Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 131 - Đánh chết Trịnh Vũ, hoa sen quý trong hàn đàm (3)

Hơn nữa còn là vô cùng nhẹ nhàng mà thắng!
Không chỉ thắng, mà còn trực tiếp chém giết cả Trịnh Vũ!
Mạnh!
Quá mạnh mẽ!
Cố Dương quá mạnh mẽ!
Trong lòng Sở Linh Nhi tràn đầy kích động cùng vui mừng!
Nàng vốn tưởng rằng mình đã đủ xem trọng Cố Dương rồi.
Lại không ngờ Cố Dương lại mạnh đến mức này!
Nhưng mà...
Cố Dương giết Trịnh Vũ, Kiếm Linh Tông biết được nhất định sẽ ra tay với Cố Dương.
Nghĩ đến đây, hàng lông mày xinh đẹp của Sở Linh Nhi lập tức nhíu chặt lại.
Kiếm Linh Tông chính là một trong năm đại tông môn Sở Quốc, có vô số cường giả trong tông.
Mà Trịnh Vũ - thiên kiêu số một Kiếm Linh Tông lại bị Cố Dương đích thân chém giết, không cần hoài nghi!
Một khi biết là do Cố Dương giết, Kiếm Linh Tông nhất định sẽ điên cuồng trả thù Cố Dương!
Sở Linh Nhi siết chặt nắm đấm nhỏ.
Tuyệt đối không thể để chuyện như thế phát sinh!
Sau khi rời khỏi đống đá vụn kia.
Cố Dương đi tới một mảnh đất trống không có cảm giác bị nhìn trộm.
"Trong bí cảnh Tử Nguyệt này tại sao khắp nơi đều có ánh mắt?"
Cố Dương cũng nhịn không được lầm bầm một câu.
Lúc trước bên cạnh con Kim Mao Hống kia.
Lần này ở trong đống đá vụn rõ ràng cũng có.
Muốn tìm một nơi yên bình, còn rất phiền phức.
Hắn lắc đầu vứt bỏ suy nghĩ hỗn loạn đó đi.
Cố Dương lật nhìn nhẫn trữ vật của Trịnh Vũ.
Đồ bên trong không nhiều lắm.
Cố Dương lật bàn tay một cái.
Một bản kiếm pháp xuất hiện trong tay hắn.
Trên bìa thình lình khắc bốn chữ to.
Tố Cổ Kiếm Pháp
Kiếm pháp Địa cấp thượng phẩm!
"Kiếm pháp này trái lại có chút tương tự với năng lực của ta."
Cố Dương đơn giản lật xem một chút, liền nhịn không được cười một tiếng.
Tố Cổ kiếm pháp này đích xác rất mạnh!
Có thể nói trong cấp bậc Địa cấp thượng phẩm không có mấy môn có thể so sánh!
Một kiếm xuất ra, dẫn động khí thế kiếm khách cổ lão gia trì.
Nếu vận khí tốt. dẫn động khí thế kiếm khách gia trì... chính là có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng khó có thể tưởng tượng!
Thế nhưng Trịnh Vũ tu luyện chưa tới đâu, có thể xem như đạt tới tiểu thành mà thôi.
Cho nên uy lực chiêu kiếm này cũng chỉ như vậy.
Cố Dương trực tiếp bộc phát lực lượng tứ Giao liền dễ dàng đánh xơ xác!
Đây cũng coi là một quyển kiếm pháp không tệ.
Cố Dương nhắm mắt lại.
Tâm niệm vừa động.
"Thay đổi kiếm pháp Cổ Tổ, thời gian là... Ngàn năm sau!"
Rẹt!
Trong nháy mắt sửa chữa thành công, Cố Dương chậm rãi mở to mắt.
Lĩnh ngộ kiếm đạo như thủy triều dũng mãnh lao vào trong đầu.
Tố Cổ kiếm pháp, viên mãn!
Chẳng qua đối với Cố Dương mà nói, Tố Cổ kiếm pháp còn chưa tính là thực sự viên mãn, hắn bằng vào kiến thức siêu phàm của bản thân đối với kiếm đạo liền có thể thoải mái thi triển ra!
Một kiếm tùy ý đã đến cấp bậc kiếm pháp cực phẩm!
Đây chính là nội tình kiếm đạo của hắn bây giờ!
Mà sau khi sửa chữa xong, nội tình kiếm đạo của Cố Dương trở nên mạnh mẽ hơn một ít, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là một chút mà thôi.
"Kiếm ý cũng không tăng lên chút nào."
Cố Dương không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.
Bây giờ hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ được một đạo kiếm ý cơ sở hoàn chỉnh.
Dựa theo phân chia phẩm cấp.
Hiện giờ chắc hắn đã lĩnh ngộ được tới cảnh giới tiểu viên mãn.
Mà trên cơ sở này lại muốn tiến thêm một bước...
Cũng chỉ có thể lĩnh ngộ kiếm ý Đại viên mãn.
Đối với việc này, Cố Dương khẽ lắc đầu, chậm rãi đứng dậy, chợt dự định tiếp tục thám hiểm tìm kiếm cơ duyên mới.
Chỉ có điều đúng vào lúc này, một tiếng chấn động kinh thiên động địa từ nơi không xa truyền đến.
Ầm ầm!
Mặt đất dường như bắt đầu rung động.
Chim thú trên bầu trời tán loạn.
Thậm chí Cố Dương còn thấy một ít yêu thú sợ hãi chạy trốn khắp nơi.
"Hả?"
Cố Dương không khỏi hơi nhướn mày.
Phương hướng dị động truyền đến dường như phát sinh chuyện gì.
Hắn có thể cảm giác được từng đạo chân nguyên mạnh mẽ truyền đến từ bên kia.
Hiển nhiên là có người đang chiến đấu!
Đã có người chiến đấu, vậy tự nhiên là có bảo bối xuất hiện.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Dương hơi lấp lóe ánh sáng.
Ngay lập tức không chút do dự lao cực nhanh về phía chấn động truyền đến.
Khoảng cách chừng ba dặm so với Cố Dương.
Đó là một sơn cốc bí ẩn.
Còn trong sơn cốc này có một cái hàn đàm.
Phụ cận hàn đàm tản mát ra vô số hơi lạnh, lạnh thấu xương!
Mà cách hàn đàm không xa.
Không ít người đang đứng ở chỗ này.
Sắc mặt hắn ngưng trọng nhìn hàn đàm trước mắt.
Ánh mắt bọn hắn... rõ ràng rơi vào trung tâm hàn đàm.
Nơi đó có một gốc hoa sen trắng như tuyết.
Phía trên, một đóa hoa sen thuần trắng như tuyết hơi lay động, tản mát ra mùi thơm mê người.
Hàn Ngọc Tuyết Liên.
Cực phẩm Linh dược!
Bình thường sinh ra tại nơi cực hàn, mấy trăm năm mới có thể sinh ra một gốc cây.
Mà nếu là đem nó dùng luyện hóa, Ngưng Chân cảnh có thể có khả năng trực tiếp đột phá Bão Nguyên cảnh!
Nếu như cường giả Bão Nguyên cảnh dùng, liền có thể không hề có tác dụng phụ trực tiếp tăng lên một cảnh giới!
Linh dược cực phẩm như vậy đối với thiên kiêu trên Anh Tài Bảng mà nói, lực hấp dẫn tự nhiên không cần nói cũng biết!
Hiện giờ tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm cây Hàn Ngọc Tuyết Liên này, muốn lấy được nó!
Nhưng tất cả mọi người đều không dám dễ dàng bước chân vào trong đó.
Bởi vì hàn đầm này vô cùng nguy hiểm!
Đúng lúc này, một thanh niên nam tử xếp hạng hơn chín mươi trên bảng anh tài không nhịn được tham lam trong lòng.
Hắn chỉ là Ngưng Chân cảnh tầng mười đỉnh phong, nhưng là không kịp chờ đợi thúc giục chân khí của bản thân, đi về phía hàn đàm.
Nhưng ngay khi chân phải hắn vừa bước vào hàn đàm.
Thân thể hắn lập tức cứng đờ, sau đó không nhúc nhích nữa.
Ngắn ngủn vài giây đồng hồ.
Cả người hắn liền hóa thành một tượng băng, không nhúc nhích!
Một màn này làm cho những người khác chung quanh sợ hãi thở dốc, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận