Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 298 - Thiên Kiếm Vương Triều đệ nhất kiếm, 1 chỉ dánh bại! Cơ duyên mộ huyệt (2)

Giữa sân.
Cố Dương cũng không để ý đến mọi người xung quanh nghĩ như thế nào.
Thần sắc hắn vẫn như cũ lạnh nhạt vô cùng.
Sau đó ngón tay nhẹ nhàng vẽ trên không trung.
Trong nháy mắt.
Một thành kiếm chi áo nghĩa rõ ràng là bộc phát ra.
Lực lượng áo nghĩa tinh thuần mà khủng bố kia trong nháy mắt lan tràn.
"Trảm Thiên Kiếm Quyết thức thứ ba, Trảm Thương Khung!"
Trong ánh mắt Cố Dương hiện lên một tia sắc bén.
Ngay khoảnh khắc sau.
Đầu ngón tay rơi xuống.
Một đạo kiếm khí kinh khủng trực tiếp bộc phát.
Xuy!
Khí tức kinh khủng nhất thời lan tràn ra toàn trường.
Vô số cường giả Đan Hư cảnh lập tức biến sắc.
Bởi vì khí thế ẩn chứa trong một kiếm này...
Ngay cả bọn họ cũng vì đó mà cảm thấy kinh hãi!
Đây là lực lượng mà một tu sĩ Nguyên Hải cảnh tầng một có thể bộc phát được sao?
Chỉ sợ những cường giả Đan Hư cảnh có tu vi hơi thấp một chút sẽ trực tiếp bị miểu sát!
Ngay khoảnh khắc sau.
Kiếm khí ngang trời.
Chính là không chút ngoại lệ lấy thế bẻ gãy cành khô, trực tiếp đem kiếm khí màu xanh đập vào mặt chém vỡ.
Sau đó thế đi không giảm, thẳng đến Kiếm Trần!
Kiếm Trần nhìn thấy vậy, sắc mặt cũng trắng bệch.
Hắn cũng không nghĩ tới thực lực của Cố Dương lại kinh khủng như thế!
Vậy mà lại là lĩnh ngộ được áo nghĩa của kiếm!
Được rồi, trên thực tế trong truyền thuyết đã nhắc tới.
Chỉ là hắn cảm thấy lời đồn có lẽ không đúng, nhưng bây giờ xem ra...
Lời đồn, lại là thật!
Ầm ầm!
Kiếm khí bộc phát.
Trực tiếp chấn bay Kiếm Trần!
Trên không trung, Kiếm Trần đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Cũng coi như là Cố Dương nương tay.
Uy lực một kiếm này cũng không tính là quá mạnh.
Kiếm Trần cũng chỉ hơi bị thương nhẹ.
Nếu mà dùng lực một chút...
Hiện tại Kiếm Trần đã là một bộ thi thể!
"Hízz..."
Nhìn thấy một màn này, vô số âm thanh hít sâu thở dốc truyền đến.
"Một kiếm này, thật sự là biến thái!"
"Ta biết rõ vì sao tin đồn một mực miêu tả sự biến thái và yêu nghiệt của Cố Dương rồi!"
"Đúng vậy, gia hỏa này... Thật là một yêu nghiệt nha!"
"Lại thật sự lĩnh ngộ được áo nghĩa, hơn nữa còn là một thành áo nghĩa."
"Trong truyền thuyết, hắn lĩnh ngộ được kiếm ý thuộc tính tuyệt phẩm, hơn nữa cũng là một thành, một chiêu này của hắn, xem như nương tay nhỉ?"
"Cùng là thiên kiêu, Kiếm Trần đúng là ngay cả một kiếm vô cùng tùy ý của Cố Dương cũng đỡ không được, không nghĩ tới giữa bọn họ thực lực chênh lệch nhiều như vậy!"
Âm thanh thán phục hết đợt này đến đợt khác vang lên.
Lúc trước những người cảm thấy Cố Dương cũng không cường hãn trong lời đồn giờ lại càng cúi đầu, một câu cũng không dám nói.
Mẹ nó, ai có thể nghĩ tới, Cố Dương lại biến thái như vậy!
Thật đúng là đã lĩnh ngộ được một thành kiếm chi áo nghĩa.
Đây chính là áo nghĩa!
Trong số bọn họ cũng có không ít người ngay cả ngưỡng cửa kiếm ý Đại viên mãn cũng chưa từng chạm đến.
Càng đừng nói là loại áo nghĩa trong truyền thuyết này.
Đối với việc này, bọn họ chỉ là sợ hãi thán phục.
Cũng có một ít lão quái thực lực đứng đầu Đan Hư cảnh ánh mắt ngưng lại.
"Mới Nguyên Hải cảnh đã có thực lực như thế... Xem ra sau khi tiến vào bí cảnh, phải cẩn thận một chút."
Trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng xuất hiện sự cảnh giác đối với Cố Dương.
Là người đều nhìn ra được Cố Dương còn chưa thi triển ra toàn lực.
Cho nên...
Chuẩn bị sẵn sàng trước mới là vương đạo!
Mục tiêu lần này của bọn họ là truyền thừa Vũ Hóa cảnh!
Nếu có thể đạt được truyền thừa của cường giả Vũ Hóa cảnh, cho dù thiên tư Cố Dương có yêu nghiệt hơn nữa thì đã sao?
Còn không phải là bị bọn hắn giẫm dưới chân hay sao?!
Bên kia.
Kiếm Trần cũng đứng lên trong bãi đá.
Khuôn mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Hắn tâm phục khẩu phục chắp tay với Cố Dương.
"Không thể không thừa nhận, lĩnh ngộ của ngài về kiếm đạo xa xa không phải là thứ ta có thể so sánh!"
"Đa tạ chỉ điểm!"
Nghe vậy, Cố Dương chỉ lạnh nhạt khoát tay áo.
Cũng không nói thêm gì.
Mà La Phi Phàm bên kia vốn đang nghĩ không biết có nên tìm Cố Dương gây phiền toái hay không, giờ phút này trong lòng vốn đã nhấc lên một trận kinh đào hải lãng.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
Biến thái!
Thực sự là biến thái!
Vậy mà thật sự lĩnh ngộ được áo nghĩa trong truyền thuyết!
Hơn nữa còn là một thành kiếm chi áo nghĩa!
Kiếm Trần thậm chí ngay cả một chiêu không dùng kiếm của hắn cũng không chống đỡ được.
Thực lực của mình còn không bằng Kiếm Trần.
Càng đừng nói Cố Dương.
Nghĩ tới đây, hắn lập tức bỏ đi ý nghĩ ra tay với Cố Dương.
Loại yêu nghiệt này hắn chỉ có thể âm thầm cầu xin sau khi tiến vào bí cảnh, đừng gặp phải Cố Dương!
"Cố công tử, ngươi lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi."
Diệp Khuynh Thành cũng nhịn không được bước lên trước, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy cảm khái.
Hiển nhiên nàng có thể nhìn ra được uy lực cường hãn của một kiếm này của Cố Dương.
Mặc dù chỉ là một thành kiếm chi áo nghĩa, hơn nữa còn dùng bằng ngón tay, không có dùng đến thanh linh kiếm thượng phẩm kia.
Nhưng lực lượng phát huy ra vượt xa lúc trước!
Điều này nói rõ Cố Dương lại lĩnh ngộ sâu sắc hơn với kiếm ý!
Lúc này mới qua bao lâu? Lại có lĩnh ngộ.
Đây thật đúng là... Yêu nghiệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận