Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 602 - Giới vực chi chiến! Đãi ngộ của cô gia! Chúng vương hâm mộ (3)

Chẳng qua đúng lúc này.
Ánh mắt tên hộ vệ đứng ở cửa kia lại hơi sáng lên.
"Vị này chắc là cung chủ Hà Thanh Huyền của Đại Viêm hoàng triều phải không?"
Nghe đến đó, Hà Thanh Huyền cũng khẽ giật mình, sau đó mới gật gật đầu.
"Ách... Là ta."
"Chu Tước thánh địa đã an bài tốt chỗ ở cho ngài, mời theo ta cùng đi."
Nói xong, hộ vệ liền mỉm cười nói.
Nghe đến đó, không chỉ có Hà Thanh Huyền sửng sốt.
Ngay cả lão tổ của Vĩnh Dạ Hoàng Triều và lão tổ Thiên Tinh Hoàng Triều ở bên cạnh cũng đều ngẩn người.
Về phần vô số cường giả Vương cảnh ở bên ngoài cũng nhịn không được mở to hai mắt nhìn.
"Tình huống như thế nào?"
"Tên kia cũng chỉ là Vương cảnh đi? Dựa vào cái gì cũng có thể hưởng thụ được đãi ngộ chỉ cường giả Hoàng cảnh có?"
"Ha ha, ngốc rồi chứ? Không biết tên Hà Thanh Huyền kia từ đâu tới sao?"
"Nơi nào? Không phải là hoàng triều Đại Viêm sao?"
"Thanh Vực Đại Viêm Hoàng Triều xuất hiện một yêu nghiệt, các ngươi còn không biết là ai sao?"
Sau một phen kinh ngạc thán phục, đột nhiên có người nói.
Nghe đến đây, một đám Vương cảnh ngẩn ra.
Lúc này bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ.
Đại Viêm hoàng triều chính là thế lực của vị Cố Dương kia.
Mà Cố Dương hiện tại lại là cô gia Chu Tước thánh địa.
Như vậy Đại Viêm hoàng triều cũng coi như là thông gia Chu Tước thánh địa.
Như thế xem ra... sẽ đối đãi Đại Viêm Hoàng Triều như thế, dường như cũng rất bình thường?
Hà Thanh Huyền cùng một đám người Lạc Viêm Thiên cũng kịp phản ứng, trong lòng tràn đầy cảm khái.
Bọn họ thật đúng là hưởng phúc của Cố Dương!
Ngay cả Chu Tước thánh địa đối với bọn họ cũng nhiệt tình như thế.
Thậm chí còn khiến bọn họ có chút thụ sủng nhược kinh.
Rất nhanh, đám người Hà Thanh Huyền đã rời đi dưới sự dẫn dắt của một hộ vệ khác.
Mà điều này làm một đám Vương cảnh ao ước muốn chết.
Rõ ràng Đại Viêm Hoàng Triều cũng chỉ là thế lực tam phẩm, không có Hoàng Cảnh.
Nhưng lại có thể hưởng thụ đãi ngộ có thể so với thế lực nhị phẩm.
Tự nhiên làm cho không ít người vô cùng hâm mộ và ghen ghét.
Mà trên không trung cách đó không xa.
Cố Dương cũng từ xa thấy được một màn này.
Ánh mắt không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Hắn vốn cũng cảm thấy Thánh Địa Chu Tước sẽ có chút khó chịu đối với mình.
Dù sao mình xem như đã cướp đi hai vị thánh nữ của Chu Tước thánh địa.
Nhưng xem ra bây giờ cũng không nghiêm trọng đến mức đó.
"Chúng ta cũng đi thôi."
Cố Dương nói một câu, sau đó mang theo Sở Linh Nhi bước từng bước một về phía thánh địa Chu Tước.
Mà ngay lúc Cố Dương cùng Sở Linh Nhi xuất hiện.
Từng ánh mắt rõ ràng rơi vào trên thân hai người bọn họ.
"Là Cố Dương!"
"Đó chính là Cố Dương sao?"
"Thật là tuấn tú lịch sự nha!"
"Hízz, Sinh Tử cảnh tầng mười ba đỉnh phong, tốc độ đột phá tu vi của Cố Dương này không khỏi quá nhanh đi!"
"Thật không hổ là đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang!"
Những âm thanh thán phục vang lên liên tiếp.
Trong đó có không ít cường giả Vương cảnh thần sắc ngưng trọng đánh giá Cố Dương.
"Khí tức thật là khủng khiếp!"
"Không ngờ ta cảm nhận được một cỗ uy hiếp từ trên người Cố Dương!"
"Thật là dọa người! Rõ ràng chỉ là sinh tử cảnh, lại cho ta một loại cảm giác có thể một quyền đánh chết ta..."
"Không phải Cố Dương đã có thực lực vượt cấp chiến Vương cảnh chứ?"
Các Vương cảnh cũng nghị luận ầm ĩ.
Trong ánh mắt lại lộ ra một tia kiêng kị.
Về phần thiên kiêu bên cạnh bọn họ, thì vẻ mặt đầy sùng bái hâm mộ nhìn Cố Dương, mà Cố Dương thì lại không để ý tới những ánh mắt này, trực tiếp đi tới cửa thánh địa Chu Tước.
Thấy Cố Dương đến.
Sắc mặt tên hộ vệ kia hơi đổi.
Không đợi y mở miệng.
Một luồng khí tức cường hãn từ nơi không xa truyền tới.
Cảm giác được khí tức xuất hiện.
Tất cả mọi người xung quanh không khỏi nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại.
Bởi vì khí tức kia kinh khủng đến cực điểm!
Chính là cường giả Hoàng cảnh!
Đang lúc mọi người mong đợi.
Một lão giả mặc áo đỏ đạp không mà đến.
Mà khí tức tiêu chí trên người hắn phát ra, hắn chính là một vị cường giả Hoàng cảnh hàng thật giá thật!
"Là Tam trưởng lão Chu Tước thánh địa!"
"Hízz, trưởng lão tự mình ra nghênh đón!"
"Đây chính là mặt bài của đệ nhất thiên kiêu sao?"
"Nói đúng ra, Cố Dương còn là cô gia Chu Tước thánh địa, lẽ ra phải nhận loại đãi ngộ này!"
"Mặc dù cảm thấy là chuyện đương nhiên, nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy rung động!"
Từng âm thanh thán phục liên tiếp truyền đến.
Tất cả mọi người đều vô cùng hâm mộ nhìn qua Cố Dương.
"Hoan nghênh cô gia đến Chu Tước thánh địa, Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư đã chờ đã lâu."
Tam trưởng lão chắp tay với Cố Dương, trên khuôn mặt già nua cũng nở nụ cười dào dạt.
Mà hắn vừa mới nói xong.
Hai đạo thân ảnh xinh đẹp từ nơi không xa bay nhanh đến.
Còn không đợi Cố Dương kịp phản ứng.
Một làn gió thơm phả vào mặt, một thân ảnh mềm mại chui vào trong ngực mình.
"Khốn kiếp, cuối cùng ngươi cũng chịu tới!"
Cảm nhận được sự mềm mại trước người, Cố Dương không khỏi cúi đầu nhìn xuống.
Ngay khi nhìn thấy Hoàng Thanh bĩu môi ngẩng đầu lên, trong mắt dường như có hơi nước nhàn nhạt tràn ngập.
"Cố công tử, rốt cuộc ngươi đã đến, khiến cho chúng ta rất nhớ nhung."
Khuôn mặt Hoàng Nguyệt cũng ửng đỏ, thoáng do dự một chút, nhưng vẫn lớn mật kéo cánh tay trái Cố Dương.
Từ bên ngoài nhìn vào.
Trước người Cố Dương được Hoàng Thanh ôm, cánh tay trái được Hoàng Nguyệt ôm.
Mà bên phải là Sở Linh Nhi đang đứng.
"Ta và Linh Nhi cũng rất nhớ các ngươi."
Nhìn đến đây, Cố Dương cũng không khỏi mỉm cười, đưa tay vuốt vuốt đầu nhỏ của Hoàng Thanh.
"Không cần vò đầu ta, cũng sẽ không cao lên."
Hoàng Thanh lầm bầm một câu, nhưng gương mặt xinh đẹp lại tràn đầy ý cười, con mắt đáng yêu hơi nheo lại, bộ dáng hết sức hưởng thụ.
"Cố công tử, có thể..."
Hoàng Nguyệt nhìn thấy vậy, không ngờ cũng có một loại ghen ghét cực kỳ hiếm thấy.
Nàng khẽ bĩu môi.
Thấy vậy, Cố Dương cũng không khỏi lộ vẻ bất đắc dĩ, cũng vươn tay khác vuốt vuốt đầu nhỏ của Hoàng Nguyệt.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người xung quanh hoảng sợ đến rớt cả cằm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận