Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 697 - Đại chiến ba ngày ba đêm, sửa đổi trăm triệu năm (2)

Đương nhiên, lời trêu chọc này cũng khiến một số con mắt thật sự của Hoàng cảnh phát sáng.
"Lại nói... Cô nương nhà chúng ta cũng không kém, bằng không thì tìm cơ hội giới thiệu một chút?"
"Ngươi già mà không biết xấu hổ, cô nương nhà ngươi cũng đã trăm tám mươi tuổi rồi? Cố Dương người ta cũng chỉ mới mười tám tuổi!"
"Đúng vậy, ngươi giới thiệu vậy còn cách mấy đời nha!"
"Phi phi phi! Một trăm tám mươi tuổi thì sao? Tuổi thọ mọi người dài như thế, một trăm tám mươi tuổi, cũng không khác gì phàm nhân mười bảy mười tám tuổi!"
Mà ngay vào lúc tiệc mừng phi thường náo nhiệt.
Bên kia, với tư cách nhân vật chính như Cố Dương, giờ phút này cũng sắp tiến hành một cuộc đại chiến kinh thế hãi tục.
"Các ngươi xác định?"
Cố Dương thần sắc có chút quái dị nhìn qua trước mắt đều là ba nữ nhân mũ phượng khăn quàng đỏ, xinh đẹp động lòng người.
Sau khi nghe được Hoàng Âm can đảm đưa ra yêu cầu, lập tức nhịn không được vạn phần kinh ngạc.
Mà Hoàng Nguyệt bên cạnh thì cúi thấp cái đầu nhỏ, khuôn mặt xinh đẹp một mảnh ửng đỏ, nhìn qua hiển nhiên là xấu hổ tới cực điểm.
Khuôn mặt khả ái có chút trẻ con mập mạp kia càng làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một miếng.
Thậm chí lúc này khuôn mặt đang đỏ bừng vì thẹn thùng của Hoàng Thanh luôn nhảy nhót tưng bừng cũng đỏ lên.
"Không hổ là Hoàng Âm tỷ, tuỳ tiện liền làm được , chuyện này chúng ta ngay cả tưởng tượng cũng không dám nghĩ tới!"
Cùng lúc đó.
Con mắt Sở Linh Nhi và Diệp Khuynh Thành bên cạnh lại sáng lên, dường như rất mong đợi.
"Đương nhiên!"
"Dù sao thực lực của ngươi bây giờ mạnh như vậy, bất luận là Tiểu Nguyệt Tiểu Thanh hay là Linh Nhi Khuynh Thành đều kém xa ngươi!"
"Chỉ đơn đấu độc đấu không được, chúng ta có thể quần ẩu một mình ngươi!"
Hoàng Âm ngẩng cái đầu nhỏ, trong đôi mắt màu đỏ lửa kia giờ phút này lại hiện ra vẻ lớn mật, một bộ kích động.
Nhìn thấy vậy, Cố Dương không khỏi nhíu mày.
"Đã như vậy, vi phu sẽ dạy các ngươi một phen chiến đấu chi tiết nha, Cố Dương nhìn qua đặc điểm khác nhau của các cô nương, cười lớn một tiếng, trực tiếp lấy ra binh khí, chuẩn bị dạy Hoàng Âm cách dùng kiếm."
Hoàng Âm lập tức hồi hộp lên.
Mà Hoàng Nguyệt Hoàng Âm thấy vậy, cũng thập phần mong đợi, muốn hảo hảo quan sát Cố Dương cùng tỷ tỷ mình chiến đấu.
Dáng vẻ của Diệp Khuynh Thành và Sở Linh Nhi cũng nóng lòng muốn thử.
Thời gian thoáng một cái trôi qua.
Ba ngày trôi qua.
Tiệc ăn mừng cũng đã sớm kết thúc.
Chu Tước thánh chủ sau khi đưa tiễn chư vị cường giả Đông Hoang từng người một.
Ánh mắt hắn cũng không khỏi nhìn về địa phương xa xa bị trận pháp bao phủ.
"Cố Dương thật là có sức chịu đựng tốt, lại dạy đến bây giờ."
Hắn cảm thán một câu, chợt lắc đầu, liền xoay người về tới cung điện của mình xử lý sự vụ.
Cũng không lâu lắm.
Cố Dương chính là cảm thấy mỹ mãn từ trong trận pháp đi ra.
Cho dù chiến đấu liên tục ba ngày ba đêm nhưng với hắn cũng không tính là gì.
Nếu không phải sợ thực lực của đám người Hoàng Âm quá yếu thì đã làm các nàng bị thương rồi.
Hắn còn có thể cẩn thận dạy bảo các nàng một thời gian ngắn, cách làm sao sử dụng kiếm.
Đương nhiên, cũng không thể vì loại chuyện này hoang phế tu luyện được.
Mặc dù hình như mình cũng không cần tu luyện nhỉ?
Nghĩ đến đây, Cố Dương lắc đầu khẽ cười một tiếng.
Lập tức thân hình cũng lóe lên.
Tìm được Chu Tước thánh chủ.
Giờ phút này Chu Tước thánh chủ đang xử lý sự vụ, thấy Cố Dương đến, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
"Cuối cùng ngươi cũng xong?"
Chu Tước Thánh Chủ than thở nói.
Nghe đến đây, Cố Dương cũng cười gật gật đầu.
"Thánh Chủ, ta muốn mượn xem Thánh Thư Các của Chu Tước thánh địa."
Thánh Thư Các chính là nơi mà Chu Tước thánh địa chuyên dùng để chứa đựng các loại sách.
Trong đó không chỉ lưu giữ các loại cổ tịch ghi lại các loại bí mật viễn cổ mà còn có cả công pháp và vũ kỹ cao cấp nhất của cả Chu Tước thánh địa.
Số lượng cũng cực kỳ không ít.
"Ồ?"
Nghe được Cố Dương nói như vậy.
Hai mắt Chu Tước thánh chủ lập tức hơi sáng lên.
Hắn tự nhiên biết chuyện Cố Dương tự nghĩ ra công pháp võ kỹ.
Có thể hiểu được mức độ khó khăn của việc tự sáng tạo công pháp và võ kỹ.
Xem sách vở, gia tăng kiến thức cùng nội tình của bản thân là vô cùng cần thiết.
Cho nên hắn gần như không chút do dự, lập tức gật đầu.
"Tất nhiên là không thành vấn đề, chúng ta đều đã là người một nhà."
Chu Tước thánh chủ mỉm cười.
Chợt đưa cho Cố Dương một khối ngọc bài.
"Đây là ngọc bài quyền hạn cao nhất của Thánh Thư Các, ngươi có thể tùy thời tiến vào trong đó đọc thư tịch, bất luận thư tịch gì cũng được."
"Vậy đa tạ Thánh chủ."
"Ài, khách khí như vậy làm cái gì? Đều là người một nhà!"
"Nói cũng đúng, vậy ta liền rời đi trước."
Rất nhanh.
Cố Dương cầm ngọc bài Thánh Chủ Chu Tước đưa cho hắn.
Trực tiếp đi tới Thánh Thư các.
Trấn thủ Thánh Thư Các chính là một lão giả Hoàng cảnh.
Ánh mắt hắn có chút sụp xuống, lộ ra bộ dạng thập phần không có tinh thần.
Nhưng khi thấy Cố Dương đến, lão giả lập tức vội vàng đứng dậy, thân thể thẳng tắp.
Nhìn qua hoàn toàn không giống như một ông lão tuổi xế chiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận