Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 206 - Gì chứ, đây là chuyện mà người ta có thể làm được sao? (3)

Nội tình đan đạo miễn cưỡng cũng được, chẳng qua hắn cũng không gấp tiếp tục tăng lên.
Bởi vì mục đích chủ yếu của hắn khi luyện đan, vẫn là luyện chế một ít đan dược có thể tăng lên thiên tư của mình hoặc là có thể giúp cho mình đột phá.
Nhưng loại đan dược kiểu này lại quá ít.
Cũng chỉ có Phá Cảnh đan mới có thể dính dấp vào.
Nhưng Phá Cảnh đan chỉ có thể đột phá Bão Nguyên cảnh.
Đối với y mà nói thì không có tác dụng gì quá lớn.
Cho nên phải làm chút đan phương loại khác.
"Hơn nữa... Hiện tại vũ khí của ta cũng có chút vô dụng."
Cố Dương không khỏi hơi nhíu mày.
Trước đây thời điểm hắn sử dụng kiếm ý Đại viên mãn trực tiếp đập nát một thanh linh kiếm trung phẩm.
Điều này nói rõ linh kiếm trung phẩm đã không chịu nổi sự tinh thuần của kiếm ý đại viên mãn.
Cho nên...
Cũng phải kiếm một thanh vũ khí cao cấp hơn.
Nhưng vũ khí cao cấp hơn cũng không dễ tìm được như vậy.
Còn phải xem vận khí.
"Chờ chút, vì sao ta không đi luyện khí chứ?"
Cố Dương bỗng nhiên nghĩ đến.
Nếu muốn tìm được một món vũ khí cao cấp rất khó khăn.
Vậy mình rèn ra một thanh không được sao?
Ánh mắt Cố Dương bỗng nhiên sáng lên.
Hơn nữa luyện đan đã chứng minh có thể sửa đổi.
Luyện khí tương đối tương tự với luyện đan cũng là khẳng định có thể sửa đổi chứ?
Mấu chốt ở chỗ...
Hắn nhớ tới, Linh Nhi có nói qua, ngay sát liên minh luyện đan chính là nhà hàng xóm liên minh luyện khí.
Nghĩ đến đây, Cố Dương lập tức cũng không mảy may do dự, đi thẳng ra luyện đan thất, quay đầu ly khai Đan Minh, sải bước đi về phía Luyện Khí Liên Minh sát vách.
Cùng lúc đó.
Trong đại sảnh luyện khí liên minh.
Vậy mà trưởng lão của Đan Minh hội lại ngồi ngay ngắn trên ghế.
Bên cạnh cô còn ngồi một nam tử vô cùng cường tráng.
Nhìn khuôn mặt nam tử, dường như tuổi cũng rất lớn.
Râu tóc đều đã hoa râm.
Nhưng một thân cơ bắp lại gồ lên, nhìn qua rất có lực trùng kích!
Mà nam tử cường tráng này... chính là Hội trưởng của Liên minh luyện khí - Thiết Tí Sơn!
"Ha ha, Vân Tiên, nghe nói Đan Minh các ngươi có một thiên tài tuyệt thế, có việc này à?"
Thiết Tí Sơn lộ ra nụ cười chất phác, dò hỏi.
"Tin tức của ngươi rất nhanh nhạy."
Hoa Vân Tiên, là tính danh của bà lão kia.
Nhưng người biết cái tên này rất ít.
Bình thường cũng không ai dám gọi thẳng tên bà ấy.
"Không sai, hắn tên là Cố Dương, chính là yêu nhiệt thiên phú đan đạo quái dị nhất mà ta từng gặp!"
Hoa Vân Tiên uống một ngụm trà, mặt lộ vẻ đắc ý nhìn Thiết Tí Sơn.
"Hơn mười ngày trước, hắn đã có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược, trở thành luyện đan sư ngũ văn, ha ha, Tảng Sắt, ngươi hâm mộ không?"
Thiết Tí Sơn nghe đến đây cũng không khỏi lộ vẻ chấn động.
Hắn quen biết Hoa Vân Tiên đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên hắn thấy người được đánh giá cao như thế trong mắt người đàn bà có ánh mắt cao không gì sánh được này.
"Lại có thiên kiêu như vậy..."
Thiết Tí Sơn lập tức lộ vẻ hâm mộ.
Hắn hoàn toàn không có hoài nghi gì.
Dù sao người được Hoa Vân Tiên tán thành... chắc chắn là một vị thiên tài ngút trời.
"Nếu liên minh Luyện Khí chúng ta có một thiên tài như vậy thì tốt rồi, bản lĩnh rèn sắt của ta... mới có thể truyền thừa."
Thiết Tí Sơn không khỏi cảm khái nói.
Nghe Thiết Tí Sơn nói vậy, Hoa Vân Tiên lập tức ngẩng đầu, có vẻ càng đắc ý.
Lúc này một gã tráng hán ngoài cửa vội vã chạy vào.
Ngay lập tức chắp tay nói với Thiết Tí Sơn: "Thiết hội trưởng, ngoài cửa có một người tên là Cố Dương nói muốn cầu kiến."
Hắn vừa dứt lời.
Nhất thời Thiết Tí Sơn ngẩn ra.
Cố Dương?
Đây không phải đan đạo yêu nghiệt trong miệng Hoa Vân Tiên sao?
Hắn tới Khí Minh làm gì?
Hoa Vân Tiên kêu hắn tới?
Hắn không khỏi quay đầu nhìn về phía Hoa Vân Tiên, nhưng lúc này vẻ mặt Hoa Vân Tiên cũng ngây ngốc.
Xem ra không phải Hoa Vân Tiên kêu tới.
Chẳng lẽ vì luyện khí mà đến?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thiết Tí Sơn lập tức sáng ngời.
"Mau mời hắn vào!"
"Vâng!"
Tráng hán kia vội vàng lui xuống, sau đó cung kính mời Cố Dương vào đại sảnh của Khí Minh.
"Hội trưởng đại nhân ở bên kia, cho mời."
Sau đó Cố Dương đi tới trước mặt Thiết Tí Sơn và Hoa Vân Tiên.
"A? Tiền bối, ngươi cũng ở đây?"
Cố Dương nhìn Hoa Vân Tiên bên cạnh, lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Hoa Vân Tiên không phải hội trưởng của Đan Minh sao?
Sao lại chạy tới Khí Minh rồi?
"Ừm, ta đến tìm bằng hữu cũ ôn chuyện, sao ngươi lại tới đây?"
Hoa Vân Tiên khẽ gật đầu, nghi hoặc hỏi.
"Ách, ta muốn tìm hiểu một chút về luyện khí, gần đây vũ khí không tiện tay cho nên muốn thử tự mình nếm thử luyện khí, chế tạo cho mình một cái vũ khí thích hợp."
Cố Dương cũng không có giấu giếm, thành thật nói ra.
Nghe tới đây, Hoa Vân Tiên lập tức kinh ngạc.
Bà ta khó hiểu nói: "Vũ khí không xứng tay thì mua một thanh đao không phải là được rồi sao? Cần gì phải tốn công tới học rèn sắt nát?"
Hoa Vân Tiên vừa nói ra miệng thì không đợi Cố Dương đáp lại.
Thiết Tí Sơn bên kia lại lộ ra bất mãn.
Gã rát họng hô: "Vân Tiên, ngươi như vậy là không phúc hậu rồi! Người ta muốn học luyện khí, làm sao lại không được chứ?"
"Luyện khí đúng là không được, không phải chỉ là một tên đập sắt nát sao? Có thể có tiền đồ gì?"
Hoa Vân Tiên liếc mắt, không thèm để ý chút nào nói.
Chợt vô cùng sốt ruột nói với Cố Dương: " Phò mã gia, ngài không thể đi nhầm đường lạc lối được, hiện tại ngài là yêu nghiệt đan đạo, nếu như có thể chìm đắm hơn mười năm ở đan đạo, tương lai nhất định sẽ trở thành Đan Đạo Tông sư!"
Nàng cũng không muốn nhìn Cố Dương đi theo Thiết Tí Sơn rèn sắt.
Quả thực là lãng phí thiên phú!
"Cái gì mà rèn sắt nát!?"
"Luyện khí chính là một môn học vấn khắc sâu, cũng không phải tùy tiện rèn sắt là được!"
"Chính là đập sắt nát!"
"Ngươi ngươi ngươi!"
Thiết Tí Sơn và Hoa Vân Tiên nhất thời ngươi một câu ta một câu, rùm beng lên.
Tranh luận đến đỏ mặt tía tai.
Cố Dương ở một bên cũng trợn mắt nhìn.
Không phải Hoa Vân Tiên này nói Thiết Tí Sơn là lão bằng hữu của bà ta sao?
Rõ ràng đây là dáng vẻ của kẻ thù.
Đối với việc này, Cố Dương chỉ có thể nói là vô cùng khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận