Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 806 - Chí Tôn Pháp tới tay! Nguyệt Hoa Chí Tôn: Cố Dương có Đại Đế Chi Tư

Nàng làm sao cũng không nghĩ tới thiên tư của Cố Dương thế mà lại khủng bố như thế!
Về phần nghi ngờ đánh giá mà cường giả Chí Tôn đưa ra.
Nàng là Hoàng Cảnh, lấy tư cách gì mà chất vấn đây?
Chẳng qua ngay sau đó, Nguyệt Hoa Chí Tôn khẽ thở dài, ánh mắt lại nhìn về phía Đỗ Nguyệt Ngưng.
"Chẳng qua rất đáng tiếc."
"Nếu nha đầu này không tới... Có lẽ truyền thừa này, cũng không phải không thể cho ngươi."
"Thiên tư như thế, thật khiến người ta chờ mong, tương lai ngươi rốt cuộc có thể đi bao xa đây?"
Nguyệt Hoa Chí Tôn cảm thán.
Trong ánh mắt cũng có chút bất đắc dĩ.
Đương nhiên nàng nhìn ra Đỗ Nguyệt Ngưng là hậu bối của nàng.
Về phần bao nhiêu đời thì nàng không rõ lắm.
Nhưng lờ mờ có thể cảm giác được huyết mạch chi lực trong cơ thể Đỗ Nguyệt Ngưng.
Loại khí tức nhất mạch tương truyền này, nàng không có khả năng cảm giác sai.
Đã có hậu đại ở đây, vậy truyền thừa này... Tự nhiên là phải lưu lại cho hậu bối của mình.
Nghe thấy tiếng cảm thán của Nguyệt Hoa Chí Tôn.
Cố Dương lại mỉm cười.
"Tiền bối không cần lo lắng."
"Ta đã đi ra đạo của mình, cho nên truyền thừa chí tôn với ta mà nói không quan trọng."
"Hơn nữa ta đến được nơi này, coi như là cơ duyên xảo hợp."
Nói đến đây, Cố Dương không khỏi nhìn thoáng qua Đỗ Nguyệt Ngưng.
Lời này ngược lại là nói không sai.
Dù sao hắn có thể qua đây...
Cũng là vì sự xuất hiện của Đỗ Nguyệt Ngưng.
Nếu không thì hắn căn bản không biết nơi này lại tồn tại một truyền thừa chí tôn.
"Ta cũng không cần truyền thừa Chí Tôn, nhưng nếu có thể... Vãn bối ngược lại muốn đọc qua Chí Tôn Chi Pháp của tiền bối một lần."
"Chắc hẳn tiền bối cũng hiểu được, muốn tự nghĩ ra chí tôn chi pháp độ khó cực cao, vãn bối ngộ tính ngu dốt, cho nên chỉ có thể mượn nhờ chí tôn chi pháp kết hợp lại để lĩnh ngộ."
Cố Dương ngược lại cũng không giấu diếm cái gì.
Chính là nói cho Nguyệt Hoa Chí Tôn.
Mà lời này của hắn nói xong.
Nguyệt Hoa Chí Tôn cũng không khỏi kinh ngạc trừng trừng hai mắt.
Hiển nhiên nàng không nghĩ tới Cố Dương lại tự tin như thế!
Đi ra con đường của chính mình?
Hắn mới chỉ là Vương cảnh mà thôi chứ?
Chẳng qua sau khi nghe được những lời này của Cố Dương, nàng càng thêm rung động.
Cố Dương đã bắt đầu tính toán sáng tạo Chí Tôn chi pháp rồi sao?
Mặc dù nói nàng cũng hiểu Cố Dương nói chính là tương lai.
Nhưng điều này cũng đã quá kinh người!
Chí Tôn Chi Pháp trừ phi tự thân đặt chân vào lĩnh vực Chí Tôn, bằng không muốn tự sáng chế ra thì độ khó không thua gì từ không đến có thể đột phá cảnh giới Chí Tôn!
Không nghĩ tới Cố Dương lại có khát vọng vĩ đại như thế!
Giờ phút này, Nguyệt Hoa Chí Tôn càng thêm thưởng thức Cố Dương.
Không chỉ có nắm giữ Đại Đế Chi Tư, tâm tính của hắn lại càng không cách nào bắt bẻ được.
Nếu coi người này là truyền nhân của mình thì quả thực quá hoàn mỹ!
Thậm chí chính mình dường như cũng có chút không đủ tư cách?
Mà bên kia, Đỗ Nguyệt Ngưng vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc.
Hiển nhiên, nàng cũng không nghĩ tới Cố Dương lại là ngay cả truyền thừa của cường giả Chí Tôn cũng không để vào mắt.
Về phần đoạn lời nói phía sau, nàng lại thoáng có chút nghi hoặc.
Dù sao trình độ của nàng bây giờ vẫn chưa tiếp xúc tới cảnh giới Chí Tôn, cũng không hiểu rõ Chí Tôn Chi Pháp.
Chỉ có thể lặng lẽ nhìn Cố Dương cùng Nguyệt Hoa Chí Tôn.
"Ngươi đã nói như vậy, ta tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt."
Trên mặt Nguyệt Hoa Chí Tôn hiện ra vẻ tươi cười, cuối cùng cũng không cự tuyệt yêu cầu của Cố Dương.
Chí Tôn Chi Pháp đối với nàng mà nói không tính là kỳ lạ quý hiếm.
Mặt khác nàng cũng có suy tính của mình.
Tiếng nói vừa phát ra.
Nguyệt Hoa Chí Tôn chậm rãi vẫy tay một cái.
Một trận gió mát quất về phía Cố Dương.
Xôn xao...
Gió nhẹ lướt qua mái tóc Cố Dương.
Cũng chính là giờ phút này.
Một luồng ký ức dũng mãnh tràn vào trong đầu hắn.
Rõ ràng là các loại pháp môn chí tôn của Nguyệt Hoa chí tôn tự nghĩ ra.
Nguyệt Hoa Chí Tôn hoàn toàn không giấu diếm, truyền tất cả các loại chí tôn chi pháp nàng tu luyện ra cho Cố Dương!
Thấy vậy, Cố Dương cũng lập tức chắp tay cảm tạ Nguyệt Hoa Chí Tôn.
Đối với việc này, Nguyệt Hoa Chí Tôn chỉ mỉm cười, không nói gì.
Mà là chậm rãi quay đầu nhìn Đỗ Nguyệt Ngưng.
"Tên của ngươi là gì?"
Đỗ Nguyệt Ngưng thấy cường giả Chí Tôn hỏi mình.
Lập tức thân thể mềm mại run lên, trở nên có chút hồi hộp.
"Ta, ta là Đỗ Nguyệt Ngưng!"
Nghe đến đây, trong mắt Chí Tôn Nguyệt hoa hiện ra một tia hoài niệm.
"Đỗ Nguyệt Ngưng sao? Tên rất hay."
"Vậy ngươi có biết ta là ai không?"
Nguyệt Hoa Chí Tôn khẽ cười một tiếng hỏi.
"Điều này, nếu như vãn bối đoán không sai, tiền bối... Chính là cường giả Chí Tôn của Đỗ gia ta, Nguyệt Hoa Chí Tôn gì đó!"
Đỗ Nguyệt Ngưng cũng không ngốc.
Nàng tiếp nhận triệu hoán mà đến.
Lại nhìn thấy tên của đại điện có liên quan đến lão tổ nhà mình.
Lúc này nàng mà đoán không ra, đó mới gọi là kỳ lạ!
"Ha ha, không sai, ta thật sự là tổ tiên ngươi."
"Đương nhiên, nói đúng ra, chỉ là một đạo thần niệm mà thôi."
"Bản thể của ta... đã vẫn lạc nhiều năm."
Nguyệt Hoa Chí Tôn không khỏi thở dài một tiếng.
Nhưng ngay lập tức thần sắc nàng nghiêm lại.
"Nếu ngươi đã tới nơi này, vậy cùng ta qua đây một chuyến đi."
Nói xong, nàng liếc qua Cố Dương bên cạnh.
Giờ phút này Cố Dương rõ ràng là ngơ ngác đứng tại chỗ, hiển nhiên là đang đọc qua Chí Tôn chi pháp của mình.
Cho nên nàng cũng không muốn quấy rầy đến Cố Dương.
Chính là trực tiếp đi thẳng đến mật thất bên cạnh.
Đỗ Nguyệt Ngưng thấy vậy, cũng vui mừng khôn xiết, vội vàng đuổi theo, đi vào trong mật thất tiếp nhận truyền thừa.
Cũng không lâu lắm, Cố Dương cũng đại khái đem pháp môn Chí Tôn trong đầu duyệt qua một phen.
Hắn lập tức mở mắt ra.
Trong ánh mắt hiện ra một tia rung động.
"Đây chính là... pháp môn Chí Tôn sao?"
"Khó trách!"
"Khó trách lúc trước ta một mực không cách nào tự sáng tạo ra pháp môn Chí Tôn, hoá ra là thiếu một bước này!"
Sau một hồi cảm khái,
Cũng là nhìn quanh bốn phía, phát hiện Nguyệt Hoa Chí Tôn cùng Đỗ Nguyệt Ngưng thân hình biến mất.
Điều này cũng không phải là ngoài ý muốn.
Sau đó hắn ngồi xếp bằng dưới đất.
Tiện tay bố trí một đại trận thu liễm hơi thở nho nhỏ ở bên người.
Sau đó một lần nữa nhắm mắt lại.
Pháp môn chí tôn Nguyệt Hoa Chí Tôn để lại cho mình không chỉ có công pháp, mà còn có một ít vũ kỹ và công pháp luyện thể.
Hấp thu đương nhiên cũng cần tốn một chút thời gian.
Nghĩ đến đây, hắn hít sâu một hơi, bắt đầu tiếp tục xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận