Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 453 - Thiên Đao Thánh Chủ kinh nộ! Cố Dương nổi giận! Băng Tuyết Thánh Nữ tự tìm chết? (1)

Nghe được giọng nói của Cố Dương.
Vài tên thiên kiêu lập tức lộ vẻ hoảng sợ.
Dường như đã nhận ra cái gì, đang chuẩn bị quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng lại thấy một đạo kiếm cương sắc bén đến mức tận cùng bộc phát ra.
Xuy!
Phốc!
Đám người lập tức ngã thẳng xuống đất.
Máu tươi bắn tung toé.
Cố Dương đứng giữa không trung, ánh mắt bình tĩnh.
Những bí mật của hắn bị những người này nhìn thấy rõ, tự nhiên không có lý do để cho bọn họ tiếp tục sống.
Sau khi giải quyết xong bọn họ.
Cố Dương liền xoay người đem thanh linh đao cấp Ngụy Vương trên người Trần Thiên Phong cùng nhẫn trữ vật thu vào trong túi, sử dụng áo nghĩa Vận Mệnh chặt đứt bất kỳ liên hệ nào với ngoại giới.
Chợt, kim quang trong mắt hắn hiện lên.
Trên bầu trời, dường như có một sợi dây nhỏ hư vô mờ mịt đột nhiên xuất hiện.
Cùng lúc đó, một hình ảnh chậm rãi hiện ra.
"Lục phẩm bảo dược sao?"
Ánh mắt Cố Dương hơi sáng lên.
Thân hình trong nháy mắt biến mất không thấy, rất nhanh lao về phía sợi dây chỉ nhỏ.
Lối vào Thanh Thiên sơn mạch.
Rất nhiều cường giả Vương cảnh của các thế lực không ngờ lại hội tụ ở một nơi.
Có người trong số họ nhắm mắt lại mắt khép hờ.
Có người thì đi lại xung quanh, do dự không quyết.
Cũng có người có thần sắc tự tin, cảm thấy thiên kiêu nhà mình nhất định có thu hoạch!?
Mà ngay lúc tất cả mọi người đang đứng yên lặng chờ đợi.
Đột nhiên, bên phía Thiên Đao Thánh Địa, lão già kia đột nhiên trợn trừng mắt, tức giận ngập trời thình lình bộc phát ra!
Chỉ thấy hắn vẫy tay một cái, trong tay lại có thêm một khối Hồn Thạch vỡ vụn!?
"Ai dám giết đồ đệ ta?!"
Khóe mắt hắn như muốn nứt ra.
Trần Thiên Phong chính là tuyệt thế thiên kiêu mà hắn vất vả dốc hết tâm huyết bồi dưỡng ra.
Vốn hắn còn nghĩ tới lần này Thanh Vực đại bí cảnh Trần Thiên Phong có thể tranh hào quang cho Thiên Đao Thánh Địa của bọn hắn.
Kết quả lúc này mới đi vào bí cảnh bao lâu?
Trần Thiên Phong chết rồi?
"Ta muốn xem, rốt cuộc là ai? "
Hắn hít sâu một hơi, dự định cưỡng ép thu hồi ý niệm lưu lại trên người Trần Thiên Phong.
Nhưng...
Đúng lúc này, Thiên Đao Thánh Chủ đột nhiên trợn tròn mắt.
Bởi vì hắn phát hiện bản thân đã hoàn toàn không cảm nhận được ý niệm kia!
Ý niệm bị xóa bỏ!?
"Điều này sao có thể!?"
Lồng ngực hắn không ngừng phập phồng.
Mặc dù chỉ là đạo ý niệm của mình, nhưng trong đám thiên kiêu này, cao nhất cũng chỉ là Sinh Tử cảnh mà thôi.
Sinh Tử cảnh, lấy đâu ra năng lực xóa bỏ đạo ý niệm kia của mình?
Mà đạo ý niệm kia của hắn nếu gặp chuyện không đúng, nó tuyệt đối sẽ trực tiếp bỏ chạy!
Có điểm gì đó không đúng!
Cực kỳ không thích hợp!
Hắn chau mày.
Mà không ít người xung quanh bị hấp dẫn tới xem kịch cũng bị phản ứng của Thiên Đao Thánh Chủ hấp dẫn.
"Hả? Trần Thiên Phong... Đã chết rồi sao?"
"Xì... cạnh tranh lại kịch liệt như thế? Ta nhớ kỹ Trần Thiên Phong có thể xếp trong mười hạng đầu Thanh Vực mà?"
"Quá thảm khốc, xem ra lần này Thanh Vực đại bí cảnh... Quá kịch liệt vượt xa tưởng tượng của chúng ta!"
Cùng lúc đó.
Một đám cường giả Vương cảnh cũng chau mày.
Mặt lộ vẻ khiếp sợ.
Thiên kiêu như Trần Thiên Phong mới vừa tiến vào trong đại bí cảnh đã chết thảm tại chỗ!?
Làm sao có thể?
Bọn họ nghiễm nhiên cũng cảm thấy không thích hợp.
Hơn nữa ngay cả Thiên Đao Thánh Chủ cũng không biết Trần Thiên Phong đã bị giết bởi ai.
Hiển nhiên, ý niệm Thánh Chủ Thiên Đao lưu lại cũng là bị xoá bỏ!?
Bọn họ đều lưu lại một đạo ý niệm trên người thiên kiêu của mình, cũng đại khái có thể đoán được.
Cũng chính vì vậy nên thần sắc của bọn họ không khỏi có chút biến nghiêm trọng.
Hà Thanh Huyền cũng chau mày.
Bởi vì hắn đã quên chuyện này rồi.
Không để lại cho Cố Dương một đạo ý niệm của mình.
Kể từ đó, thiên kiêu đứng đầu của Đại Viêm hoàng triều bọn họ có thể sẽ phải chịu thiệt lớn!
"Chỉ mong không xảy ra chuyện gì!"
Hà Thanh Huyền trong lòng cầu nguyện một câu.
Mà lúc này, trong lòng những Vương cảnh khác cũng có chút căng thẳng.
Chỉ hy vọng không gặp phải chuyện gì như vậy.
Cố Dương tự nhiên không biết Trần Thiên Phong sau khi chết, ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài ra sao.
Giờ phút này hắn đang lợi dụng năng lực khám phá vận mệnh của chính mình trắng trợn cướp đoạt các loại bảo dược trong đại bí cảnh này.
Có cái luyện thể, có cái có thể tăng tư chất lên, cũng có cái gia tăng ngộ tính.
Số lượng chủng loại đều tương đối nhiều.
Cũng làm cho Cố Dương thập phần hài lòng.
Trong bí cảnh lớn này quả thực là bảo bối đầy đất.
Cho dù không đi tranh đoạt Kình Thiên bảng, tìm kiếm cơ duyên khắp nơi cũng có thể ăn đầy bồn bát.
"Đi tìm Khuynh Thành tụ hợp trước đi."
Lại tùy ý tìm được một gốc bảo dược luyện thể.
Cố Dương trực tiếp bỏ nó vào trữ vật giới chỉ của mình.
Một đoạn thời gian dài như vậy, hắn ngược lại không đụng phải những thiên kiêu khác.
Cho nên trong quá trình có vẻ vô cùng thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận