Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 287 - Phá Nguyên Hải! Lôi Kiếp Tử Ngục! Một kiếm kinh diễm thiên địa (3)

Dù sao...
Vượt qua lôi kiếp sẽ được Thiên Đạo gột rửa.
Trước đó thông qua tẩy lễ, hắn được tăng lên thiên tư cùng ngộ tính của mình không ít.
Lần này lại tới một lần nữa, đối với hắn mà nói tự nhiên tính là chuyện tốt!
Mà ngay lúc hắn ta đang suy nghĩ.
Một đạo tử quang bỗng nhiên bộc phát ra.
Ngay sau đó, chính là tiếng kinh lôi vang vọng khắp đất trời!
Rặc rặc rặc!
Thiên lôi cuồn cuộn.
Dọa cho vô số người toàn thân run lên.
Mặt lộ vẻ rung động nhìn lên đạo lôi vân trên bầu trời.
Lúc này lôi vân đã thập phần nồng đậm.
Trong tầng mây thỉnh thoảng hiện lên từng đạo lôi hồ màu tím, khiến cho toàn thân người nhìn phải choáng váng, nếu như ăn phải một chút vậy không phải mất nửa cái mạng đó chứ?!
Mọi người nhìn lên bầu trời lộ ra vẻ chấn động.
Mà bên kia, Đại trưởng lão cũng vô cùng hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.
"Đây còn là... Tử Ngục Lôi Kiếp!"
"Sao lại như vậy! Sao có thể! Bão Nguyên cảnh đột phá đến Nguyên Hải cảnh thì không nên gặp phải lôi kiếp kinh khủng như thế!"
"Cho dù là đột phá cảnh giới Sinh Tử cũng không thể gặp được lôi kiếp Tử Ngục đúng không? Đó không phải kiếp lôi khủng bố chỉ có Vũ Hóa Cảnh mới có thể gặp sao!"
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
"Lôi kiếp Tử Ngục, cho dù là cường giả Sinh Tử Cảnh đỉnh cao gặp phải cũng khó thoát khỏi cái chết!"
Tử Ngục lôi kiếp, bọn họ cũng chỉ khi có người đột phá Vũ Hóa cảnh mới thấy một lần.
Bão Nguyên cảnh tầng mười ba đột phá tới Nguyên Hải cảnh là dẫn phát Tử Ngục Lôi Kiếp, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Vẻ mặt ba người bọn họ lập tức trở nên vô cùng hồi hộp.
Trước đó mặc dù bọn họ lo lắng Cố Dương có thể độ không qua lôi kiếp, nhưng cũng không đến mức tổn thương đến tính mạng.
Nhưng bây giờ tình huống lại phát sinh biến hóa!
Đây là lôi kiếp Tử Ngục!
Nếu như mà chịu, đừng nói là Cố Dương.
Cho dù là cường giả Sinh Tử cảnh như bọn họ, cũng phải mất một lớp da mới được!
Thậm chí lỡ mất nửa cái mạng cũng không chừng!
Cố Dương mới chỉ là Bão Nguyên cảnh tầng mười ba làm sao có thể chống được lôi kiếp Tử Ngục!
Mặc dù nói từ tình huống lôi vân trên không trung thì lôi kiếp tử ngục này còn kém hơn lúc đột phá Vũ Hóa cảnh.
Nhưng cho dù là Tử Ngục lôi kiếp yếu hơn cũng có thể dễ dàng chém giết cường giả Đan Hư cảnh trung tam phẩm!
Thậm chí ngay cả cường giả Đan Hư cảnh thượng tam phẩm trung kỳ cũng khó có thể ngăn cản!
Cái này đối với Cố Dương mà nói...
Đây chẳng phải là một tử cục sao?!
Sắc mặt ba người lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Vất vả lắm mới gặp được một yêu nghiệt kinh khủng vạn năm khó gặp như vậy.
Kết quả chỉ sợ đã chết dưới lôi kiếp tử ngục, đối với bọn họ mà nói thực sự khó mà tiếp nhận nổi.
Mà trên không trung.
Cố Dương đứng trên hư không, thần sắc lạnh nhạt.
Ngay khoảnh khắc sau.
Lôi vân ẩn chứa vô tận uy nghiêm trong thiên không đó phảng phất cảm nhận được sự khinh thị của Cố Dương.
Rặc rặc rặc!
Một tiếng sấm sét mãnh liệt vang dội.
Một đạo tử lôi khủng bố rộng hơn ngàn mét bắn thẳng đến đỉnh đầu Cố Dương!
Mà còn không đợi mọi người giật mình.
Tiếp đó lại một luồng sét màu tím rộng hơn ngàn mét lại giáng xuống!
Hai đạo tử lôi một trước một sau trực tiếp oanh thẳng lên đỉnh đầu Cố Dương!
Gần như chỉ trong nháy mắt.
Là trực tiếp rơi vào trên người Cố Dương!
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Tiếng nổ mạnh bất ngờ vang lên.
Mắt thấy tất cả lông mày của mọi người giật giật.
CMN đây là...
Hóa ra là Cố Dương đang độ kiếp!
Độ kiếp Bão Nguyên cảnh có thể dẫn động loại cấp bậc lôi vân này?!
Tất cả mọi người chấn động không thôi.
Mà bên kia, Đại trưởng lão đang vội vã ngẩng đầu nhìn lên.
Muốn biết dưới oanh kích của Tử Ngục Thần Lôi này, Cố Dương có thể chống đỡ không.
Cố Dương như cũ là vững vàng đứng yên.
Giống như tảng đá, không hề động đậy.
Mà hai đạo Tử Tiêu Thần Lôi kinh khủng đến cực điểm kia, lại không làm Cố Dương bị thương mảy may.
"Xem ra... cũng chỉ có thế mà thôi."
Cố Dương lạnh nhạt mở miệng.
Ánh mắt chợt ngưng tụ.
Ngân Sương Kiếm chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trong tay hắn.
Mà khi tất cả mọi người thấy một màn này.
Lập tức trợn trừng hai mắt.
"Chờ một chút! Cố Dương muốn làm gì?"
"Chẳng lẽ là định dùng kiếm pháp chống lại lôi kiếp?"
"Lôi kiếp là trực tiếp oanh kích linh hồn cùng thân thể, dù thân thể ngăn trở lôi kiếp, linh hồn cũng ngăn không được."
"Không rõ lắm, xem liền biết rồi."
Vô số người lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Mà trong sân.
Sở Linh Nhi ngẩng đầu nhìn một màn này, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy hưng phấn và kích động!
Lại tới rồi!
Phu quân lại muốn đánh ra một chiêu kia sao?
Bên kia, đám người Đại trưởng lão nghi hoặc khó hiểu nhìn Cố Dương.
Tuy rằng Cố Dương có thể chống lại hai đạo Tử Tiêu Thần Lôi đã khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ.
Nhưng mà...
Hiện tại Cố Dương lấy kiếm ra là có ý gì?
Ngay khoảnh khắc sau.
Bọn họ trừng mắt.
Dường như là đoán được điều gì.
"Chẳng lẽ nói là..."
Dường như là để chứng minh suy đoán của bọn họ.
Khóe miệng Cố Dương hiện ra một nụ cười tự tin.
Sau đó giơ kiếm chỉ thẳng vào lôi vân tràn ngập uy nghiêm trên bầu trời.
Một kiếm thình lình chém ra!
Áo nghĩa trảm thiên một thành đỉnh phong thình lình bộc phát ra.
Ngay lập tức tràn vào thân kiếm.
Tiếng kiếm ngâm leng keng không ngờ lại vang vọng toàn trường!
Ngay khoảnh khắc sau.
Một đạo kiếm khí kinh khủng rộng chừng ngàn mét bay vọt lên trời.
Không gian vỡ nát, thẳng hướng lôi vân trên bầu trời mà đi!
Mà nhìn thấy một màn này.
Tất cả mọi người xung quanh đều choáng váng.
Cố Dương đang làm cái gì vậy?
Chủ động vung kiếm khiêu chiến lôi kiếp?
Mà càng thêm chấn kinh, tự nhiên vẫn là ba tên trưởng lão trên không trung.
Bọn họ trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
"Hắn lại... hắn thật sự muốn khiêu chiến uy nghiêm của lôi kiếp Tử Ngục!?"
"Đây chính là lôi kiếp Tử Ngục đấy! Nếu chọc giận lôi kiếp... Chỉ sợ sẽ là vạn kiếp bất phục!"
"Đây quả thực là tự tìm đường chết mà!"
Giọng của ba tên trưởng lão đều là không nhịn được run lên.
Mà ngay lúc bọn họ vô cùng hoảng sợ.
Kiếm khí trảm thiên giống như có thể cắt lấy vạn vật trời ban, bất ngờ đã xuất hiện ở trước mặt lôi vân màu tím!
Bạn cần đăng nhập để bình luận