Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 381 - Dưới Vương cảnh, tất cả đều là sâu kiến (1)

Khi nhìn thấy thi thể Nhạc Tinh Thần ngã trên mặt đất.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, khuôn mặt dại ra.
"Chết... Chết rồi!?"
"Nhạc Tinh Thần, tại sao lại chết??"
"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?"
Trong ánh mắt tất cả các thiên kiêu chung quanh tràn đầy kinh hãi.
Không thể tin nhìn thi thể của Nhạc Tinh Thần.
Thậm chí bọn họ còn không thấy rõ chuyện gì đang xảy ra!
Cũng giống như lúc trước đao của Nhạc Tinh Thần đột nhiên vỡ vụn...
Chỉ thấy một đạo bạch quang hiện lên.
Nhạc Tinh Thần đã bị chém thành hai nửa!
Là Cố Dương ra tay làm ra!?
Đây là thực lực chân thật của Cố Dương sao?
Giờ phút này, tất cả thiên kiêu đều rung động nhìn về phía Cố Dương bên cạnh.
Cùng lúc đó.
Lúc này Vưu Phong và Đường Long cũng không nhịn được mà trừng mắt lên.
Đương nhiên là bọn hắn khác với những thiên kiêu khác.
Những người khác không thấy rõ chuyện gì xảy ra.
Nhưng bọn họ có thể thấy rõ!
"Đó là một môn kiếm pháp liên quan đến không gian!"
"Ít nhất là cấp Vương!"
Vưu Phong và Đường Long hít sâu một hơi, trong ánh mắt tràn đầy rung động!
"Không chỉ có thế..."
Lúc này, Lạc Viêm Thiên đứng ở một bên đột nhiên mở miệng.
Giờ phút này biểu cảm của hắn cũng triệt để phát sinh biến hóa, ngưng trọng kinh ngạc.
Hiển nhiên, một kiếm mà Cố Dương thể hiện ra... vô cùng kinh thế hãi tục!
Mà điều này cũng làm cho ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng.
Nghe Lạc Viêm Thiên nói vậy, Vưu Phong và Đường Long không khỏi lộ vẻ nghi hoặc.
"Không chỉ có thế? Còn có chỗ đặc biệt gì sao?"
Lúc bọn hắn hỏi thăm, cũng hấp dẫn tới không ít ánh mắt thiên kiêu khác.
Hiển nhiên, bọn họ cũng rất tò mò, vừa nãy rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì!
Dù sao trong mắt bọn họ... Cũng vẻn vẹn chỉ thấy Cố Dương đem tay phải đặt bên hông, chuẩn bị rút kiếm mà thôi.
Nhưng từ đầu đến cuối... Bọn họ thậm chí còn không thấy rõ động tác rút kiếm của Cố Dương!
Đây mới là chỗ làm bọn hắn khiếp sợ!
"Một kiếm vừa rồi rất nhanh!"
"Sắp đến mức Đan Hư cảnh còn không thấy rõ hắn đã rút kiếm rồi."
"Ngoài ra... Đúng như hai người các ngươi nói, kiếm kia của Cố Dương ít nhất cũng là kiếm pháp cấp Vương!"
"Hơn nữa, môn kiếm pháp này, hắn đã tu luyện đến viên mãn rồi!"
"Mặt khác... Bên trong chiêu kiếm này ẩn chứa áo nghĩa, không phải là tám thành áo nghĩa kiếm, mà là năm thành tuyệt phẩm thuộc tính áo nghĩa!"
Lạc Viêm Thiên sắc mặt nghiêm trọng, chậm rãi nói.
Giờ phút này, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Cố Dương tràn ngập kinh ngạc.
Năm thành áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm...
Điều này không thể dùng từ biến thái để hình dung!
Ngộ tính bực này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy... Hắn thực không nguyện ý thừa nhận, trên thế gian lại có thiên kiêu có ngộ tính kinh khủng như vậy!
Lạc Viêm Thiên vừa mới nói xong.
Nhóm thiên kiêu chung quanh lập tức nhịn không được, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
"Tu luyện kiếm pháp Vương cấp đến viên mãn!?"
"Cố Dương này đến cùng làm như thế nào!? Ta nhớ hắn tu luyện quyền pháp cấp Vương, cũng là viên mãn chứ?"
"Hai môn võ kỹ cấp Vương tu luyện tới viên mãn... Đây còn là người sao?!"
Vô số người tê cả da đầu.
Ngực cũng không ngừng phập phồng, hiển nhiên là bị những lời nói của Lạc Viêm Thiên hoàn toàn hù dọa.
"Áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm... Lại còn là năm thành áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm!"
"Khó trách lúc ở trong tay Cố Dương bạch quang lập loè, ta cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố."
"Nói vậy đó chính là đạo áo nghĩa tuyệt phẩm thuộc tính rồi!"
"Cố Dương thật là quái vật!"
"Ngộ tính như thế dù là Lạc Viêm Thiên cũng còn lâu mới bằng y!"
Vô số thiên kiêu rối rít nhịn không được cảm khái.
Thậm chí khi bàn luận còn đem Lạc Viêm Thiên vô.
Nghe được lời này, sắc mặt của Lạc Viêm Thiên cũng không dễ nhìn.
Dù sao hắn ta cũng là đệ nhất thiên kiêu nội viện, không ai có thể so bì.
Nếu là trước kia, nào có ai dám hạ thấp hắn như vậy.
Nhưng lần này mặt hắn cũng chỉ tối sầm lại, lại không nói thêm gì.
Dù sao ngộ tính của hắn thật sự không bằng tên biến thái Cố Dương này!
Bảy thành áo nghĩa của quyền, tám thành áo nghĩa của kiếm, cùng với... Năm thành tuyệt phẩm áo nghĩa!
Loại ngộ tính biến thái đến cực điểm này cũng làm hắn hâm mộ không thôi.
Nếu như mình cũng có ngộ tính bậc này... Đừng nói là Đại Viêm hoàng triều, cho dù là toàn bộ Thanh vực, ai có tư cách đánh đồng với mình?
Không ít trưởng lão Sinh Tử cảnh và Vũ Hóa cảnh nội viện xung quanh nghe được chuyện này cũng đều lộ ra vẻ mặt chấn động.
"Yêu nghiệt cỡ nào!"
"Rõ ràng hắn mới mười bảy tuổi nhưng áo nghĩa lĩnh ngộ lại khoa trương hơn mấy lão già chúng ta!?"
"Vậy có thể so sánh được sao? Chỉ là bảy phần áo nghĩa của quyền... đã đủ nghiền nát đám lão già chúng ta rồi!"
"Thực sự đủ biến thái mà!"
Trong miệng bọn họ phát ra từng trận cảm khái.
Trên lầu các không trung.
Giờ phút này Hà Thanh Huyền cùng Lạc Cửu Thiên cũng nhịn không được chấn động đứng dậy, hai mặt nhìn nhau.
"Cố Dương này thật sự là hoàn toàn đoán không ra!"
"Ta vốn cho rằng thủ đoạn mạnh nhất của hắn chính là tám phần áo nghĩa của kiếm, ai ngờ lại thấy hắn ra chiêu như thế!”
"Vừa rồi uy áp ẩn chứa bên trong một kiếm kia... Quả thực kinh khủng đến cực điểm, nếu ta không nhìn lầm... Một kiếm kia, hình như còn có năng lực bỏ qua không gian!"
"Không sai, ta cũng phát hiện, một kiếm kia, trực tiếp trảm nứt không gian, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Nhạc Tinh Thần, thế cho nên Nhạc Tinh Thần thậm chí không kịp phản ứng, chính là dễ dàng bị chém giết! "
"Nếu chúng ta là Nhạc Tinh Thần, đối mặt với kiếm này liệu có thể ngăn cản được không?"
Hà Thanh Huyền đột nhiên nói.
Nhất thời, thần sắc hai người không khỏi sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận