Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 225 - Bão Nguyên cảnh cực hạn, nửa bước trảm thiên áo nghĩa! Kiếm trảm lôi kiếp (1)

Đám mây lôi kiếp xuất hiện.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong hoàng cung đều chấn động.
Trên mặt vô số các đại thần hoàng tử lộ ra vẻ kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên đám mây lôi kiếp càng ngày càng dày đặc trên bầu trời.
Sở Linh Nhi cũng không rõ ràng lắm, nàng ta đi ra ngoài xem xét.
Khi nàng nhìn thấy Cố Dương đang đứng dưới lôi vân, thần sắc nhất thời bối rối.
"Phu quân, cẩn thận Lôi Vân."
Nghe được giọng nói của Sở Linh Nhi.
Cố Dương không khỏi mỉm cười.
"Yên tâm đi, trong lòng ta có nắm chắc."
Nói xong, Cố Dương lúc này mới tiếp tục ngẩng đầu nhìn đám mây lôi kiếp trên bầu trời.
Giờ phút này trong ánh mắt hắn đang lập loè ra một vòng hào quang màu vàng.
Trong mắt hắn ta.
Trên lôi vân kia lại hiện ra một hàng văn tự.


Cưỡng ép đột phá tu vi cực hạn, thu hút sự chú ý của Thiên Đạo, lôi kiếp giáng lâm, là kiếp nạn cũng là cơ duyên, vượt qua lôi kiếp, có thể thu hoạch được thiên đại cơ duyên.

Nhìn thấy vậy.
Khóe mắt Cố Dương không khỏi co rút lại.
Tu vi cực hạn?
Đây là chuyện mình đột phá đến Bão Nguyên cảnh tầng mười ba sao?
Cho nên...
Mười trọng là cực hạn bình thường, mà mười ba trọng... sẽ dẫn đến cực hạn của Thiên Đạo?
"Hơn nữa vượt qua lôi kiếp có thể thu hoạch được thiên đại cơ duyên?"
Cố Dương khẽ nhướng mày.
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút.
Cái gọi là thiên đại cơ duyên này có thể lớn bao nhiêu?
Rặc rặc rặc!
Đúng lúc này.
Bên trên bầu trời.
Một đạo kiếp lôi rộng ước chừng trăm mét ầm ầm giáng xuống!
Sự xuất hiện của nó quá đột ngột.
Thế cho nên không ai phản ứng gì.
Đạo kiếp lôi kia trong nháy mắt rơi vào trên đỉnh đầu Cố Dương.
Cố Dương không tránh không né, trực tiếp ngạnh kháng đạo kiếp lôi này!
Xuy xuy xuy!
Toàn thân Cố Dương bốc lên từng đợt khói xanh.
Áo bào trên người lại trực tiếp bị kiếp lôi khủng bố xé thành mảnh vụn.
Lộ ra cơ bắp cường tráng vô cùng kia.
Nhưng kiếp lôi này đối với thân thể Cố Dương... lại không hề tạo thành thương tổn!
Mắt thấy một màn này.
Lập tức tất cả mọi người chung quanh đều trừng to mắt.
"Cái này... Kiếp lôi rộng trăm thước!?"
"Quá kinh khủng đi!"
"Kinh khủng hơn cả là Cố Dương đấy, một đạo kiếp lôi lớn như vậy đánh xuống đấy, hắn ngoại trừ quần áo nửa người bên trên không còn, hoàn toàn là không chút thương tích đấy!"
"Nói như vậy... Hình như đúng là như thế. Thân thể này, cũng quá biến thái đi!?"
Ánh mắt Sở Mộ cũng nhìn chăm chú một màn này.
Trong lòng cũng chấn động không thôi.
"Sẽ không sai!"
"Tuyệt đối sẽ không sai!"
"Nghe đồn Bão Nguyên cảnh cũng không chỉ có mười trọng, mà là mười ba trọng cực hạn."
"Nếu đạt tới cực hạn của thập tam trọng sẽ dẫn tới Thiên Nộ, giáng kiếp lôi xuống."
"Cố Dương hắn thế mà đột phá tới Bão Nguyên cảnh tầng mười ba!?"
"Hơn nữa kiếp lôi này... dường như hoàn toàn không thể đả thương được hắn!"
Trên mặt Sở Mộ lộ ra vẻ chấn động.
Vốn hắn cho là tại trên người Cố Dương, hẳn là đã kiến thức được đủ thứ để hắn khiếp sợ.
Về sau hẳn sẽ không xảy ra nữa.
Không ngờ hiện tại lại xuất hiện!
Bão Nguyên cảnh tầng mười ba!
Người từ cổ chí kim đột phá đến cảnh giới này cũng không ít.
Nhưng tuyệt đại bộ phận trong đó... đều chết dưới lôi kiếp!
Đừng thấy Cố Dương kháng lôi kiếp rất dễ dàng.
Đó là bởi vì thể phách Cố Dương cũng rất biến thái.
Nếu không thì cho dù có là một cường giả Nguyên Hải cảnh đi nữa... cũng chưa chắc sống sót dưới đạo lôi kiếp này!
Hơn nữa mặc dù có thể thành công trụ qua được kiếp lôi, về sau nếu muốn đột phá đến Nguyên Hải cảnh.
Độ khó cũng tăng lên rất nhiều!
Dù sao...
Đột phá đến Bão Nguyên cảnh tầng mười ba đỉnh phong, đã là hành vi nghịch thiên!
Muốn đột phá Nguyên Hải cảnh dưới sự nghịch thiên... Tất nhiên là khó càng thêm khó!
Lập tức, vẻ mặt Sở Mộ trở nên có chút phức tạp.
Hắn cũng không rõ Cố Dương lựa chọn con đường này, rốt cuộc là tốt hay xấu.
Ít nhất...
Hắn không thấy được một ví dụ nào có thể thành công.
Nếu không thì đại bộ phận thiên kiêu đều sẽ lựa chọn đột phá tầng mười ba Bão Nguyên cảnh.
Cố Dương cũng không để ý ánh mắt những người xung quanh.
Giờ phút này lông mày hắn nhăn lại.
Kiếp lôi này...
Không nói võ đức chơi đánh lén!
Nếu không phải thể phách mình cường hãn, một đạo lôi kiếp này giáng xuống, đều có thể lấy mạng hắn.
"Ngươi đã không nói võ đức thì cũng đừng trách ta!"
Cố Dương hừ lạnh một tiếng.
Nhưng hắn cũng không chờ đợi lôi kiếp chi vân trên trời súc thế ra đạo kiếp lôi kiếp thứ hai.
Chỉ thấy hắn trực tiếp rút ngân sương kiếm bên hông ra.
Sau đó ngẩng đầu lên, một kiếm chém về phía đám mây lôi kiếp trên bầu trời!
Xuy!
Một đạo kiếm khí rộng hơn một ngàn mét phóng lên cao.
Trực chỉ kiếp lôi chi vân kia!
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Dường như cảm nhận được cử chỉ ngỗ nghịch này của Cố Dương.
Trên bầu trời, đạo lôi kiếp chi vân phảng phất giận tím mặt, từng đạo kiếp lôi lại càng nhấp nhô chuyển động trong lôi vân.
Ánh sét hung hãn mà khủng bố lóe lên.
Nhưng mà ngay sau đó.
Xuy!
Kiếm khí kinh khủng ầm ầm giáng xuống lôi vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận