệp Khuynh Thành.
Nhưng họ cũng không ngờ Sở Thần Tiêu ra tay là vì Diệp Khuynh Thành?
Hoặc là nói...
Hiện giờ Sở Thần Tiêu đã hoàn toàn bị Diệp Khuynh Thành thuyết phục, thậm chí y còn ngăn trở người muốn khiêu chiến Diệp Khuynh Thành!
Phải biết Sở Thần Tiêu năm đó là thiên kiêu có thể khiến sứ giả hoàng triều Đại Viêm phải tán thưởng!
Vậy Diệp Khuynh Thành phải mạnh đến cỡ nào mới có thể khiến Sở Thần Tiêu hoàn toàn tin phục được.
Thậm chí có thể nói là hoàn toàn không còn tính khí!
Đã không còn bất kỳ ý nghĩ tranh phong nào với Diệp Khuynh Thành nữa rồi!
Cố Dương cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Vốn hắn còn tưởng Sở Thần Tiêu này muốn nói mình trâu bò đến mức nào.
Kết quả nói nhiều lời như vậy thì ra là để lót đường cho Diệp Khuynh Thành?
Nghĩ đến đây, Cố Dương không khỏi hơi ngẩng đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận