Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 740 - Là một đại cơ duyên (3)

Nhìn đến đây, Huyền Kiếm Nhất phản ứng đầu tiên, ánh mắt lập tức ngưng tụ.
"Chắc chắn Cố Dương đã phát hiện ra điều gì đó!"
Nghĩ đến đây, thân hình hắn lập tức bay vút trên không trung, theo sát sau lưng Cố Dương.
Nam Cung Vân và Lý Tử Yên bên cạnh thấy vậy cũng đưa mắt nhìn nhau.
Không chần chờ chút nào, cũng nhao nhao đi theo.
Về phần những cường giả khác, chứng kiến một màn như vậy cũng là có chút chần chờ.
Một ít thiên kiêu đứng hạng cao trong Hoàng bảng cuối cùng vẫn lựa chọn đi theo phía sau bọn Huyền Kiếm Nhất, dự định đi qua dò xét một phen.
Nói không chừng còn có cơ hội nhặt được một ít đồ.
Còn một nhóm thiên kiêu khác thì lắc đầu, không có ý định đuổi theo.
Dù sao thực lực của bọn họ quá yếu.
Coi như đuổi theo cũng không thể thắng được đám yêu nghiệt kia.
Còn không bằng tứ tán tách ra, nói không chừng còn có thể tìm được một chút cơ duyên.
Bên kia.
Cố Dương đã một đường lao đi, thẳng tắp lao vút đi về một hướng.
Cách phía sau hắn không xa.
Huyền Kiếm Nhất ba người đã hội tụ cùng một chỗ.
Cảm giác được khí tức của Cố Dương nhanh chóng chạy đi.
Thần sắc bọn họ cũng có chút cổ quái.
"Tốc độ của tiểu tử này làm sao nhanh như vậy?"
"Không rõ lắm, xác định hắn có thể tìm tới truyền thừa không?"
"Hắn nắm giữ Pháp Tướng Hủy Diệt, nói không chừng có liên hệ nào đó với truyền thừa mà vị Hủy Diệt Thánh Tôn kia lưu lại, dù sao hiện tại người có thể uy hiếp chúng ta cướp được truyền thừa chỉ có Cố Dương mà thôi, chỉ cần đi theo hắn, chắc chắn không sai!"
"Nói cũng đúng."
Đang suy nghĩ, bọn hắn bỗng nhiên phát giác động tác của Cố Dương dường như dừng một chút, ngừng lại...
Bọn họ không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cẩn thận từng li từng tí đi theo.
Chợt thấy một màn khiến bọn hắn trợn tròn mắt.
Chỉ thấy bên dưới có một hang đá!
Mà trong hang đá kia rõ ràng là có vô số Thánh Thạch, tản mát ra khí tức cực kỳ cường hãn!
Nhưng bọn họ còn chưa kịp rung động vì nó.
Hào quang lóe lên.
Bọn họ thậm chí cũng không thấy rõ có bao nhiêu thánh thạch.
Trong nháy mắt, tất cả Thánh Thạch đều biến mất không thấy gì nữa.
Nhất thời, bọn họ trợn tròn mắt, vội vàng nhìn lại cách đó không xa.
Lại thấy thần sắc Cố Dương lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng qua phía bọn họ bên này.
Sau đó xoay người rời đi.
"Đáng chết! Nhiều Thánh thạch vậy mà đều bị tiểu tử này cướp đi!"
"Không ngờ nơi này lại có nhiều Thánh Thạch như vậy!"
"Nếu lấy được những Thánh Thạch kia, cũng đủ để chúng ta đột phá Thánh Cảnh!"
"Đuổi theo!"
Ba người lập tức tức tức giận ngứa răng.
Hiển nhiên bọn hắn cũng không nghĩ tới Cố Dương ra tay lại nhanh như vậy.
Toàn bộ quá trình cũng không đến mười hơi thở, Cố Dương đã thu tất cả Thánh Thạch vào trong túi.
Thế cho nên bọn họ ngay cả thời gian phản ứng lại để cướp đoạt cũng không có!
Nhưng bọn hắn cũng không nóng nảy.
Thánh Thạch đối với truyền thừa Hủy Diệt Thánh Tôn mà nói... Cũng chỉ có thể là một chút lợi ích cực nhỏ mà thôi!
Cố Dương phát hiện động tác bọn họ, cũng không có dừng lại.
Hiển nhiên là sốt ruột đi tìm truyền thừa của Hủy Diệt Thánh Tôn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt ba người sáng lên rực rỡ, tiếp tục chăm chú đi theo bước chân Cố Dương.
Còn sau lưng bọn họ, có vô số cường giả mặt mày hớn hở.
Bọn họ tới chậm một chút, chỉ cảm nhận được vô số thánh thạch phát ra khí tức khủng bố.
Hơn nữa chỉ có trong nháy mắt.
Chính là biến mất không thấy đâu nữa.
Không cần nghĩ, thánh thạch này khẳng định bị Cố Dương cùng Huyền Kiếm Nhất bọn hắn cướp đi.
Nhưng bọn họ cũng không có ý cướp đoạt.
Dù sao, truyền thừa quan trọng hơn.
Động tác của bọn họ cũng nhanh hơn.
Cố Dương cũng không biết đằng sau mông mình, lại theo nhiều người như vậy, chẳng qua coi như biết rõ, hắn cũng sẽ không quá để ý.
Thời gian như từng giọt từng giọt nước trôi qua.
Ba người Huyền Kiếm Nhất cũng một mực đi theo sau mông Cố Dương.
Chỉ là biểu cảm của bọn họ dần dần trở nên càng cổ quái.
Kỳ quái!
Hành vi của Cố Dương thực sự quá kỳ quái!
Dọc theo đường đi bọn hắn đã thấy không ít bảo dược và các cơ duyên khác.
Những cơ duyên này đối với bọn họ cũng rất có sức hấp dẫn.
Kết quả...
Cố Dương đúng là cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp đi về phía trước.
Bọn họ vốn đã có chút động tâm, muốn đi hái những bảo dược này.
Nhưng nghĩ đến địa phương Cố Dương đi thẳng tới rất có thể là nơi truyền thừa của Hủy Diệt Thánh Tôn.
Cho nên bọn họ cắn răng...
Bọn họ đều bỏ qua những bảo dược này, theo sát, sợ bị Cố Dương bỏ rơi!
Chẳng qua là dọc theo con đường này các loại bảo dược bọn hắn bỏ qua thật sự quá nhiều.
Trong lúc nhất thời, cho dù là bọn họ cũng cảm thấy lưỡng lự không chừng.
"Đáng chết!"
"Sợ rằng Cố Dương này đang cố ý trêu đùa chúng ta?"
"Hắn vốn không định đi tìm truyền thừa Hủy Diệt Thánh Tôn, mà chỉ muốn trêu chúng ta!!"
Giờ phút này, ba người Huyền Kiếm Nhất không nhịn được nghĩ đến.
Chẳng qua cũng chính thời khắc này.
Bọn hắn rõ ràng nhận thấy, động tác của Cố Dương... lần nữa dừng lại!
Cùng lúc đó.
Một cỗ khí tức hủy diệt quen thuộc, rõ ràng từ cách đó không xa truyền đến.
Rất rõ ràng, cỗ khí tức hủy diệt này cũng không phải từ trên người Cố Dương truyền đến.
Mà là...
Khí tức mà Hủy Diệt Thánh Tôn lưu lại!
Nghĩ đến điều này, vẻ mặt ba người bọn họ nhất thời đầy kinh hỉ!
Truyền Thừa chi địa của Hủy Diệt Thánh Tôn, đã đến!
Ba người bọn họ lập tức tăng tốc, cấp tốc bay về phía trước!
Cũng không lâu lắm, bọn họ nhìn thấy một đại điện màu đen rộng lớn mênh mông hiện ra ở trước mắt!
Mà giờ phút này, Cố Dương đứng trước đại điện màu đen, như có điều suy nghĩ.
"Là đại điện truyền thừa mà Hủy Diệt Thánh Tôn để lại!"
"Cuối cùng đã tới!"
"Ha ha ha, quả nhiên ta không đoán sai!"
Ba người Huyền Kiếm Nhất nhất thời tràn đầy vẻ vui mừng.
Mà phía sau bọn họ, cũng có vô số thiên kiêu vội vàng chạy tới.
Sau khi nhìn thấy đại điện truyền thừa, mặt mũi bọn họ cũng là tràn đầy rung động.
Chuyện này...
Là đại điện truyền thừa mà Hủy Diệt Thánh Tôn để lại à?
Quá chấn động mà!
Mà ngay khi bọn họ đang sợ hãi thán phục sự to lớn của đại điện.
Bọn họ cũng là phát hiện, bên ngoài truyền thừa đại điện này, dường như cũng là thiết lập một tòa trận pháp!
Mà trận pháp này còn kinh khủng hơn cả lối vào lúc trước!
Không ít đại sư trận pháp đều nhìn mà tê cả da đầu.
"Trận pháp này không thể công phá!"
Bọn hắn lắc đầu cảm thán.
Ba người Huyền Kiếm Nhất cũng nhíu mày, ngay cả nhiều đại sư trận pháp như vậy mà nói như thế chẳng phải là nói bọn họ nhìn thấy được đại điện truyền thừa, rồi lại vào không được?
Chỉ là lúc bọn họ có chút mặt ủ mày chau.
Ánh mắt Huyền Kiếm Nhất rõ ràng rơi vào trên người Cố Dương.
Bởi vì giờ phút này Cố Dương rõ ràng là chậm rãi đi lên phía trước, dường như ý định tiến vào đại điện truyền thừa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận