Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 685 - Vận Mệnh chi lực, Thánh Nhân bị Cố Dương âm chết (2)

Hơn nữa quyết đoán như thế, dường như căn bản không sợ mình đổi ý?
Chẳng lẽ hắn có lý do gì?
Đại thống lĩnh bỗng nhíu mày suy nghĩ.
Nhưng sau khi cẩn thận đánh giá Cố Dương, hắn đột nhiên thất thần!
Chẳng lẽ là...
Cố Dương thật sự ngây thơ cảm thấy chỉ cần đem Thánh Xá Lợi Tử này cho hắn, mình liền có thể buông tha hắn?
Đại thống lĩnh nghĩ đến điểm này, lại nghĩ đến tuổi Cố Dương hôm nay.
Đúng rồi!
Cố Dương mới mười tám tuổi nha!
Có thể có loại suy nghĩ ngây thơ này... Dường như cũng rất bình thường?
Mặc dù vẫn cảm giác có chút không đúng.
Nhưng Thánh Xá Lợi Tử đã tới tay, dường như hắn cũng không cần sợ gì!
Dù sao.
Hắn ta chính là cường giả Thánh cảnh!
"Ha ha ha!"
"Cố Dương, không nghĩ tới ngươi thiên tư yêu nghiệt, nhưng lại ngây thơ như thế."
"Chẳng lẽ... Ngươi cho rằng Thánh khí này cho ta, ta thật sự sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?"
"Ngây thơ!"
"Không chỉ Thánh khí ta muốn, mà tính mạng của ngươi... Ta cũng muốn!"
Đại thống lĩnh lớn tiếng cười lớn nói.
Mà đại thống lĩnh nói, cũng là làm một đám Thần triều cường giả thần sắc phấn chấn, trong miệng càng là kiêu ngạo vô cùng trào phúng.
"Ha ha ha ha, ta cười chết mất!"
"Thánh khí thế mà lại cho Đại thống lĩnh, đúng là không biết xã hội tàn nhẫn!"
"Nói tới nói lui Cố Dương cũng mới mười tám tuổi mà thôi, lại ngây thơ như vậy cũng là bình thường!"
"Ha ha ha, lại có một thanh Thánh khí miễn phí.”
"Xem ra Cố Dương trước đó đã không thể sử dụng thủ đoạn ám sát cường giả Chuẩn Thánh chúng ta, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này!"
"Cứ như vậy... Chúng ta nhất định sẽ thắng!"
Từng trận tiếng nghị luận kịch liệt từ trong miệng cường giả Thần Triều không ngừng truyền đến.
Trái lại một đám cường giả Đông Hoang, giờ phút này sắc mặt lại trở nên cực kỳ khó coi.
Bọn họ mặc dù hoàn toàn không thể lý giải biện pháp cấp thánh khí cho kẻ địch của Cố Dương.
Nhưng...
Đây là Thánh khí của Cố Dương, bọn hắn cũng không có lý do để nói gì.
Chỉ có thể lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Mà Cố Dương nghe đại thống lĩnh nói, sắc mặt dường như hơi đổi.
"Cái gì? Ngươi lại đổi ý? Lật mặt như bánh tráng, ngươi tính là cường giả Thánh Cảnh gì chứ?"
Cố Dương trên mặt hiện ra vẻ tức giận, chỉ vào mũi đại thống lĩnh mắng.
Trong ánh mắt càng lộ ra một tia thịt đau.
Thấy vậy, nụ cười trên mặt cường giả Thần triều càng thêm nồng đậm.
"Cố Dương này thật đúng là một kẻ ngốc!"
"Ha ha, cũng chỉ là một tiểu hài tử mười tám tuổi mà thôi, có lịch duyệt gì?"
"Dù thiên tư hắn có cao hơn nữa cũng không thoát khỏi những thiếu sót mà lịch duyệt không đủ."
Từng trận thanh âm trào phúng chói tai không ngừng truyền đến.
Mà đại thống lĩnh nhìn thấy vẻ mặt đầy phong phú của Cố Dương.
Nhất thời nụ cười trên mặt cũng nở rộ.
Lúc này hắn khẳng định Cố Dương chính là quá mức ngây thơ!
Nghĩ đến đây, tâm tình hắn lập tức khoan khoái dễ chịu hẳn lên.
Nhận được một đạo Thánh khí, quả thực là kiếm quá bộn!
Bên cạnh đại thống lĩnh, lão tổ Chu Tước thánh địa giờ phút này cũng thấy đau lòng.
Dù gì cũng là một món thánh khí!
Hắn là cường giả Thánh cảnh, trong tay còn không có một thanh Thánh khí!
Nếu đạo Thánh khí này là của hắn thì…
Trong lòng hắn lập tức có chút lo được lo mất.
Chẳng qua đúng lúc này, một đạo thanh âm bỗng nhiên vang lên trong đầu lão tổ Chu Tước thánh địa.
"Lão tổ, mau lui lại!"
Nghe được thanh âm.
Chu Tước thánh địa lão tổ thần sắc khẽ giật mình, lập tức vội vàng cúi đầu nhìn về phía Cố Dương.
Thanh âm kia rõ ràng là của Cố Dương!
Mà giờ phút này trên mặt Cố Dương lấy đâu ra vẻ đau lòng phẫn nộ?
Có, chỉ là lạnh nhạt và... cười khẩy!
Chẳng lẽ là...
Chu Tước thánh địa lão tổ lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Cố Dương đây là vận dụng thủ đoạn nào đó cho đại thống lĩnh!
Mặc dù không rõ là thủ đoạn gì nhưng hắn vẫn lựa chọn hoàn toàn tin tưởng Cố Dương, quay đầu trực tiếp xé rách không gian, rời xa Tam Nguyên Thiên Ngoại!
Nhìn thấy động tác của lão tổ Chu Tước thánh địa.
Đại thống lĩnh cũng không khỏi quay đầu nhìn lại, nhíu mày.
Hắn ngược lại không cảm thấy lão tổ Chu Tước thánh địa chạy trốn rất kỳ quái.
Hiện tại trong tay hắn còn nắm một thanh Thánh khí.
Nếu lại toàn lực xuất thủ, giết lão già này quả thực quá thoải mái!
Cảm thán lão già này thật là tinh thông.
Lại chạy nhanh như vậy!
Một khi đã như vậy...
Đại thống lĩnh quay đầu nhìn về phía Cố Dương.
"Cố Dương... Thúc thủ chịu trói đi, nếu ngươi không phản kháng, có lẽ... Ta còn có thể để cho ngươi toàn thây!"
Trong giọng nói của đại thống lĩnh tràn đầy vẻ không thể nghi ngờ.
Chẳng qua gã vừa mới nói xong, thần sắc hơi động một chút.
Bởi vì giờ phút này...
Hắn phát hiện sự phẫn nộ trên mặt Cố Dương đã sớm tiêu tán.
Thay vào đó là một tràng cười lạnh nhàn nhạt.
"Thật sao?"
"Ngươi cảm thấy... Ta thật sự sẽ tốt bụng như vậy, tặng ngươi một đạo Thánh khí sao?"
Cố Dương hỏi ngược lại một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận