Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 411 - Cố Dương vs Lạc Viêm Thiên, trận chiến truyền kỳ (1)

Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi.
Mặc dù ở trong nội viện, thời thời khắc khắc đều có thể nghe được chuyện về Lạc Viêm Thiên.
Lạc Viêm Thiên là đệ nhất thiên kiêu hoàng triều vân vân.
Mấy ngàn năm thậm chí vạn năm cũng khó có một người.
Nhưng mà.
Rất ít người tận mắt thấy Lạc Viêm Thiên xuất thủ!
Cho nên phần lớn mọi người trong đó đều khó có thể tưởng tượng được, Lạc Viêm Thiên lại mạnh đến mức này!
Cũng là kiếm đạo.
Cũng chỉ là một kiếm.
Thậm chí Vưu Phong không hề có sức chống cự!
Một kiếm kia ở trước mặt Lạc Viêm Thiên... Tựa như một tờ giấy trắng!
Nếu không phải trưởng lão Vũ Hóa cảnh ra tay thay hắn ngăn lại một kiếm này.
Bây giờ Vưu Phong đã là một cỗ thi thể rồi!
"Ta bây giờ càng ngày càng chờ mong Lạc Viêm Thiên và Cố Dương chiến đấu!"
"Hai tên yêu nghiệt tuyệt thế, rốt cuộc ai có thể giành được thắng lợi?"
"Hiện giờ hai người bọn họ đều chưa nếm qua thất bại đi, như vậy kết quả chiến đấu giữa bọn họ quyết định vị trí đứng đầu Thanh Huyền bảng lần này nha!"
"Ai có thể đánh thắng hai tên yêu nghiệt bọn họ?"
"Nói cũng đúng."
"Thật sự là mong đợi!"
Sau khi cơn rung động qua đi, ánh mắt tất cả thiên kiêu lập tức tràn đầy chờ mong.
Thủ đoạn Lạc Viêm Thiên triển lãm ra tuyệt đối không kém gì Cố Dương.
Thậm chí từ bộ dáng của Lạc Viêm Thiên dễ dàng nhìn ra được...
Hắn ta tất nhiên đã nương tay!
Sau khi nhẹ nhàng đánh bại Vưu Phong bằng một kiếm, Lạc Viêm Thiên chậm rãi đi xuống đài.
Mà giờ phút này, ánh mắt tràn ngập tính xâm lược của hắn rõ ràng lại hướng về phía Cố Dương.
Chiến ý trong ánh mắt kia... nghiễm nhiên là nồng đậm tới cực điểm!
Cố Dương thấy vậy, trong lòng có chút kinh ngạc.
"Không hổ là Đại Viêm thái tử, thực lực quả nhiên rất mạnh!"
Cố Dương híp mắt, cùng ánh mắt Lạc Viêm Thiên nhìn nhau.
Mặc dù Lạc Viêm Thiên rất mạnh, nhưng y không có bất kỳ ý tứ sợ hãi nào!
Chiến đấu vẫn đang tiếp tục.
Giống như là các trưởng lão đang cố gắng hết sức để giữ khẩu vị của mình vậy.
Trận chiến giữa Lạc Viêm Thiên cùng Cố Dương trì trệ chưa đến.
Đều là chiến đấu giữa các thiên kiêu khác.
Trông có vẻ nhàm chán.
Nhưng ngay cả như vậy.
Sự mong đợi trong ánh mắt mọi người không chỉ không yếu đi mà ngược lại càng trở nên kịch liệt.
Bọn họ im lặng chờ đợi.
Cũng không lâu lắm.
Thẳng đến khi một trưởng lão chậm rãi lên đài, cảm xúc cũng có chút kích động.
"Trận tiếp theo, Lạc Viêm Thiên đứng thứ nhất trên Thanh Huyền bảng đối chiến với hạng năm Thanh Huyền bảng Cố Dương."
Trưởng lão này lớn tiếng tuyên bố.
Trong âm thanh khó nén kích động.
Hiển nhiên vị trưởng lão này cũng chờ mong thật lâu!
Quả nhiên là vậy.
Trong nháy mắt khi tiếng nói của y rơi xuống.
Nhất thời toàn trường oanh động kịch liệt.
Từng đợt tiếng kinh hô cũng không ngừng truyền đến.
"Cuối cùng cũng đợi được ngươi!"
"Đến rồi đến rồi, vở kịch lớn nhất nội viện đại bỉ, rốt cuộc sắp trình diễn!"
"Cuộc chiến đỉnh cao giữa hai đại yêu nghiệt tuyệt thế nha!"
"Rốt cuộc là ai có thể giành được thắng lợi cuối cùng đây?!"
"Còn phải suy nghĩ? Khẳng định là Thái tử Đại Viêm chúng ta! Thái tử điện hạ là tuyệt thế thiên kiêu hàng ngàn năm vạn năm khó gặp của Đại Viêm hoàng triều chúng ta, Cố Dương tuy rằng ngộ tính rất yêu nghiệt, nhưng xa xa không bằng Thái tử điện hạ!
Có thiên kiêu Đại Viêm hoàng triều ngẩng đầu ưỡn ngực tự tin hô.
Mà lời này của hắn vừa nói ra khỏi miệng, lập tức có không ít thiên kiêu Hoàng triều Đại Viêm phụ họa theo.
"Nói không sai!"
"Thái tử điện hạ chắc chắn có thể giành được hạng nhất!?"
"Thiên phú của Cố Dương đúng là yêu nghiệt, nhưng bây giờ... còn không phải là thời đại của hắn, thời đại bây giờ, Thái tử điện hạ định đoạt! "
"Cố Dương vẫn nên chờ thêm vài năm đi, đợi đến khi Thái tử điện hạ đột phá Sinh Tử cảnh, vị trí hạng nhất mới là của hắn! Còn bây giờ... Đại Viêm hoàng triều không có người nào có thể bì kịp Thái tử điện hạ! "
Tâm tình của bọn họ cũng khó nén kích động.
Đối với Lạc Viêm Thiên cực kỳ sùng bái.
Nhưng mà có người xem trọng Lạc Viêm Thiên.
Đương nhiên cũng có người xem trọng Cố Dương.
"Ha ha, chờ bị vả mặt đi!"
"Xem thường Cố Dương ư? Sự tình Đường Long và Vưu Phong lúc trước đều rõ mồn một trước mắt!"
"Không sai, Cố Dương hẳn là thích giấu thủ đoạn, cho dù đối mặt với Vưu Phong, tất nhiên hắn cũng chưa dùng toàn lực. Lạc Viêm Thiên chưa chắc có thể đánh bại Cố Dương!?"
"Ta xem trọng Cố Dương hơn!?"
Có thiên kiêu của vương triều khác thập phần bất mãn với thái độ của thiên kiêu Đại Viêm hoàng triều.
Rối rít vì Cố Dương mà lên tiếng.
Dù sao so với Đại Viêm hoàng triều, thập đại vương triều bọn họ tuy có tranh chấp với nhau một chút, nhưng dưới tình huống như vậy, bọn họ vẫn nguyện ý ủng hộ Cố Dương, là một trong Thập Đại Vương triều, Huyền Điểu Vương triều sinh ra!
Hai phe thiên kiêu tranh đấu cũng đỏ mặt tía tai.
Vô cùng kịch liệt.
Song phương đều cho là đúng, không hề nhường nhịn đối phương chút nào.
Không chỉ có thái độ giữa rất nhiều thiên kiêu như thế.
Thậm chí ngay cả một đám trưởng lão, cách nhìn của bọn họ đối với hai người lúc này cũng rất ngang hàng.
Có người cảm thấy Lạc Viêm Thiên càng mạnh hơn, mặc dù tuổi tác phải lớn hơn Cố Dương, nhưng tu vi so với Cố Dương cao hơn rất nhiều.
Hơn nữa các phương diện áo nghĩa mà hắn lĩnh ngộ cũng chưa chắc thấp hơn Cố Dương!
Mà cũng có người cảm thấy Cố Dương còn giấu át chủ bài, hôm nay còn chưa xuất ra át chủ bài cùng tuyệt chiêu mà thôi, Lạc Viêm Thiên chưa chắc có thể chiến thắng Cố Dương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận