Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 653 - Thập Tam hoàng tử vẫn lạc! Thánh Nhân hoảng sợ (3)

Thập Tam Hoàng tử điện hạ chết ở hạ giới, hậu quả của chuyện này sẽ khủng bố cỡ nào, khó có thể tưởng tượng!
Ngoài Tam Nguyên Thiên.
Đại thống lĩnh cũng thấy được cảnh tượng trong màn sáng.
Giờ phút này.
Động tác của hắn hoàn toàn cứng đờ.
Khuôn mặt hắn tràn đầy khiếp sợ cùng với... hoảng sợ!
Thậm chí, trên mặt hắn ta còn lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Thập Tam Hoàng Tử điện hạ... Vẫn lạc!"
"Không... không!"
Toàn thân hắn phát run.
Dường như là nghĩ tới hậu quả cực kỳ khủng bố nào đó.
Nhưng ngay sau đó, hốc mắt hắn lập tức đỏ bừng lên.
"Lão già đáng chết, nếu không có ngươi ngăn cản, điện hạ căn bản sẽ không chết!"
"Chết đi cho ta!"
Mặt của đại thống lĩnh như phát điên, thủ đoạn khủng bố tầng tầng lớp lớp, chọc thủng không gian bên ngoài tam nguyên thiên thành nát bét.
Mà lão tổ Chu Tước thánh địa ngăn cản, không ngừng phun máu tươi!
Không ngăn được!
Căn bản không ngăn được!
Thực lực của đại thống lĩnh thật sự mạnh hơn hắn quá nhiều!
Nếu không phải bằng vào năng lực khôi phục biến thái huyết mạch Chu Tước của bản thân, lão tổ hiện giờ của Chu Tước thánh địa sợ rằng đã sớm chết thảm trong tay đại thống lĩnh!
Nhưng may mắn nhờ có huyết mạch Chu Tước, lão tổ Chu Tước thánh địa còn có thể miễn cưỡng kháng trụ được.
Nhưng sắc mặt y đã đã trắng bệch.
Khóe miệng vẫn mang theo nụ cười mừng rỡ như cũ.
"Ha ha ha!"
"Được!"
"Thật sự là quá tốt!"
"Cố Dương thật là tốt!"
"Giết hay lắm!"
Lão tổ Chu Tước thánh địa không ngừng cười to.
Mặc dù sắc mặt tái nhợt nhưng trên khuôn mặt đều là vẻ mừng rỡ.
Bởi vì thực lực cùng thiên phú Cố Dương thể hiện ra, không thể nghi ngờ chính là cho tất cả cường giả Đông Hoang bọn hắn một liều thuốc mạnh!
Cái gọi là Hoàng Tử Thần triều thì thế nào?
Còn không phải là bị Cố Dương trấn áp sao!
Thậm chí là tru sát!
Hắc Nguyên thần triều các ngươi không phải rất càn rỡ, rất kiêu ngạo sao?
Còn bây giờ thì sao?
Phía dưới, từng đợt thanh âm kinh hô vui mừng cũng là từ bên trong cường giả Đông Hoang truyền đến.
"Ha ha ha!"
"Làm tốt lắm!"
"Ta ngược lại muốn xem mấy tên gọi là cường giả Thần triều này còn có thể phách lối hay không?"
"Trước đó không phải các ngươi thổi phồng hoàng tử thần triều nhà mình mạnh hay vô địch sao? Hiện tại thì sao?"
"Ha ha ha!"
"Thoải mái!"
Các cường giả Đông Hoang áp chế hồi lâu, hôm nay rốt cuộc tìm được cơ hội phản kích phát tiết, tự nhiên là không có ý buông tha.
Điên cuồng lớn tiếng trào phúng.
Cùng lúc đó.
Trên bầu trời.
Chu Tước thánh chủ cùng Huyền bào lão giả vẻ mặt cũng tràn đầy kinh hỉ.
Hiển nhiên, bọn hắn cũng không nghĩ tới Cố Dương thế mà có thể giết ngược hoàng tử Thần triều kia!
Hơn nữa còn là giết ngược một cách nhẹ nhõm như thế!
Sau khi kinh hãi, vẻ vui sướng trên mặt dường như sắp tràn ra ngoài.
Mà ba vị Chuẩn Thánh bên kia cũng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ cùng kinh dị nhìn Cố Dương trong quầng sáng.
"Không ngờ lần này Đông Hoang... lại xuất hiện một yêu nghiệt như thế!"
"Đừng nói là Nam Lĩnh Tây Mạc cùng Bắc Nguyên, cho dù là Thiên Kiêu mạnh nhất Trung Châu cũng còn kém Cố Dương rất xa!"
"Hízz, ngay cả hoàng tử Thần triều thượng giới đều bị Cố Dương chém giết, thực lực của hắn đến cùng cường hãn đến trình độ nào?"
Trong lòng ba người bọn họ cực kỳ kinh hãi.
Trong lúc cảm khái, thần sắc cũng ngưng tụ lại.
Xem ra trải qua trận chiến này, thế cục toàn bộ Huyền Minh đại lục sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cố Dương chỉ sợ sẽ trở thành truyền kỳ giống Hủy Diệt Thánh Tôn vậy.
Không...
Là vượt qua Hủy Diệt Thánh Tôn!
Dù sao Cố Dương bây giờ, mới chỉ có mười tám tuổi!
Đối với hắn mà nói, còn có không gian để tăng lên vô hạn!
Tiền đồ vô lượng!
Giờ phút này.
Chiến đấu giữa Đông Hoang cùng Thần triều đều là dừng lại trong ngắn ngủi.
Tất cả mọi người đều thông qua màn sáng nhìn về phía Cố Dương trong bí cảnh.
Nam tử tên là Cố Dương này...
Đã làm tất cả mọi người chấn động!
Kể cả tất cả cường giả Hắc Nguyên thần triều thượng giới!
Cùng lúc đó.
Bên trong bí cảnh.
Hoàng Âm cũng kinh hãi nhìn qua Cố Dương, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
Nàng há miệng nhỏ, lại là nửa ngày một câu cũng không nói ra lời.
Hoá ra...
Đây mới là thực lực chân chính của Cố Dương sao?
Nghĩ đến điều này, trên gương mặt xinh đẹp của nàng không khỏi hiện ra một tia cô đơn.
Vốn nàng còn cảm thấy thực lực mình và Cố Dương không sai biệt lắm.
Nhưng bây giờ xem ra đâu chỉ kém một điểm nửa điểm.
Nếu không phải Cố Dương lúc trước nhường mình, chỉ sợ nàng ngay cả một chiêu của Cố Dương cũng không tiếp được?
Mà Cố Dương bên kia, thì chậm rãi thu hồi Thiên Tuyệt Kiếm trong tay, ánh mắt không khỏi liếc xéo qua.
Ánh mắt hơi ngưng tụ.
"Không hổ là Thánh Khí, uy lực của Thiên Tuyệt Kiếm bây giờ... khủng bố như vậy!"
Cố Dương khẽ gật đầu, nhưng ngay sau đó không khỏi có chút cảm khái.
"Nhưng Thánh khí tuy rất mạnh, nhưng cũng rất hao phí lực lượng."
Nghĩ đến đây, Cố Dương lắc đầu.
Một kiếm này dường như đã rút hết sức mạnh của hắn ta.
Nếu lại thêm một kiếm nữa hắn đều không chịu nổi!
Chẳng qua cũng chính là như thế.
Chiêu kiếm mà y thi triển, lại có thể trực tiếp nghiền ép Tiêu Nguyên Long.
"Chỉ có điều trận chiến này... trái lại thu hoạch tràn đầy nha."
Khóe miệng Cố Dương hiện ra một tia thỏa mãn.
Hắn tiện tay vẫy một cái.
Thất Tinh Quyển ở một bên lại nhẹ nhàng bay lên, rơi vào trong tay của hắn.
"Coi như không tệ."
Cố Dương có chút hài lòng đánh giá Thất Tinh Quyển.
Uy năng của Thất Tinh Quyển cực kỳ khủng bố, có thể nói nó không thua gì Thiên Tuyệt Kiếm.
Nhưng ở trong tay Tiêu Nguyên Long... lại không phát huy được một phần trăm lực lượng.
"Hiện tại, ngươi là của ta."
Cố Dương khẽ cười một tiếng, trực tiếp đem Thất Tinh Quyển ném vào chiếc nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó Cố Dương ngẩng đầu, tay phải lại vẫy một cái.
Một Huyền Ngọc giới chỉ đen kịt bay lên.
Nhìn thấy vậy, ánh mắt Cố Dương hơi sáng lên.
"Không biết trữ vật giới chỉ của Thần triều hoàng tử sẽ có bao nhiêu bảo bối?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận