Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 230 - Sửa đổi tam đại áo nghĩa! Tiến về Huyền Điểu vương triều (3)

"Thôi được, ta sẽ đi theo sau các ngươi, bảo hộ cho các ngươi an toàn..."
"Đa tạ tiền bối."
Cố Dương lại chắp tay.
Rồi sau đó tâm niệm khẽ động.
Chít chít!
Chợt có một tiếng kêu chói tai từ phía chân trời không xa truyền đến.
Ngay khoảnh khắc sau.
Một con Diễm Linh Ưng khổng lồ đã rơi xuống trước mắt mọi người.
Hôm nay nhìn qua Diễm Linh Ưng thần võ vô cùng, toàn thân càng tràn đầy khí tức cường hãn.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ nhìn thấy Diễm Linh Ưng.
Lập tức không nhịn được mở to hai mắt nhìn.
"Hízz... Diễm Linh Ưng có thể so với Nguyên Hải cảnh tầng chín? Hơn nữa, còn là kỳ Ấu Niên!"
"Cố Dương, thủ đoạn này của ngươi cũng quá mạnh! Yêu thú cấp bậc này cũng có thể thu phục được sao?"
Sở Mộ nhịn không được phát ra tiếng tán thưởng, cảm khái nói.
Còn về Cố Dương, cũng hơi ngẩn ra.
Chậc?
Nguyên Hải cảnh tầng chín?
CMN cũng thăng cấp quá nhanh đi!
Mới qua hơn hai tháng mà!
Nó sao có thể từ Nguyên Hải cảnh tầng tám đột phá lên Nguyên Hải cảnh tầng chín?
Cố Dương trong lòng cảm khái vạn ngàn.
Thật không hổ là huyết mạch dị chủng Thái Cổ mà!
Đợi đã...
Nói đến huyết mạch của Thái Cổ dị chủng.
Hắn tại đấu giá hội hình như kiếm được một khối đá ẩn chứa một giọt tinh huyết Xích Kim Thánh Long.
Trở lại Hoàng thành, hắn vội đi luyện thể.
Ngược lại lại là quên mất tảng đá này.
Cố Dương không khỏi vỗ vỗ đầu.
"Phu quân sao vậy?"
Sở Linh Nhi nhìn thấy Cố Dương tâm tình biến hóa, lập tức ân cần hỏi thăm.
"Không có việc gì, chúng ta lên thôi, chuẩn bị xuất phát."
"Ừm ừm."
Sau khi Cố Dương và Sở Linh Nhi đứng thẳng trên cánh tay dày rộng của Diễm Linh Ưng, cáo biệt Sở Hoàng.
Cố Dương cũng lộ ra vẻ mặt chờ mong.
"Xuất phát!"
"Chít chít!"
Diễm Linh Ưng cũng phát ra một tiếng kêu to chờ mong.
Sau đó liền huy động hai cánh.
Thân thể khổng lồ kia chính là xoay quanh bay lên, mau chóng bay về hướng Vương triều Huyền Điểu!
Thấy vậy, Sở Phong cũng nhanh chóng theo sát phía sau.
Nhìn theo bóng lưng đám người Cố Dương rời đi.
Trong ánh mắt Sở Mộ cũng tràn đầy cảm khái.
"Không biết trận chiến bách quốc lần này... Cố Dương có thể sáng tạo kỳ tích lần nữa không?"
"Giống như bí cảnh Tử Nguyệt lúc trước."
Trong ánh mắt của hắn lóe ra chờ mong.
"Thật sự là mong đợi."
Cảm khái một phen, hắn liền lắc đầu.
Về tới hoàng cung.
Còn có rất nhiều việc vặt cần hắn xử lý.
Nếu không...
Y khẳng định cũng không nhịn được cùng đi theo.
Chỉ tiếc, mình là Hoàng Đế.
Đương nhiên không thể dễ dàng rời khỏi hoàng thành!
Trên Diễm Linh Ưng.
Vẻ mặt Sở Linh Nhi vô cùng hưng phấn.
Dù sao đối với nàng mà nói, chạy nhanh như bay trên lưng một con yêu thú thực lực cường hãn như thế là lần đầu tiên!
Trải nghiệm mới lạ như vậy tự nhiên làm cho nàng phi thường kích động.
Cố Dương ngược lại đã không cảm thấy kinh ngạc.
Hắn mỉm cười.
Tâm thần hắn chợt trầm xuống.
Thần niệm tiến vào trong nhẫn trữ vật tìm được khối đá đã nhuốm tinh huyết Xích Kim Thánh Long kia.
"Lại quên mất thứ quan trọng như vậy, đầu óc ta..."
Cố Dương trong lòng không khỏi trào phúng một câu.
Chợt cũng không nghĩ nhiều nữa.
Tâm niệm vừa động, trực tiếp lựa chọn sửa đổi!
"Thay đổi tảng đá nhiễm tinh huyết Xích Kim Thánh Long, thời gian là... vạn năm trước!"
Đối với sự vật cổ xưa này, tự nhiên là phải dời thời gian về phía trước.
Tốt nhất là quay trở lại lúc tảng đá vừa mới nhiễm tinh huyết Xích Kim Thánh Long...
Hắn có thể trực tiếp hấp thu tinh huyết của giọt Xích Kim Thánh Long này.
Nói không chừng có thể nhờ vào đó trực tiếp thức tỉnh huyết mạch của Xích Kim Thánh Long!
Nếu thật sự là như thế...
Đến lúc đó thể phách hắn sẽ cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng!
Dưới tình huống chờ mong như thế.
Cố Dương cũng cấp tốc sửa đổi hoàn thành.
Chợt thần niệm Cố Dương gắt gao nhìn về phía tảng đá kia.
Nhất thời cảm thấy nao nao.
Sửa chữa tảng đá rách nát vạn năm này, thế mà lại không hề có biến hóa gì!?
Mặc kệ là hình thể hay màu sắc.
Quả thực giống như là chưa được sửa chữa vậy!
Lần này Cố Dương nhìn mà choáng váng.
"Khá lắm... Chẳng lẽ thứ đồ chơi này cùng thời đại với cỏ khô?"
Cố Dương trong lòng nhịn không được trào phúng.
"Không đúng, sẽ không còn lâu hơn cỏ khô đấy chứ?"
Phải biết rằng gốc cỏ khô kia tự mình sửa chữa vạn năm ít nhất có được một gốc lá Vận Mệnh.
Nhưng tảng đá này...
Sửa chữa vạn năm mà biến hóa gì cũng không có.
Nghĩ đến đây, Cố Dương cũng không khỏi bất đắc dĩ thở dài.
"Xem ra chỉ có thể đợi đến Nguyên Hải cảnh rồi sửa tiếp."
Cố Dương lặng lẽ thu hồi thần niệm.
Tâm tình có chút thất vọng.
Nhưng rất nhanh, liền bị chú ý bởi khuôn mặt xinh đẹp của Sở Linh Nhi.
Không thể không nói.
Trong cuộc hành trình buồn tẻ này, có giai nhân làm bạn, ít nhất là không nhàm chán.
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Trong nháy mắt, đã qua năm ngày!
Năm ngày này.
Bọn Cố Dương một khắc cũng chưa từng ngừng lại.
Rốt cuộc...
Đến Huyền Điểu vương triều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận