Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 350 - Dương danh ngoại viện, ngoại môn tam cự đầu! Tranh chấp (3)

Lạc Thành Khôn một hơi nói ra những tin tức này.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Vũ Phỉ bị kinh ngạc vô cùng.
"Chuyện này... Cố Dương này, không khỏi cũng quá biến thái đi!?"
Những tin tức này, không cái nào không khiến nàng chấn động.
Loại sự tích này...
Có phải chuyện mà một thiếu niên mười bảy tuổi có thể làm được không?
Bọn họ thường xuyên được cường giả Vũ Hóa cảnh thậm chí là cường giả Vương cảnh chỉ điểm.
Tự hỏi thiên phú đã đủ đứng đầu rồi.
Kết quả dường như có chút không đáng chú ý so với Cố Dương!
Đối với việc này, Lạc Thành Khôn cũng mỉm cười.
"Từ tin tức trước mắt mà nói... Cố Dương rất mạnh, nhưng chưa chắc chúng ta không phải đối thủ của hắn."
"Dù sao giao thủ với cường giả Sinh Tử cảnh mà không bại, nếu lấy hết lá bài tẩy, chúng ta cũng có thể gắng gượng làm được."
"Chẳng qua, vẫn cần phải chú ý nhiều hơn một chút, Huyền Điểu vương triều này... lần này đúng là xuất hiện một vị thiên kiêu rất giỏi!"
"Hơn nữa, trên người Cố Dương có đến ba vạn học phần đấy."
Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của Lạc Thành Khôn cũng không khỏi có thêm chút nghiền ngẫm.
Lạc Vũ Phỉ không nhiều lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Cố Dương tất nhiên là không rõ sự tích của mình đã cấp tốc ở trong ngoại viện lưu truyền, sau khi ở trong tiểu hoàng cung.
Hắn lập tức tìm được Điển Tịch Cung ngoại viện.
Sau đó hắn liền trực tiếp trốn ở trong đống sách.
Tàng thư nơi này cũng không phải là loại công pháp võ kỹ gì.
Mà là một ít loại thư tịch có liên quan tới Thanh Huyền thánh viện, tương tự với bách khoa toàn thư.
Trong cuốn sách này ghi lại quan hệ giữa nội ngoại viện Thanh Huyền thánh viện, kết cấu nội ngoại viện cùng với một ít tin tức khác liên quan đến học phần.
"Xem ra học phần này có tác dụng cực kỳ lớn nha."
Ánh mắt Cố Dương hơi sáng lên.
"Ngoại trừ đổi mua võ kỹ công pháp, thiên tài địa bảo các loại, còn có thể trực tiếp dùng cho tu luyện."
"Linh Cung... Không biết hiệu quả tu luyện như thế nào."
"Nếu mà không tệ, đến lúc đó đột phá Đan Hư cảnh, ngược lại có thể đi thử một chút."
"Đúng rồi, không biết ngoại viện có thể đổi lấy mua sắm đan phương hay không?"
Cố Dương bỗng nhiên nghĩ đến điểm này.
Nếu hắn muốn đột phá đến Đan Hư cảnh, đương nhiên phải cần đan dược phụ tá phá cảnh.
Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Nếu có đan phương cùng loại thì hắn cũng có thể tự mình luyện chế.
Nghĩ đến đây.
Cố Dương lập tức quay đầu tới Học Phần Đường chuyên đổi tài nguyên, xem thử xem sao.
Chẳng qua Cố Dương vừa rời Điển Tịch Cung, đang trên đường đi tới Học Phần Đường.
Bên tai truyền đến một trận tiếng nghị luận.
"Nghe nói gì chưa? Lâm Sở Thiên đánh nhau với một tên tân sinh?!"
"Thật hay giả đây?"
"Thật mà, bây giờ chuẩn bị đánh cược ở võ trường, hơn nữa còn cược 500 điểm! Tên ngốc to xác kia cũng thật đần, rõ ràng là bọn Lâm Sở Thiên thiết lập bẫy rập, lại còn đào sâu vào trong!"
"Ha ha, còn có chuyện này? Nhanh đi xem một chút!"
Vài tên thiên kiêu nghị luận ầm ĩ.
Nghe đến đây, Cố Dương dừng bước.
Lâm Sở Thiên? Tên ngốc? Năm trăm học phần đánh cược?
Cố Dương nhíu mày lại.
Tân sinh, còn là một tên to xác ngốc nghếch.
Không cần nghĩ, khẳng định là Vân Thiên Man rồi.
Dù sao trong đám tân sinh bọn họ, cũng chỉ Vân Thiên Man có trong tay năm trăm học phần.
Trừ hắn ra thì chẳng còn ai nữa.
Tiểu đệ gặp nạn, Cố Dương tự nhiên không thể ngồi yên không để ý tới.
Vì vậy hắn lập tức thay đổi phương hướng, đi tới võ trường.
Cũng không lâu lắm, Cố Dương liền đi tới võ trường.
Chẳng qua, xem ra hắn đến hơi chậm.
Trên bệ đá cực lớn kia dĩ nhiên đã dâng lên một cấm chế hình vòng tròn.
Bên trong cấm chế, có hai người đang đứng.
Một người trong đó hình thể cường tráng, không ngờ lại là tên Vân Thiên Man to xác ngốc nghếch!
Còn người còn lại... phong độ nhẹ nhàng, mặc áo bào hoa lệ, hai tay chắp sau lưng, khí tức trên người vô cùng cường hãn!
Hắn chính là Lâm Sở Thiên!
Trong nháy mắt Cố Dương đến.
Xung quanh có không ít ánh mắt lập tức rơi vào trên người hắn.
Trong số đó có một ít ánh mắt, dường như còn chứa một tia mừng rỡ.
Dường như đã sớm đoán trước Cố Dương sẽ đến.
Trên đài.
Vân Thiên Man không ngờ lại bộc phát ra lực lượng khí huyết cường đại của mình, trên người còn có Cự Long hiện ra.
Ra tay chính là toàn lực!
Mà từ đầu đến cuối Lâm Sở Thiên đều vô cùng bình tĩnh.
Chợt cũng là xuất thủ, một chiêu trực tiếp đánh bại Vân Thiên Man!
"Ngươi thua, năm trăm học phần, lấy ra đi."
Lâm Sở Thiên thần sắc lạnh nhạt nhìn Vân Thiên Man.
Giờ phút này, sắc mặt Vân Thiên Man đã là khó coi tới cực điểm.
Hắn nắm chặt nắm đấm.
Hắn bị chơi đểu!
Vốn dĩ hắn định tới Học Phần Đường mua một ít tài nguyên để chuẩn bị cho ngày sau đột phá Đan Hư cảnh.
Kết quả không ngờ trên đường bị một đám lão sinh bịt kín, điên cuồng trào phúng nói móc.
Hắn ta trào lên phẫn nộ trong lòng, sau đó...
Chính là xốc nổi, trong lúc mơ mơ hồ hồ liền đáp ứng đối phương tham dự đánh cược.
Hơn nữa vốn liếng đánh cược, chính là năm trăm học phần!
Tiếp đó lại biến thành cục diện hiện tại.
"Thế nào? Không muốn lấy ra sao? Vậy đừng trách ta không khách khí!"
Lâm Sở Thiên thấy Vân Thiên Man dường như không có ý định lấy ra học phần, ánh mắt không để lại dấu vết nhìn về phía Cố Dương bên kia, chợt vươn tay ra.
Một cỗ lực lượng cực kỳ kinh khủng súc thế trong lòng bàn tay hắn.
Nhìn động tác kia, là dự định trực tiếp giáo huấn Vân Thiên Man một phen.
Nhưng vào lúc này, Cố Dương chậm rãi tiến lên.
"Thông qua một ít thủ đoạn âm hiểm, lấy đi học phần trong tay tân sinh, cái gọi là lão sinh ngoại viện Thanh Huyền thánh viện, đức hạnh chính là bộ dạng này?"
Vừa bước vào võ trường, hắn ta đã hiểu đây là một cái bẫy.
Hơn nữa còn là một cái bẫy liên hoàn.
Những người này muốn thông qua Vân Thiên Man dẫn dụ mình đến, sau đó ra mặt thay Vân Thiên Man.
Sau đó chính là phong cách cũ, chọc giận hắn ta, khiến hắn ta nóng máu, lấy ra tài nghệ của mình để tiến hành đánh cược.
Thông qua đánh cược mà thắng hết tất cả phần học của mình.
Loại kịch bản này, Cố Dương liếc mắt một cái là nhìn ra.
Mặc dù hắn nhìn ra được, nhưng cũng quay người lại.
Bọn họ nghĩ muốn thu hoạch học phần của mình, đối với hắn mà nói, đây chẳng phải là một lần thu hoạch học phần sao?
Cho nên...
Hắn trực tiếp đứng đi ra ngoài bắt đầu giễu cợt.
Mà lần trào phúng này của hắn ta lại có hiệu quả vượt bậc.
Trong nháy mắt, khi tiếng nói vang lên.
Tất cả lão sinh đứng xem cuộc vui xung quanh đều đặt ánh mắt lên người Cố Dương.
Trong ánh mắt đó... tràn ngập lửa giận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận