Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 293 - Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật! Áo nghĩa không gian! Ý cảnh Vận Mệnh (3)

Lập tức kinh hỉ hô lên.
"Phu quân, chàng đã xuất quan rồi?!"
Nói xong liền nhào vào trong ngực Cố Dương.
"Ừm."
Cố Dương cũng cười vuốt vuốt mái tóc đen mềm mại của Sở Linh Nhi.
Ánh mắt Diệp Khuynh Thành cũng liếc qua, trong mắt tràn đầy ý cười.
"Đúng rồi phu quân, Khuynh Thành tỷ tỷ tới đây tìm ngươi dường như có chuyện muốn nói."
Sở Linh Nhi trừng mắt nhìn, kéo Cố Dương đi đến trước mặt Diệp Khuynh Thành.
Cố Dương mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Có chuyện muốn nói?
Diệp Khuynh Thành thấy vậy cũng cười khẽ đứng dậy.
"Đã lâu không gặp, Cố công tử."
Cố Dương cũng hơi chắp tay.
Trong mắt mang theo hiếu kỳ.
"Không biết Khuynh Thành cô nương có chuyện gì muốn bàn bạc?"
Diệp Khuynh Thành đang chuẩn bị mở miệng trả lời.
Lại thấy Sở Linh Nhi thập phần hiểu chuyện đứng dậy nói là có việc rời đi trước.
Lập tức, trong đình viện rộng lớn như vậy đã chỉ còn lại hai người Cố Dương cùng Diệp Khuynh Thành.
"Cố công tử, là như vầy..."
Diệp Khuynh Thành chậm rãi giải thích.
Mà bên kia, Sở Linh Nhi cũng đi tới một căn phòng.
Sở Phong nhìn thấy hết thảy, còn tưởng rằng Sở Linh Nhi tâm tình sa sút bèn đi ra.
Dự định an ủi một phen.
Không ngờ Sở Linh Nhi lại trốn ở một bên, bắt đầu nhìn lén.
Trên gương mặt xinh đẹp còn mang theo một tia tò mò.
"Ách..."
Nhìn thấy vậy, Sở Phong cùng sửng sốt.
Chợt không nhịn được nhỏ giọng hỏi: "Linh Nhi, con không ghen sao?"
Hắn nghi hoặc không hiểu.
Phải biết rằng hiện tại Cố Dương ở cùng một nữ tử tuyệt mỹ, theo lý mà nói...
Sở Linh Nhi sẽ có chút không thoải mái chứ?
"Ừm? Hoàng thúc tổ, sao người lại hỏi vấn đề này?"
Sở Linh Nhi trừng mắt nhìn, dường như nàng không hiểu lời Sở Phong nói.
"Khuynh Thành tỷ tỷ là người rất tốt, ta cảm thấy rất thích hợp với phu quân!"
"Hả?"
Sở Phong nghe vậy liền hoàn toàn trợn tròn mắt.
Thích hợp?
Hóa ra đây là Sở Linh Nhi cố ý tác hợp?
Trong nháy mắt này, Sở Phong thân là trai tân nhất thời cảm giác được chính mình có chút không theo kịp thời đại.
Lý giải không được, thực sự là không cách nào lý giải nổi!
"Đúng vậy, phu quân ưu tú như vậy, sao có thể chỉ có một nương tử là ta chứ?"
"Hơn nữa hiện tại ta còn chưa tròn mười tám, còn chưa có cách nào bồi phu quân."
Nói xong, gương mặt xinh đẹp của Sở Linh Nhi bỗng nhiên đỏ bừng lên.
"Đây coi như là bồi thường cho phu quân đi."
Nói đến đây, Sở Linh Nhi trợn tròn mắt, dường như không thèm để ý đến chuyện này chút nào.
Chỉ cần phu quân thương yêu nàng, nàng sẽ thỏa mãn.
Sở Phong trực tiếp chuồn đi.
Là hoàng thúc của hoàng đế Sở Quốc.
Cả đời này của ông có thể nói là công tích vô số, cũng từng dẫn dắt thiết kỵ đặt chân lên sa trường, từ đầu đến cuối, ông ta kiên nghị vô cùng.
Nhưng bây giờ hắn đã bị phá vỡ phòng thủ!
Sống nhiều năm như vậy, ngay cả một nữ nhân có thể tâm sự cũng không có.
Cố Dương mới mười bảy tuổi!
Thế nhưng đã có thể khiến hai nữ tử tuyệt mỹ ái mộ không thể chịu đựng nổi!
Hắn đánh nhiều trận như vậy cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt.
Nhưng bây giờ cho dù là mãnh nam như hắn cũng không nhịn được rơi nước mắt.
Người so với người, thật sự là tức chết người!
Cố Dương cũng không biết chuyện Sở Phong bên này.
Sau khi nghe Diệp Khuynh Thành nói xong.
Trong ánh mắt Cố Dương lóe ra quang mang.
"Nói cách khác... ở giao giới giữa ba đại vương triều Huyền Điểu, Thanh Phong, Thiên Kiếm, xuất hiện bí cảnh truyền thừa của một vị cường giả Vũ Hóa Cảnh?"
"Ừm."
Diệp Khuynh Thành gật đầu lia lịa.
"Nghe đồn vị Vũ Hóa cảnh kia vốn định mượn chuyện này để đột phá cảnh giới, nhưng đột phá thất bại, trước khi chết lưu lại bí cảnh truyền thừa, để tất cả tài nguyên vào trong đó."
Nghe đến đây, Cố Dương cũng có chút không nhịn được.
Bí cảnh Vũ Hóa cảnh, nghĩ như thế nào đều ẩn chứa cơ duyên lớn lao!
Không ngờ vừa xuất quan vận khí đã tốt như vậy, lại gặp được cơ duyên lớn như vậy!?
Ngay lúc Cố Dương vừa nghĩ tới đây, đột nhiên trên đỉnh đầu Diệp Khuynh Thành như có một màn sáng đang xoay chuyển.
"Hả?"
Nhìn thấy vậy.
Cố Dương ngẩn ra, đây là tình huống gì?
Không đợi Cố Dương suy nghĩ nhiều.
Màn sáng kia lập loè ra từng đạo quang cảnh vụn vặt.
Hình như chỉ là một nơi lờ mờ.
Xung quanh là một màu đen kịt.
Ngay sau đó, một màn tiếp theo lại xuất hiện, từng con quái vật giống như cương thi, nhe răng trợn mắt phát ra tiếng kêu kì quái.
Từng màn ánh sáng hiện lên.
Ngay khoảnh khắc sau.
Con ngươi Cố Dương hơi co rụt lại.
Bởi vì trong màn sáng rõ ràng hiện ra thân ảnh Diệp Khuynh Thành.
Chỉ thấy nàng giống như hái được một loại trái cây có tướng mạo kỳ lạ, để vào trong miệng cắn vỡ sau đó khí tức mạnh mẽ bốc lên.
Cũng chính vào giờ phút này.
Quang cảnh hoàn toàn tiêu tán.
Màn sáng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Khuynh Thành lúc trước cũng biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này Cố Dương mới đột nhiên phản ứng lại.
Dường như hắn đã thấy được chuyện Diệp Khuynh Thành sắp gặp phải?
Hay nên nói là cơ duyên?
"Chẳng lẽ năng lực Vận Mệnh hợp hai làm một?"
Nhìn thẳng số mệnh và năng lực khống chế khí vận dường như đã kết hợp với nhau.
Cho nên hắn mới có thể nhìn thấy những chuyện đã xảy ra sau đó của Diệp Khuynh Thành.
Thậm chí thấy Diệp Khuynh Thành đã lấy được cơ duyên!
"Đây chính là kết quả khi sửa chữa mười vạn năm sao?"
Nghĩ đến đây, Cố Dương không khỏi hơi trầm ngâm.
Mà bên phía Diệp Khuynh Thành nhìn thấy phản ứng của Cố Dương.
Cũng là lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận